Chạy Trốn Khỏi Vương Tử Ai Cập Tàn Bạo Cố Chấp

Chương 1: Vị khách thần bí

"Cạch cạch!"

Cánh cửa bị đá văng.

Một thiếu nữ mặc áo choàng đen trùm kín đầu đã bị Titan kéo vào trước mắt Sarah.

Sarah đang dùng cánh hoa sen trang trí cho món ăn của bữa trưa hôm nay, bị hành động đột ngột này dọa khiến thân thể bật dậy, vô tình đem nửa cánh hoa sen trong tay cắm thẳng vào trong đĩa.

"Tên này vừa rồi vẫn luôn lén lút trốn vào bên cạnh thần miếu, không biết có phải nô ɭệ nhà nào bỏ trốn ra ngoài hay không!"

Sau khi Titan kéo thiếu nữ vào trong liền chậm rãi duỗi cánh tay, mồ hôi nóng bỏng như hạt đậu chảy xuôi xuống cơ bắp hắn, phối hợp với cái đầu trơn bóng của hắn, hiện ra một tia ngây ngô thoáng qua.

"Này, có hiểu tiếng Ai Cập không?"

Sarah nhấm nháp nước sốt còn vương vãi trên cánh hoa sen, hơi tò mò mà uốn gối đứng lên, đi tới đánh giá thiếu nữ trước mặt này.

"Titan, có phải là người Nubia không? Người Nubia có biết nói tiếng Ai Cập không?"

Sarah nghiêng đầu nhìn Titan vài cái, thấy đối phương chỉ lắc đầu tỏ vẻ không biết, đành phải đem ánh mắt lần nữa dời về phía thiếu nữ đang quỳ trên mặt đất.

Trong đầu thiếu nữ lúc này chỉ nghĩ chạy trốn, cũng không biết là nghe hiểu hay là nghe không hiểu, cũng không có động tác dư thừa khác, chỉ thấy nàng run rẩy mà đem áo choàng quấn chặt lấy mình, tựa như một cục bột mặc cho người khác nhào nặn.

Sarah nhíu mày.

Nàng ta tự nhận trong thôn không có ai ngoan cố bằng mình, nhiều lắm chỉ xem như tên nô ɭệ này chạy trốn bị Titan nhặt được mà thôi, chính mình và Titan không phạm phải tội lỗi gì, cho nên nàng ta cũng không quan tâm đến sự giãy dụa kịch liệt của thiếu nữ, trực tiếp đưa tay kéo áo choàng trên người thiếu nữ xuống.

Thật bất ngờ, một đôi mắt trong vắt như nai con đập vào mắt của nàng ta.

"Hả?"

Sarah sửng sốt.

"Diện mạo cùng làn da của người này thật kỳ quái, không giống như là nô ɭệ, cũng không giống với người Ai Cập."

Titan chậm rãi đi tới, cầm lấy tấm lụa mỏng để lau mồ hôi, cảm thán nói.

"Gần đây bệ hạ đang chuẩn bị tổ chức yến hội, có phải là người của nước khác không, Hittite hay Babylon?"

Sarah nuốt nước miếng, đánh giá quần áo từ trên xuống dưới, thấy trên người thiếu nữ chẳng những có lụa trắng bọc quanh người, thậm chí còn có mãng xà hoàng kim mắt lục quấn quanh eo, thoáng cái đã mất đi tâm tình trêu đùa, vội vàng nghiêm túc quỳ xuống trên mặt đất đánh giá vị khách thần bí và kỳ lạ này.