Ngày hôm sau, Thẩm Tri Quyện mơ màng tỉnh giấc, cảm giác đầu óc cứ lơ tơ mơ, cổ họng cũng khàn khàn, giống như đã trò chuyện với ai đó hết cả đêm vậy.
Mặt Thẩm Tri Quyện nghệt ra, gian nan bò dậy khỏi giường mới phát hiện mình vẫn đang nắm điện thoại trên tay, là kiểu dáng mà kim chủ ba ba đã gửi tới.
Tối qua trước khi đi ngủ, cậu cố ý cầm nó trên tay, tiện cho thần linh cảm biết rõ mục đích, để đừng lãng phí linh cảm vào chỗ khác.
Cậu mở điện thoại ra, phát hiện trong đó lại lưu một đoạn ghi âm.
Hơn nữa còn là ghi âm cuộc gọi của mình với người khác.
Nhưng cậu chẳng hề có ký ức gì liên quan cả.
Chẳng lẽ là cuộc gọi mình nhận lúc đang mộng du?
Đến cả lúc mộng du cũng không quên ghi lại tư liệu, không hổ là mình mà.
Thẩm Tri Quyện khen bản thân xong lại nghe tiếp, sau đó vẻ mặt dần trở nên kỳ quặc.
Đối phương tự xưng là Mạnh Bà, nghe giống mấy người cuồng cosplay, diễn cực nhập tâm, logic chặt chẽ, nom cực kỳ ghê gớm.
Nếu đổi thành người khác khéo phải tin đến tám phần mười.
Nhưng Thẩm Tri Quyện đã lăn lộn trong khu sinh hoạt ở Cilicili bao nhiêu lâu, đã được cọ sát quá nhiều với đủ các loại hành vi trên trời dưới biển của các bạn đồng nghiệp, còn gì hiếm lạ mà chưa gặp qua đâu.
Trước đây còn có podcast nước ngoài giả làm iron man để lừa người qua đường.
Mà cứ nói cậu đây thôi, chẳng phải còn mang theo cái danh Vô Thường này để nổi đình nổi đám lên à.
Có điều, cậu cũng không bóc trần đối phương, mà thuận theo lời đối phương nói để tiếp tục đáp lời.
Qua loa một tràng, khiến đối phương cảm động mà nước mắt rung rinh, coi cậu thành người bạn thân thiết ‘vừa gặp mà như đã quen từ lâu’, vô cùng hào sảng bày tỏ: cậu em à, sau này để chị đây bảo kê cậu!
Cuộc nói chuyện kéo dài đến hai tiếng đồng hồ, điện thoại sắp hết pin tới nơi.
Thảo nào mà cổ họng cậu đau thế.
Thẩm Tri Quyện pha một cốc nước mật ong cho mình, nghe hết cả đoạn ghi âm.
Cậu càng nghe càng tỉnh táo, linh cảm tựa như nồi nước sôi, sùng sục sôi trào không ngừng nghỉ.
Cậu loẹt xoẹt mấy cái đã viết ra kịch bản content quấy nhiễu mình mấy hôm nay. Sau khi gọt giũa qua một chút, cậu đã không chờ được, vội vàng gửi cho kim chủ ba ba.
-
Điện thoại TK là hãng điện thoại nội địa bỗng nhiên nổi lên mấy năm gần đây, vì quan niệm thời thượng, có cá tính của sản phẩm mà nhận được sự đón nhận nồng nhiệt của giới trẻ.
Mẫu máy Clever của họ cũng xác định chuẩn xác nhóm khách hàng nằm ở nhóm sinh viên đại học, vậy nên bọn họ còn cất công tìm mấy người đăng bài ở Cilicili để quảng bá.
Tổ marketing của TK.
Phương Dao mặt mày cổ quái, nhìn kịch bản content ở trước mặt, nhịn cười đến là khổ sở.
Hồi đó chị ấy đã xem [Một ngày của Vô Thường] rồi rơi vào cái hố Thẩm Tri Quyện. Lúc hay tin công ty muốn tìm người đăng bài trên Cilicili để quảng cáo liền mang theo chút tâm tư cá nhân để đề cử Thẩm Tri Quyện, ai ngờ lại được duyệt, hơn nữa còn để chị ấy phụ trách liên hệ với đối phương.
Nhưng chị ấy cũng không ngờ, chỉ mất công sức mới có mấy ngày ngắn ngủi, Thẩm Tri Quyện lại có thể nộp được một bài thi ngoạn mục như thế này. Chị ấy mới chỉ đọc kịch bản thôi đã sắp cười ngất rồi, quả không dám tưởng tượng đến lúc quay xong sẽ ra làm sao nữa.
Chỉ là có hơi tà ma ngoại đạo chút, không biết là có thể được duyệt không.
Sắp sửa đến cuộc họp rồi, Phương Dao cũng không kịp nghĩ thêm gì nữa, mang kịch bản đi in rồi ôm đến phòng họp nhỏ.
Ai ngờ vừa mới ra đến cửa đã nghe thấy tiếng nhao nhao ồn ào.
“Lượng tiêu thụ kém thế này thì đừng ị mà vẫn chiếm bồn cầu nữa đi?”
“Công ty tốn biết bao nhiêu tài nguyên như thế, kết quả thì sao? Doanh số đếm ngược từ dưới lên, cười chết mất.”
“Đúng rồi, còn chẳng bằng nhường cho bọn mình…”
Phương Dao vừa nghe xong là biết tổ marketing Faultless đang tranh phòng họp nhỏ với bọn họ.