Đừng nhìn cái ghế dưới mông của ông chỉ là Huyện lệnh nhỏ bé, có rất nhiều người dù tép riu cũng đỏ mắt chờ để ngồi vào cái ghế này!
----
Đối với án tử của Chu gia, Khương Huyện lệnh phán quyết quả thực thô bạo.
Rõ ràng nhất là tên gian phu của Chu Lục Mai còn chưa thẩm vấn tới nhưng Khương Huyện lệnh cũng chẳng dám tái thẩm thêm nữa.
Bởi vì từ thái độ của Khương Bạch Lộ, lão có thể đoán được việc nữ nhi Chu thông da^ʍ và sát hại vị hôn phu của mình rất có thể có liên quan đến nữ nhi lão.
Để bảo toàn thanh danh nhà mình, Khương Huyện lệnh lẽ dĩ nhiên sẽ không cho Chu gia có cơ hội lên tiếng.
Vừa rồi Chu Lục Mai thà nói mình bị đạo tặc vũ nhục cũng không đành nói ra tên của tên gian phu, vậy nên lão chỉ có thể nghĩ rằng đối phương vì muốn bảo vệ tên gian phu kia mà vịt chết cứng mỏ, thôi thì thành toàn cho sự “tình thâm nghĩa trọng” của đối phương vậy.
Dù sao việc Chu gia mưu tính sát hại Cố đồng sinh là sự thật, lão cũng nào có phán oan.
Vì thế.
Người Chu gia cứ như vậy bị bịt miệng, nỗi thống hận cùng hối tiếc chưa kịp giãi bày cứ vậy bị lôi vào trong lao ngục, kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay.
Xem như đã hiểu được thế nào là bảo hổ lột da*.
*Câu thành ngữ này có nghĩa là bàn định với con cáo hoặc con hổ để lột da chúng. Nay thường dùng để ví về những việc bàn luận đều phải hy sinh lợi ích của đối phương, nếu không thì nhất định không thành công.
Mà Khương Bạch Lộ thấy mình không bị liên lụy tới cũng thở phào nhẹ nhõm, tuy tiếc nuối vì cứ như thế mất đi một con dao tốt nhưng nàng ta cũng chẳng mất công suy nghĩ nhiều vì Chu Lục Mai.
Thế gian có hàng vạn nhân tài, thiếu đi một Chu Lục Mai, tiếp theo vẫn còn Tống Lục Mai các thể loại, với kinh nghiệm bao đời của nàng ta không phải việc tìm một con dao tiện dụng quá dễ dàng rồi sao?
Chẳng qua vẫn là tổn thất nhân lực, tâm tình Khương Bạch Lộ vẫn không tốt chút nào.
Thế là thẩm án kết thúc.
Khương Bạch Lộ buồn bực rời đi.
Trong đám người, Khương Huyện lệnh nhìn thấy bóng lưng tức giận của nữ nhi, gương mặt cũng tối sầm lại.
...
Trong phủ Huyện lệnh.
Khương Huyện lệnh sau khi thẩm án xong thì trực tiếp trở về nhà, gọi nhi tử và nhi nữ vừa sinh chuyện ở công đường ra trước mặt mình, tức giận chất vấn bọn họ.
Người đứng mũi chịu sào đương nhiên là Khương Bạch Lộ.
Khương Huyện lệnh đập bàn thật mạnh giận dữ hỏi: “Lộ nhi, con thành thật nói cho ta biết, con có liên quan đến chuyện gian da^ʍ của nữ nhi nhà họ Chu không? Còn biết tên gian phu kia là ai?”
“Gian phu của nữ nhi Chu gia là ai phải nói rõ ràng cho ta biết. Nếu có điểm giấu diếm, làm hoen ố thanh danh Khương gia thì đừng trách vi phụ không còn tình nghĩa.”
Không thể trách Khương Huyện lệnh nổi trận lôi đình như vậy, chẳng lẽ một cô nương có thể dính vào chuyện thông da^ʍ này sao?
Thời đại coi trọng danh tiết nữ nhi, ca nhi, Khương Bạch Lộ nếu bị gièm pha, không chỉ ảnh hưởng tới thanh danh nàng ta mà còn kéo theo hôn sự tất cả người nhà Khương gia cùng xuống nước!
Khương Bạch Lộ tốt xấu gì cũng sống ba kiếp thời cổ đại dĩ nhiên biết danh tiết nữ nhi và ca nhi quan trọng thế nào, nếu không nàng ta cũng chẳng phải cảnh cáo Chu Lục Mai đừng nói lung tung làm gì.
Giờ phút này, đối mặt với sự tra hỏi của phụ thân quả thực chột dạ.
Chuyện đến nước này, nàng ta không dám giấu nữa.
Giang Bạch Lộ chỉ có thể thống khổ thú nhận: “Phụ thân, nhi nữ biết hôm nay mạo muội đến công đường là không đúng nhưng con cũng là bất đắc dĩ, hài tử trong bụng Chu Lục Mai là của biểu ca.
“Hiện tại biểu ca đang nghị thân, con không thể để Chu Lục Mai phá hủy hôn sự của biểu ca, cũng không đành lòng để một sinh mệnh nhỏ còn chưa chào đời đã ra đi, huống chi nữ nhi cùng Lục Mai là bạn tốt nhiều năm, cho nên nữ nhi...”
Nhưng những lời đường hoàng này nàng ta còn chưa nói xong, đã bị cắt ngang.
Khương Cốc Vũ nói: “Cho nên vì Chu Lục Mai, ngươi đánh gãy chân một vị đồng học, cắt đứt đường sự nghiệp của hắn ta, nhúng tay vào những việc bẩn thỉu này chỉ để giúp biểu ca nuôi dưỡng ngoại thất?”
“Nhị tỷ, lẽ nào tỷ không hiểu hay thực sự quá ngu ngốc? Tỷ có biết tin tức này nếu lọt ra ngoài, phụ thân cùng một nhà Khương gia sẽ đi tới kết cục gì không?”
Kết quả kia chỉ có thể dùng hai chữ bị thảm để hình dung.
Khương phụ sẽ bị đối thủ bắt lấy nhược điểm, nhân danh hãm hại trẻ sơ sinh, bị nhóm người đọc sách chỉ trích bằng ngôn từ và tấu chương và sẽ bị bãi chức.
Còn Khương gia sẽ mang danh “Nữ nhi nhà họ Khương thích giúp người khác nuôi ngoại thất”, từ đó nữ nhi, ca nhi toàn tộc sẽ khó lấy được chồng!
Có thể nói, Khương Bạch Lộ đang một mình hủy diệt cả tộc Khương thị.