Xuyên Nhanh: Ai Dạy Ngươi Làm Vậy Nhân Vật Phản Diện

Chương 11: Bạch Nguyệt Quang Nữ Phụ 11

Phó Thầm sau khi cùng với Khương Vãn đánh cược xong, mang tâm tình vui sướиɠ mà trở về nhà. Trái ngược với tâm trạng vui vẻ của hắn bầu không khí trong Phó gia lại vô cùng u ám.

Khương gia mấy ngày nay không biết làm sao cứ đối đầu với bọn họ khắp nơi, đi đâu cũng thấy, ở bữa tiệc làm ăn nào cũng sẽ có mặt Khương gia ở đó, dùng ánh mắt như bọn họ thiếu nợ của người ta vậy.

" Không phải vì dự án phía trước có rất nhiều lợi ích sao, ta không lấy thì những người khác cũng sẽ lấy, sao Khương gia lại có thể nhỏ mọn chỉ nhắm vào chúng ta như vậy?" Phó Lăng Chí ngồi trên sô pha cả giận nói.

Kế mẫu trẻ tuổi bên cạnh vội vàng gật đầu phụ họa theo:" Đúng vậy, Khương gia cũng thật là keo kiệt quá đi, có chút việc nhỏ cũng đem ra để so đo."

Phó Lăng Chí buồn bực mà hít sâu một hơi điếu xì gà nhả khỏi trắng quanh thân. Kế mẫu ở một nơi không ai nhìn thấy trợn ngược mắt lên một cái. Sau đó cũng vội vàng tìm đến vai của lão mà xoa bóp. Phó Lăng Chí nghĩ nghĩ đến số vật liệu mình chuẩn bị trước đó không khỏi càng thêm khó chịu:" Đừng có nhéo! Ngươi nếu có rảnh rỗi quá thì chú ý đến Phó Thầm hơn đi, lúc trước cảnh sát có gọi điện hỏi thăm đến vụ của nó bị bắt cóc. Không nghĩ tới nó cùng với đứa con gái Khương gia bị bắt chung một chỗ, bình thường đầu óc cũng lanh lợi sao mà không nói cho bọn họ biết chuyện này ít nhất cũng có một thông tin có giá trị."

Kế mẫu sắc mặt đột nhiên biến đổi, cái này cũng có thể trách bà ta cũng chẳng phải con ruột của mình lấy đâu ra quan tâm lớn đến như vậy, hừ.

Phó Thầm về nhà ngay lúc bọn họ vừa thảo luận xong vấn đề này. Kế mẫu nhìn thấy cũng im lặng, có ngu mới đi nói chuyện với nó, mất công khi không lại tự làm bản thân khó chịu. Phó ba nhìn thấy Phó Thầm nghĩ đến càng tức giận lớn tiếng mắng, Phó Thầm cũng không phải loại chịu nghe mắng, nổi giận đùng đùng đi lên lầu đóng sầm cửa phòng lại.

Rất nhanh một tuần đã trôi qua, Khương Vãn học tập càng lúc càng tiến bộ. Lão sư tiếng Anh cũng âm thầm chuyện từ kinh hỉ sang chết lặng trước học sinh thiên tài này. Có trời mới biết cô phải chuẩn bị giáo án điên cuồng tới mức nào để có thể dạy cho Khương Vãn. Nghe Khương Vãn bảo còn muốn học lên tiếng Anh cao trung, bản thân cô về phần đó hơi hạn chế năng lực nên quyết định giới thiệu giáo viên cao trung cho Khương Vãn. Cô cũng hiểu được vì sao Khương Vãn lại nhờ lão sư dạy thêm mà không phải chờ học trên lớp, này căn bản chính là học trên lớp các bạn sẽ kéo chân sau của Khương Vãn, tốc độ học tập kinh khủng như vậy đúng là khó có người có thể sánh kịp.

Sau khi được được giáo viên tiếng Anh giới thiệu, Khương Vãn thuận lợi đổi giáo viên bắt đầu chuyển sang kiến thức cao trung. Mới đầu giáo viên cũng chỉ nhẹ nhàng giảng dạy một cách chậm rãi với mong muốn Khương Vãn có thể theo kịp. Không nghĩ tới bản thân lại bị Khương Vãn nhắc nhở có thể hay không giảng nhanh một chút, mỗi một vấn đề cô cũng thể từ một suy ba khiến cho lão sư từ trước tới nay đã quen với việc học sinh sẽ hỏi lại bài nhờ nói lại một lần nữa phải thay đổi cách nhìn nhận khác.

Hắn quyết định mấy môn khác cũng phải kéo theo đồng nghiệp xuống hố cùng mình, là một trong ba lão sư nhị trung của Bắc Thành hắn không tin không thể trấn áp được học sinh này.

Ngày thứ hai Vương Vinh Nguyên không thể không đi tìm đồng nghiệp nói về chuyện dạy học này nhưng quyết không thể để lộ bản thân hắn không thể trấn áp nổi học sinh có thiên phú này.

Đầu tiên là cầm lấy bình nước nóng rót một cốc sau đó lắc lư đến đối tượng mục tiêu chờ đối phương mở lời hắn sẽ thuận thế mà nói đến chuyện dạy học thêm này. Tiến đến lão sư ngồi bên cạnh giả bộ nói:" Lý lão sư có đang vội gì không a?" Chỉ cần đối phương mở miệng ông sẽ nhảy thẳng vào chủ đề ngay, chẳng hạn như bây giờ.

" Vương lão sư có chuyện gì thì cứ nói." Lý lão sư tiếp tục viết giáo án cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên nói.

" Khụ..khụ...cái này..." Vương Vinh Nguyên yết hầu chuyện động hắng giọng nói :" Có một học sinh tìm giáo viên dạy thêm, học phí cao hơn giá thị trường gấp ba lần." Thanh âm mị hoặc này vừa nói ra không ít người xao động. Phải biết bọn nếu có dạy thêm ngoài một khóa cũng đã có giá tám trăm, không nghĩ tới lại có người đưa ra giá gấp ba, bốn bỏ lên năm đúng là không khác gì nhặt được tiền, đúng là trên rơi xuống bánh có nhân mà. Hắn mặc kệ không thể để bản thân chịu khổ một mình hắn phải lôi theo bọn họ. Vương Vinh Nguyên cố gắng không để lộ ra ý cười trên miệng tránh cho Lý lão sư phát hiện có điểm bất thường. Lý lão sư nghe đến giá tiền ngẩng đầu lên :" Hai ngàn bốn chỉ dạy một tiết? "

" Đúng vậy." Lão sư Vương vội vàng gật đầu khẳng định.

Các lão sư khác nghe vậy cũng vội vàng tiến lên xác định. " Thật sự là hai ngàn bốn, một chọi một, học sinh cũng tương đối thông minh, không muốn chậm trễ nên mới tìm giáo viên ." Lão sư Vương âm thanh dõng dạc nói. Trong văn phòng các lão sư không khỏi trừng lớn mắt.

" Cần lão sư dạy môn nào ?"

" Khoa nào ? Ta chắc chắn có thể làm một giáo sư tốt."

" Lão sư Vương, ông có biết ta năng lực dạy học vô cùng tốt có thể đảm nhận trách nhiệm này."

Vương Vinh Nguyên sửng sốt, đúng a, hắn vậy mà quên mất đối phương cần lão sư dạy thêm môn nào, vội lấy điện thoại từ trong túi ra tìm kiếm đối phương để hỏi lại.

Khương Vãn bên này cũng đang tìm kiếm lão sư dạy thêm khóa cho mình, không nghĩ tới lại nhận được tin nhắn từ giáo viên tiếng Anh mới. Cúi đầu nhìn đến nội dung tin nhắn, cô nhanh chóng trả lời lại.

Trễ : Trừ ngữ văn ra, thì đều cần lão sư dạy vật lý, hóa học và sinh học.

Vương lão sư : Tốt, vậy thì buổi tối chuẩn bị học thử qua online.

Trễ : Được, cảm ơn Vương lão sư đã thay em tìm giúp lão sư.

Vương lão sư : Không cần khách khí, trò chỉ cần học tập tốt là được.

Nữ phụ có thành tích học tập tốt, cũng không có ý định kế thừa tài sản cảu gia đình mà chọn chuyên ngành kỹ thuật đều này đối với cô vô cùng tốt.

Bên kia Vương lão sư biết được thông tin cũng vội nói lại với đồng nghiệp.

" Này học sinh sẽ bắt đầu học từ 6h đến 11h đêm, chúng ta làm tốt trách nhiệm của bản thân là được." Đây là một hạt giống tốt không thể dạy qua loa được.

" Đây là chuyện dĩ nhiên, cao hơn giá thị trường thì chắc chắn sẽ có yêu cầu."

" Ông cứ yên tâm, bọn ta luôn luôn giữ đạo đức nghề nghiệp."

" Cứ tin tưởng ở bọn tôi, không biết học sinh có kiên trì nổi với thời gian học tập như vậy không !"

Đối với chuyện này, Vương lão sư khoát khoát tay ý bảo cứ yên tâm, hắn nghĩ này học sinh thông minh lại chăm chỉ như vậy chắc chắn kiên trì được. Khương Vãn bên này lấy sách vở ra xem, tối nay lão sư có bài test thử, cô cũng nên ôn tập một chút. Ở khoảng cách Phó Thầm cùng Khương Vãn không tính là xa nhìn đến cô lấy ra quyển sách học kỳ một bắt đầu học từ đầu không khỏi cười trào phúng nói:" Ha...không nghĩ tới chỉ mới học đến trang đầu của sách mà cũng muốn đấu với ông đây, đúng là ngu xuẩn hết chỗ nói."

Bỏ đi văn phong của tổng tài trên mình, Phó Thầm không khác gì một tên kiêu ngạo, tính cách luôn nghĩ mình trên vạn người. Hắn trong tiểu thuyết cũng vậy là bức ép nữ chính, nhốt nữ chính vào toilet, sau đó là dầm mưa đứng trong đêm, ép nữ chính bồi rượi kém chút nữa bị người khác đưa lên giường làm nhục. Nếu về sau cái kết không phải là happy ending thì nữ chính cũng chẳng sống tốt hơn nữ phụ là bao nhiêu.

Cô cảm thấy Phó Thầm là đang cố ý, mình học tập là chuyện của bản thân liên quan gì tới hắn mà hắn lại đá điểu cô. Bất quá nghĩ vậy cô cũng lười nói ra miệng, cả lớp cũng mặc định một suy nghĩ như vậy. Khương Vãn nhìn đến hắn giương mắt nói:" Cũng chẳng liên quan gì tới cậu, lại không nghĩ tới cậu có thể lắm mồm sủa bậy giống cẩu như vậy. Hiện tại tôi hối hận vì đánh cược với cậu cũng không thể khiến cậu bớt nói lại, đúng thật là khiến người khác phát phiền mà."

Cô không có thói quen nén giận, cũng không thể im lặng khiến đối phương càng thêm kêu căng ngạo mạn. Ở đoạn khi Phó Thầm nghe được lời nói của Khương Vãn, cả người đều lâm vào cuồng nổ, lập tức đứng bật dậy đưa tay chỉ vào Khương Vãn :" Mày vậy mà dám mắng tao là cẩu ? Đừng tưởng tao không ra tay đánh con gái thì muốn nói gì cũng được." Hắn cả giận lớn tiếng quát rống lên, hai mắt đỏ bừng.

" Tính khí cũng thật là nóng nảy nha." Khương Vãn đứng lên đáp lại.

Nhìn đến đôi mắt đen nhánh của Khương Vãn, Phó Thầm nháy mắt càng thêm tức giận cầm lấy tập sách trên bàn hung hăng mà đánh tới. Phó Thầm hằng năm đều tập quyền anh sức lực vô cùng lớn không nghĩ cũng biết một đánh này sẽ khiến Khương Vãn chịu khổ. Cả lớp kinh hô ra tiếng không nghĩ tới Phó Thầm cãi không lại, lại như chó cùng đứt giậu ra tay đánh người. Phùng Lộ thấy vậy vội đứng dậy chuẩn bị nhắm mắt chắn lấy. Nhưng tất cả đều đã chậm, ở khoảng khắc Khương Vãn sắp phải nhận lấy cứ đánh của Phó Thầm , ánh mắt cô không hề sợ hãi, cúi đầu xuống lấy tay đỡ lấy đòn đánh của đối phương . Phó Thầm sau khi làm xong hết thảy mới lấy lại ý thức được rằng bản thân đã làm gì. Tiếng " lạch cạch" rơi xuống, nhìn đến bàn tay bị trầy xước của Khương Vãn hắn mới biết được mình ra tay tàn bạo tới mức nào. Cùng lắm thì tý nữa hắn sẽ mở miệng nói lời xin lỗi. Lại không nghĩ tới Khương Vãn cuốn cuộn sách trên bàn lại hung hăng nện ngược trở lại trên mặt của Phó Thầm. Hắn nghĩ đánh lại như vậy coi như hòa thở ra một hơi lại không nghĩ tới cú đánh này khiến đầu hắn ong ong lên, mặt càng trở nên nóng rát như bị một cú quyền anh nện vào đầu khiến hắn choáng váng lảo đảo ra sau ngã xuống. Phó Thầm trừ bỏ đau đớn hắn lại khó có tin được mình tay muốn đánh đối phương trước lại không nghĩ tới bản thân bị đối phương cho ăn giáo huấn ngược lại. Trong miệng còn có chất lỏng ngòn ngọt, hắn trợn trừng mắt nhìn Khương Vãn lại không kịp phòng bị mà ngất xỉu.