Cô còn chuẩn bị thêm một ít nguyên liệu nấu ăn, khi trở về lại không thấy Trịnh Hiên, không biết đã đi đâu rồi?
Không phải là đi rồi đấy chứ? Cái tên này, cho dù rời đi cũng nên chào hỏi chủ nhà là cô đây rồi hẵng đi mới phải!
Thôi, cô vẫn nên nấu cơm trước đã. Có lẽ hắn có việc, lát nữa sẽ quay lại.
Sở Sở chuẩn bị thịt xong bèn bỏ vào trong nồi nấu rồi lại quay ra sơ chế mấy thứ khác.
Vừa sơ chế xong đã thấy Trịnh Hiên đang từ ngoài cửa đi vào.
“Cơm sắp chuẩn bị xong rồi, anh cứ ngồi chờ một chút.” Sở Sở cười nói.
Nhưng Trịnh Hiên không ngồi xuống mà lại đi đến trước mặt Sở Sở, cầm lấy đồ ăn, “Để anh đi rửa cho.”. Nói xong bèn mang đồ đến phòng bếp rửa sạch. Rửa xong cũng không đi ra ngoài mà vẫn luôn ở trong bếp hỗ trợ, hai người hợp tác rất nhanh đã nấu cơm xong.
Bốn món ăn một món canh, thịt kho tàu, gà cay, cải trắng chua cay, rau trộn đậu que, cuối cùng là một bát canh cà chua trứng gà cộng thêm một bát to cơm đều bị hai người ăn hết sạch.
Cơm nước xong xuôi, không đợi Sở Sở lên tiếng Trịnh Hiên đã chủ động dọn dẹp bát đũa đi rửa.
Mang chén đũa đi rửa xong, hắn đi vào đại sảnh thì trông thấy Sở Sở ngáp, bộ dáng mệt mỏi.
Nghĩ một hồi Trịnh Hiên lại nói với Sở Sở “Tối nay anh sẽ sang nhà của chiến hữu ở bên cạnh ngủ nhờ một đêm, em cứ suy nghĩ thật kỹ chuyện anh nói với em đi, anh nghiêm túc đấy.”
“Chuyện gì cơ?” Sở Sở nghi hoặc hỏi.
“Chính là chuyện hai chúng ta kết giao ấy.” Trịnh Hiên đen mặt nói. Đúng thật là, người ta còn tưởng hắn nói đùa, căn bản là không thèm quan tâm.
“Hai ngày nữa anh phải trở lại khu bộ đội rồi, trong hai ngày này em cứ suy nghĩ cho thật kỹ, trước khi anh đi cho anh một câu trả lời là được. Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, em nghỉ ngơi đi, ngày mai anh lại đến.” Nói xong bèn nhấc chân rời đi.
Chỉ để lại Sở Sở vẫn đang ngơ ngác ngồi trong phòng khách, mãi đến khi người nào đó rời đi đã lâu mới phản ứng lại, thì ra cô được người ta tỏ tình! Tỏ tình! Tỏ tình đó! (chuyện quan trọng phải nói ba lần) sau đó đùng một cái đỏ mặt!
Nhưng mà cô có nên đồng ý không đây? Phải biết rằng đây chính là lần đầu tiên cô được người khác tỏ tình ở cả đời này và đời trước. Cho dù đời trước cô và tên khốn kia ở bên nhau chẳng qua cũng là do ảnh hưởng bởi tình cảm từ nhỏ cùng nhau lớn lên, sau đó liền thuận theo tự nhiên mà ở bên nhau.
Quan trọng nhất chính là diện mạo của người đàn ông này hoàn toàn phù hợp với gu thẩm mỹ của cô, cũng không theo chủ nghĩa đàn ông phải tránh xa việc bếp núc của đám con trai, chỉ riêng điểm này thôi cũng đã hơn khối tên đàn ông khác rồi.
Thôi, chẳng phải còn hai ngày nữa anh ta mới trở lại khu bộ đội hay sao? Vậy hai ngày tới khảo sát anh ta một chút xem sao, nếu thích hợp thì miễn cưỡng chấp nhận anh ta đi, dù sao cô cũng không định độc thân cả đời, ha ha.
Sáng sớm hôm sau, Sở Sở mới vừa rời giường đã nghe thấy tiếng lách ca lách cách dưới lầu, ơ, âm thanh gì vậy? Vừa nghĩ vừa đi xuống dưới lầu.
Giây phút nhìn thấy Trịnh Hiên, Sở Sở kinh ngạc đến mức suýt chút nữa kêu to thành tiếng “Anh vào bằng cách nào? Rõ ràng đêm qua tôi khoá cửa rồi mới đi ngủ mà?”
“À, lúc anh đến đây thấy em vẫn chưa mở cửa, sợ làm phiền em nghỉ ngơi nên không gọi em, đành tự trèo tường vào.” Trịnh Hiên bình tĩnh mà nói.
Sở Sở nói thầm trong lòng: Vãi, vãi, vãi, kiểu giải thích thần thánh gì đây! Sợ làm phiền người ta nghỉ ngơi nên tự mình trèo tường vào nhà người ta! Kiến thức mới này đã được tiếp thu, để cô tiêu hoá trước đã!!!
Trong lúc Sở Sở còn đang sững sờ, Trịnh Hiên đi tới kéo Sở Sở ngồi xuống trước bàn ăn, còn hắn lại đi đến phòng bếp bưng bữa sáng đã được chuẩn bị xong xuôi đến.
Truyện được đăng độc quyền tại s1apihd.com.
Thư Nhiễm xin cảm ơn sự ủng hộ của quý độc giả!