Thiên Vương Trở Về

Chương 55

An Thanh nuốt nước miếng một cái, anh ta cũng đã leo lên lưng cọp rồi, hơn nữa bố anh ta đang ở gần đây, anh ta nhất định phải đứng ra.

Anh ta nhắm mắt nói: “Anh Gia Hưng, bố tôi là An Văn Bác của Công ty Thương mại An thị, tháng trước đi tới khu Đông Nam có ghé thăm anh Hưng.”

“Cá chạch sao?” Nhậm Gia Hưng cười mà như không cười nói.

“Làm sao? Tên nhóc à, chuyện này, cậu đang định đứng ra giải quyết chuyện này đấy à?”

An Thanh nghe vậy, lập tức nói: “Có anh Hưng ở đây, ai dám chứ? Chỉ là, ba cô gái này, một cô là cô chủ của nhà họ Tống, một cô là cô chủ của nhà họ Trương, anh xem...”

“Bịch!”

An Thanh còn muốn mở miệng thì đã bị Nhậm Gia Hưng một đá đạp bay.

“Nhà họ Tống? Nhà họ Trương? Cái quái gì vậy, cậu cũng dám lừa gạt ông đây hay sao?” Nhậm Gia Hưng sớm đã kêu đàn em điều tra kỹ lưỡng, Trương Nhược Hi cơ bản chỉ là con gái nuôi của một người không có địa vị trong nhà họ Trương mà thôi.

Còn như nhà họ Tống, Nhậm Gia Hưng cần phải kiêng kỵ sao?

Sắc mặt Nhậm Gia Hưng vô cùng dữ tợn, anh ta nói tiếp: “Đừng trách tôi không nể mặt ông An Cá Chạch, tên nhóc như cậu nên lập tức cút đi, còn bọn họ, muốn đi cũng có thể, từ dưới quần ông đây chui ra mà đi.”

Nói xong, nhìn về phía ba người Trương Nhược Hi: “Còn các cô à, tối hôm nay bầu bạn tâm sự bên cạnh tôi đi!”

Sau đó anh ta nhìn về phía những nữ sinh khác, cười dâʍ đãиɠ nói: “Các cô, chủ động để cho chúng tôi sờ hai cái, sau đó có thể đi rồi!”

Đám nữ sinh vừa nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn tái xanh đi, còn có một tia xấu hổ.

“Thế nào? Ông đây nói, các cô nghe không hiểu sao?” Nhậm Gia Hưng nói xong, chợt cầm chén rượu bên người ném xuống đất, phẫn nộ quát lên.

“Mười giây đồng hồ, nếu không chui qua thi cũng không cần phải chui nữa!”

Những người này cũng chỉ là những thiếu nữ vừa mới tròn 20 tuổi, đã bao giờ trải qua tình cảnh như này đâu?

Ngay lập tức có một nam sinh chui qua giữa hai đùi của Nhậm Gia Hưng, sau khi ra đến cửa thì bỏ chạy trong tuyệt vọng.

Có một người dẫn đầu, những người còn lại cũng không dám chờ, tất cả đều chen lấn chui qua rồi bỏ chạy.

Nhìn thấy nam sinh trong lớp càng ngày càng ít, trong mắt những nữ sinh vẻ sợ hãi càng ngày càng nặng nề.

An Thanh nhục nhã đi ra, lập tức chạy về căn phòng hơi chếch sang một bên ở phía đối diện, Nhậm Gia Hưng tuy là lợi hại, thế nhưng phía đối diện có thầy Quách, cùng với những người chưởng quản kia cũng không phải dễ trêu chọc.