Cuộc Sống Làm Mình Làm Mẩy Của Tôi Ở Khu Thần Tiên

Chương 49

Thẩm Tri Quyện nghiêm chỉnh xua tay: “Thực ra, không phải tôi cứu cô đâu, là một vị quỷ sai cơ. Nếu như cô thật sự muốn cảm ơn anh ta, có thể đi mua ít đồ cúng rồi đốt cho anh ta.”

Cô gái: “…”

Thẩm Tri Quyện: “Vậy nếu không còn việc gì nữa thì tôi về trước đây.”

Cô gái nhìn cậu mà không dám tin, mãi tới khi thấy cậu thực sự đi ra ngoài, cô ấy tức mình dậm chân, lại đuổi theo: “Anh trai, em có thể kết bạn Wechat với anh không? Nếu như sợ thì em có thể gửi tin nhắn cho anh được không?”

Thẩm Tri Quyện do dự chốc lát, mới rút… bùa hộ mệnh trong túi quần của mình ra dưới ánh mắt chờ đợi của cô ấy.

“Đây là bùa hộ mệnh của chùa Hồi Chân, rất linh nghiệm! Tặng cho cô, không cần cảm ơn!”

Cô gái không ngờ cậu lại chẳng hiểu lãng mạn gì hết như vậy, vừa ấm ức vừa không cam lòng: “Em không cần bùa hộ mệnh. Em thích anh, em muốn làm bạn gái của anh!”

Thẩm Tri Quyện thở dài.

Thực ra cậu đã nhìn ra rồi, chỉ là muốn giữ chút thể diện cho con gái nhà người ta nên mới nói năng linh tinh mãi, hy vọng cô ấy có thể biết khó mà lui, ai ngờ cô ấy lại cố chấp như thế.

Cô gái vẫn đang vừa khóc vừa nói: “Nếu anh không thích em chỗ nào, em có thể thay đổi mà.”

Da đầu Thẩm Tri Quyện tê rần, chỉ đành nghiêm mặt: “Cô rất tốt, vì tôi có vấn đề. Tôi thích đàn ông.”

Hơn nữa, vì để đánh tan ý định của cô ấy, cuối cùng cậu lại hạ một liều thuốc mạnh, cố ra vẻ ngại ngùng nói: “Với cả, còn phải là loại đàn ông mạnh mẽ có cơ bụng tám múi ấy!”

Cô gái ‘òa’ một tiếng, vừa khóc vừa chạy đi.

-

Khắp người Thẩm Tri Quyện mệt mỏi, quay về khách sạn, vừa hay bắt gặp Tạ Du đang ăn đêm ở tầng dưới.

Tạ Du kinh ngạc nói: “Sao cậu về sớm thế?”

Thẩm Tri Quyện khoát tay: “Đừng nhắc nữa.”

Tạ Du chợt hào hứng lên: “Nói đi nào, dù sao cũng đang rảnh mà… Khụ, ý của tôi là, tôi có thể trò chuyện cùng cậu, để cho cậu lời khuyên.”

Thẩm Tri Quyện: “…”

Cậu vẫn kể lại chuyện xảy ra ngày hôm nay một lần cho Tạ Du.

Tạ Du cười tới độ suýt thì phun cô ca ra: “Vậy nên, cậu thích đàn ông thật đấy à?”

Thẩm Tri Quyện: “…”

Thẩm Tri Quyện: “Hóa ra tôi kể bao nhiêu như thế mà anh chỉ nhớ được có câu đó thôi à??”

Tạ Du: “Xin lỗi, xin lỗi, ha ha ha ha.”

Thẩm Tri Quyện vẫn hơi buồn rầu: “Anh không thấy hơi kỳ lạ à? Suýt chút nữa là xảy ra loại chuyện kia, sao lại thay đổi tâm trạng nhanh như vậy để đi theo đuổi người khác được?”

Tạ Du ho khẽ một tiếng: “Thực ra cũng là bình thường mà, cậu đẹp trai sáng sủa, con gái nhà người ta được cứu trong cơn tuyệt vọng, trái tim thiếu nữ sao không rung động được. Kết quả cậu lại là gay, nghĩ mà xem này cũng tạo ra ám ảnh tâm lý khá lớn cho cô ấy đấy chứ?”

Thẩm Tri Quyện: “… Rốt cuộc anh đứng về phe nào đấy?”

Tạ Du đùa giỡn cậu một hồi, thấy cậu không còn buồn bực nữa mới vừa cười vừa vỗ vỗ cậu: “Được rồi, đừng nghĩ nữa, đi ngủ sớm đi. Ngày mai còn một ngày sự kiện nữa!”

Thẩm Tri Quyện gật đầu, đi về phòng của mình.

Thình lình lại bị Tạ Du gọi lại: “Thích đàn ông thật à?”

Thẩm Tri Quyện cạn lời: “Sao? Anh muốn giới thiệu cho tôi à?”

Không ngờ Tạ Du lại đồng ý ngay: “Được thôi!”

Thẩm Tri Quyện: “…”

Cậu đóng “xoạch” cửa phòng lại ngay trước mặt Tạ Du.