Bia Đỡ Đạn Xuyên Thành Vạn Người Mê

Quyển 1 - Chương 9

Editor: bownee00world

Ly Nguyệt ngồi trên nhuyễn tháp, cũng không ngăn đối phương đến gần, y cầm ấm trà trên bàn nhỏ lên rồi rót một ít trà vào chén thuốc, sau đó nói với giọng điệu giễu cợt.

"Đại ca bị mù à? Hay đại ca không muốn nhận ta là đệ đệ?"

Chu Thiệu Nguyên thậm chí còn không biết Ly Nguyệt đang nói gì, chỉ nhìn thấy đôi môi mềm mại uyển chuyển khép mở, phát ra âm thanh cực kỳ êm tai.

Chu Thiệu Nguyên không thể rời mắt, hắn bị thu hút bởi hàm răng trắng đều của đối phương.

Chỉ cảm thấy làm sao trên đời này lại có người có hàm răng vừa đều vừa đẹp như vậy.

Chu Thiệu Nguyên dường như đã mất trí, cũng không biết chính mình đang nói gì, chỉ nghe hắn đáp.

"Ừ, đúng vậy."

Chu Thiệu Nguyên vừa dứt lời thì sau lưng lập tức truyền đến một giọng quát đầy giận dữ.

"Chu Thiệu Nguyên, ngươi đang nói gì vậy?"

Âm thanh đầy trách cứ này kéo thần chí của Chu Thiệu Nguyên trở về, hắn theo bản năng đứng thẳng dậy, lại nghe thấy tiếng va chạm, hắn thoáng sửng sốt, cúi đầu, suy nghĩ có chút rối rắm, từ khi nào trong tay hắn có một cái chén?

Còn vị đệ đệ xinh đẹp không giống người phàm kia đã nhảy xuống nhuyễn tháp trong dáng vẻ ấm ức, rúc vào trong vòng tay của Anh quốc công, vẻ mặt trông rất đau buồn và tủi thân.

"Ca ca đến gặp con, lúc đầu con rất vui, nhưng không ngờ ca ca chế giễu xuất thân của con, bắt con rời khỏi đây. Nói con làm ô uế cánh cổng của phủ quốc công, thậm chí còn giật lấy chén thuốc của con, nói tốt nhất là con nên chết đi."

Chu Thiệu Nguyên trơ mắt nhìn phụ thân đang lạnh lùng trừng mắt với mình, một người vốn luôn minh mẫn sáng suốt, lãnh đạm, không bao giờ để lộ cảm xúc, lúc này lại luống cuống tay chân và nhẹ nhàng an ủi vị đệ đệ trông rất buồn bã kia.

Nếu hắn không phải là người trong cuộc thì hắn thật sự sẽ cho rằng mình vừa gây ra tội ác tày trời.

Chu Thiệu Nguyên lúc này mặc dù rất kinh ngạc nhưng vẫn đặt niềm tin vào Anh quốc công. Phụ thân hắn có thể tin được những chuyện hoang đường như vậy không?

Mưu đồ vu oan của Ly Nguyệt rõ ràng đến mức Anh quốc công chỉ cần nhìn thoáng qua là thấy ngay.

Nhưng Ly Nguyệt trông thật sự rất buồn bã và ấm ức.

Lúc này cả người y dựa vào lòng Anh quốc công, vô cùng ỷ lại.

Anh quốc công luyện võ, thân thể cường tráng, trông to lớn hơn khi đứng trước mặt Ly Nguyệt thấp bé đã sống ở đầu đường xó chợ suốt mười sáu năm, nên ông dễ dàng ôm thiếu niên vào lòng.

Thậm chí ông còn có thể cảm nhận được ống tay áo bị kéo nhẹ, khiến ông không khỏi có chút luống cuống tay chân.

Anh quốc công là điển hình của một người gia trưởng, ông không gần gũi với con cái trong quá trình chúng trưởng thành, càng không tỏ ra dịu dàng hay cưng chiều chúng.

Ngược lại, trước mặt Chu Thiệu Nguyên và Chu Thiệu Anh, ông là một người cha nghiêm khắc, không gần gũi với con cái, đóng vai trò là người dẫn dắt và ra quyết định.

Một điều nữa, trước Ly Nguyệt, thân là hai đứa con duy nhất của phủ quốc công, cả hai từ nhỏ đã khỏe mạnh, sức sống tràn trề.

Chỉ có Ly Nguyệt, đứa nhỏ mà trước đây ông không hề biết đến sự tồn tại, sau này dù có biết cũng không quan tâm đến nó trong một thời gian dài, lại yếu đuối và mong manh đến thế, khiến ông liên tưởng đến bông hoa xinh đẹp lộng lẫy run rẩy nở rộ trên vách đá dựng đứng nhô ra ở rìa những ngọn núi phủ đầy tuyết.

Anh quốc công im lặng trong chốc lát, ông cúi đầu nhìn chén thuốc bị lật úp, trên chóp mũi còn có mùi trà thoang thoảng chưa tan hết.

Còn đứa nhỏ đang nép vào lòng ông, sợ hãi đến mức sống lưng run lên, như một con thú non đang tìm nơi trú ẩn, thật sự không đành lòng trách móc nặng nề với nó.

Đứa con trai lớn chỉ bình tĩnh đứng nhìn ở một bên, ung dung xem diễn với tâm thế người ngoài cuộc, như thể sự sợ hãi và buồn bã của Ly Nguyệt trong mắt hắn chẳng khác gì một màn kịch xuất sắc.

Điều này khiến Anh quốc công giận chó đánh mèo.

Anh quốc công không chần chừ nữa, trước tiên giơ bàn tay to rộng mang theo vết chai sần nhẹ nhàng vỗ về đôi vai gầy gò của đứa nhỏ, sau đó có phần lúng túng mà an ủi.

"Con không làm ô uế cánh cổng của phủ quốc công, xuất thân của con… con yên tâm, cha sẽ giải quyết, cha sẽ không để người khác có cơ hội lấy chuyện này ra cười nhạo con."

Anh quốc công nói với vẻ chắc nịch như đã hạ quyết tâm.

Chu Thiệu Nguyên ban đầu còn thưởng thức diễn xuất không quá xuất sắc nhưng rất có tâm của vị đệ đệ này.

Hắn thậm chí còn chờ đợi phụ thân luôn mang dáng vẻ lạnh lùng nghiêm khắc sẽ khiển trách thủ đoạn vu oan giá họa vụng về của đối phương.

Hắn thậm chí còn nghĩ đến việc lát nữa sẽ cầu tình cho vị đệ đệ này thế nào.

Phụ thân từ trước đến nay luôn hà khắc trong việc dạy dỗ con cái.

Vị đệ đệ mong manh dễ vỡ như thủy tinh trông có vẻ không hợp với Anh quốc công lạnh lùng quyết đoán sẽ lộ ra dáng vẻ hốt hoảng như thế nào?

Đến lúc đó nếu hắn sẽ nói tốt vài câu, cái gì mà hãy phạt hắn, hắn sẽ một mình gánh chịu, thì chắc chắn sẽ nhận được ánh mắt sùng bái của đệ đệ mới.