Muốn Dán Dán Xúc Tua!

Chương 4: Vại vại

Ngày 06/05/2024

EDIT: Dandan

======

Bọn họ thống nhất mặc một loại đồ tác chiến màu đen, có chút giống với trang phục của cảnh sát, nhưng lại có một chút khác nhau rất nhỏ, bởi vì đồ án trên băng tay không thuộc về bất kỳ một quốc gia nào mà Diệp Vân Phàm biết.

Nói là trùng hợp thì cũng trùng hợp, điểm dừng chân của mấy người cách tường xi măng bạch tuộc nhỏ ẩn thân rất gần. Người ở giữa làm một động tác tay, các đội viên chunh quanh tản ra, hành động có trật tự, vừa thấy liền biết là một tiểu đội võ trang tinh anh.

Diệp Vân Phàm chú ý tới những người đó đều mang theo một loại mũ giáp đặc chế, hoàn toàn che khuất toàn bộ đầu, nhưng lại không có liên tiếp với bình dưỡng khí.

Điều này rất kỳ quái người thường sao có thể không mang theo bình dưỡng khí khi thâm nhập đáy biển?

Diệp Vân Phàm an tĩnh, cẩn thận ẩn thân tại chỗ, âm thầm quan sát. Nửa giờ sau, chi tiểu đội võ trang này một lần nữa tụ tập lại đây. Không biết bọn họ làm sao có thể ở đáy nước giao lưu, nhưng Diệp Vân Phàm lại rõ ràng nghe thấy được một giọng nữ hơi trầm:

“ Xác định là nơi này. ”

Diệp Vân Phàm nhớ tới kỹ năng thiên phú trên giao diện tư liệu, có lẽ đây là cái gọi là kỹ xảo câu thông đặc thù?

Lúc này, giọng nữ kia tiếp tục mở miệng: “ Mệnh lệnh mới vừa được gửi đến, nhiệm vụ lần này của chúng ta có hai điểm, một, ký lục số liệu biến hóa tọa độ của ‘ Cửa ’ . hai, tiến vào vị diện dị độ, tìm được vị trí ban đầu của ô nhiễm ở bên trong, xác nhận trạng thái Vương Chủng. ”

Thật là tiếng Trung không sai, nhưng Diệp Vân Phàm nơi nào cũng chưa nghe hiểu.

Đám tiểu xúc tu càng nghe không hiểu, chúng nó cào cào đầu Diệp Vân Phàm, biểu đạt ra một loại hoang mang mờ mịt.

Lúc này, nam nhân có thân hình cường tráng quơ quơ một đồ vật có kiểu dáng cùng loại với đồng hồ đếm ngược trong tay, khối vuông ở chính giữa trên màn hình lập loè con số màu xanh lục.

“ Chỉ số ô nhiễm 19.32. ”

Ngữ khí của hắn nghe tới thực tùy ý, hiển nhiên, cái trị số 19.32 này thuộc về một phạm vi phi thường an toàn.

“ Ha, bình thường số liệu trên đồng hồ kiểm tra đo lường độ ô nhiễm thấp như vậy, đại khái cũng chính là một vị diện dị độ tân sinh cấp D, chỉ sợ liền lột xác lần đầu cũng chưa hoàn thành. ”

Nam nhân phát ra một tiếng cười nhạo, thậm chí có vài phần “ Chỉ là một bữa ăn sáng ” tùy ý. Nhưng rất nhanh lại trở nên tức giận bất bình,

“ Chỉ như thế này? Chỉ như thế này cũng đáng đến mức giữa đường điều chúng ta lại đây, còn nói gì mà nhiệm vụ khẩn cấp, mẹ nó, khẳng định là con rệp nào đó lại ở sau lưng ngáng chân...... ”

Bọn họ vừa mới hoàn thành một nhiệm vụ ra ngoài điều tra nguy hiểm, tổn thất ba đồng đội, thật vất vả ngao đến sắp về thành, lại nửa đường thì thu được mệnh lệnh điều động lâm thời, không thể không đi tới nơi này.

“ Vương Viễn! Câm miệng. ” Trần đội trưởng không vui liếc mắt nhìn hắn một cái, cảnh cáo.

“ Mặt trên rất coi trọng nhiệm vụ lần này! ”

Vương Viễn không tình nguyện ngậm miệng, ngược lại lại quay đầu nhìn xung quanh, trong miệng hùng hùng hổ hổ nói:

“ Mẹ nó, người mới đâu? ”

Vừa dứt lời, cách đó không xa lội tới một đội viên, hắn thân hình gầy ốm, không cao, bả vai hơi hẹp, so với Vương Viễn cường tráng quả thực như là gà con.

Kiều Ân thở hồng hộc tới rồi, thanh âm rất là thấp thỏm:

“ Xin, xin lỗi, anh Vương, đội trưởng, tôi mới vừa học bơi lội, lần đầu tiên xuống biển ra nhiệm vụ cho nên chậm...... Chậm chút. ”

Lời này làm mấy đội viên xung quanh đều nhăn lại mày. Rốt cuộc trên chiến trường cùng dị chủng chém gϊếŧ, người mới kéo chân sau cơ bản không thua gì bùa đòi mạng.

Vương Viễn chú ý tới sắc mặt khó coi của các đồng đội, lập tức đạp Kiều Ân một chân, ngữ khí hung dữ: “ Làm không được liền chạy nhanh viết đơn xin cút đi! Loại yếu ớt như cậu ra nhiệm vụ thuần túy chính là tìm chết! Đến lúc đó lão tử cũng sẽ không nhặt xác cho cậu. ”

Trần Tân Nguyệt thoáng nhíu mày, lại cũng không ra tiếng ngăn cản. Bên cạnh đồng đội nguyên bản sắc mặt khó coi thấy thế, cũng không thể nói thêm cái gì nữa.

Kiều Ân sắc mặt đỏ lên, vội vàng đáp lại: “ Tôi...... Tôi trở về liền tăng cường huấn luyện dưới nước, bảo đảm sẽ không lại kéo chân sau! ”

Lúc này, lực chú ý của mọi người đều tập trung trên người Kiều Ân, không ai chú ý gần đó còn cất giấu một con bạch tuộc nhỏ.

Diệp Vân Phàm lặng yên không một tiếng động thu nạp đám xúc tua nhỏ, cuộn tròn bản thân lại súc vào trong góc, tiếp tục dựng lỗ tai nghe lén.

Đúng vậy, anh thế nhưng còn có hai cái lỗ tai.

Diệp Vân Phàm đối này đã không cảm thấy kinh ngạc, rốt cuộc anh đều đã dần dần tiếp nhận rồi sự thật bản thân không phải là người này.

Trần đội trưởng không hề xem Kiều Ân, đưa đề tài quay lại nhiệm vụ. Cô hỏi: “ Tình huống quanh đây thế nào? ”

Các đội viên trật tự hội báo: “ Năm đài radar biển sâu đều không có phát hiện ra bất luận dấu vết dị chủng nào.”

“ Trang bị phản xạ sóng âm phía trước trang bị cũng vận chuyển bình thường, đã hoàn thành nhiệm vụ xua tan sinh vật biển ở gần đây. ”

“ Xác nhận không bố trí sai điểm an toàn. ”

“ ...... ”

Chờ đến nghe xong những người này hội báo, Diệp Vân Phàm rốt cuộc bừng tỉnh. Anh vốn luôn nghi hoặc vì cái gì từ lúc tỉnh lại đến bây giờ đều không có nhìn thấy một con cá nào, thậm chí là chưa từng thấy bất luận một con sinh vật biển nào.

—— Hóa ra là sớm bị rửa sạch qua.

Nhưng những câu trả lời nhìn như bình thường như vậy, lại làm mày Trần Tân Nguyệt lại càng thêm nhíu chặt. Cô thấp giọng lẩm bẩm:

“ Tuy rằng chỉ số ô nhiễm rất thấp, nhưng nơi này quá an tĩnh...... Không, là quá sạch sẽ. ”

Dù cho trước đó không lâu tiểu đội năm đã hoàn toàn dọn dẹp qua một lần, nhưng vị diện dị độ tân sinh hẳn là sẽ liên tiếp phóng xuất ra không ít dị chủng mới đúng.

Trong lúc suy tư, nữ nhân vẫn luôn lưu ý đến máy đo lường trong tay Vương Viễn.

Chỉ số ô nhiễm: 19.32.

Kỳ thật vừa rồi Vương Viễn nói không sai, 19.32 thật là một trị yrất thấp, thấp đến không đáng giá nhắc tới. Cũng không biết vì cái gì, tâm cô lại có chút hốt hoảng.

Kỳ thật Diệp Vân Phàm nghe không hiểu, nhưng nhìn nữ nhân ở giữa trầm mặc thật lâu, anh bắt đầu dần dần có một dự cảm không tốt lắm.

Mà thông thường loại dự cảm này, thì đều là đại biểu cho nguy hiểm.

Diệp Vân Phàm rụt rụt về sau, tính toán xem bản thân có nên mở ra ngụy trang âm thầm trốn xa một ít. Đúng lúc này, đám xúc tua nhỏ mới vừa rồi thật vất vả an tĩnh lại bỗng nhiên lại hưng phấn lên,

【 A! Vại vại! 】

【 Là vại vại! 】

Diệp Vân Phàm:?

【 Chỗ đó! Ở chỗ đó! 】

Một bé xúc tua nhỏ nỗ lực duỗi dài, hưng phấn chỉ cho anh xem.

Diệp Vân Phàm quay đầu, nhìn qua theo hướng xúc tua nhỏ chỉ, thấy trong khe hở dưới kiến trúc phế tích nào đó, kẹt một vại thủy tinh nho nhỏ.

Khác với hết thảy tất cả mọi thứ hư thối hủ hư ở nơi này, nó thực sạch sẽ, vách tường thủy tinh rực rỡ lung linh, có thể xưng là một tác phẩm nghệ thuật phi thường phi thường xinh đẹp.

Thậm chí Diệp Vân Phàm đều cảm thấy thứ này không nên ở chỗ này, mà phải xuất hiện ở một ít hội đấu giá xa hoa, viện bảo tàng trân phẩm, hoặc là trong kho cất chứa của phú hào nào đó.

【 Là vại vại ai! 】

【 Vại vại! Vại vại! 】

Thanh âm hưng phấn của đám nhóc con vang lên hết đợt này đến đợt khác, càng thêm kích động.

【 Chui vào đi! 】

Diệp Vân Phàm nghe thấy đám xúc tu nhỏ lại kích động lại vội vàng thúc giục xúi giục ——

【 Chui! Chui! 】

【 Mau chui vào đi! 】

Vì cái gì muốn chui vào đi?

Diệp Vân Phàm chậm rãi đánh ra một cái dấu chấm hỏi.

Bất quá rất nhanh anh lại nghĩ tới phần văn chương phổ cập khoa học đã từng xem qua kia, bên trong nói loại sinh vật bạch tuộc này hình như là có một loại đặc thù đam mê, ví dụ ——

Thích chui vào các loại vật chứa.

Diệp Vân Phàm: “ ....... ”

Anh rất là lãnh khốc mà cự tuyệt ——

Đừng xúi, không chui, cảm ơn.

Nhưng không bao lâu, Diệp Vân Phàm liền cảm giác lý trí của mình tựa hồ đang bị bản năng sinh lý nào đó cắn nuốt tan rã, thân thể bắt đầu bởi vì kích động mà run lên nhè nhẹ.

Thật giống như là trẻ em thấy Ultraman, thấy búp bê barbie, thấy món đồ chơi mình muốn trong tủ kính xinh đẹp, quả thực kích động đến khó kìm lòng nổi.

Phân cảm xúc này quá mức mãnh liệt, thế cho nên trái tim Diệp Vân Phàm nhịn không được bắt đầu đập thình thịch kinh hoàng, nai con chạy loạn.

Tiểu bạch tuộc ngơ ngác nhìn chằm chằm vại thủy tinh nhỏ cách đó không xa, tuy rằng so sánh này rất quỷ dị, nhưng anh vẫn là cảm thấy hiện tại bản thân thật giống như......

Bị Cupid bắn trúng một mũi tên.