Lộ Nhĩ ăn xong miếng bánh kem cuối cùng, gật gù.
Ngay sau đó, cậu nghe thấy một tiếng động lớn phát ra từ cái thớt gỗ—
Rắc!
Ngay cả Ma Vương, người đã thấy đủ mọi chuyện đời, cũng không khỏi bị giật mình, bật dậy khỏi ghế sofa, kinh ngạc nhìn Giang Tẫn: "Sao vậy? Có chuyện gì vậy?"
Giang Tẫn đang cầm dao phay làm thịt đầu cá. Do dùng quá nhiều sức, lưỡi dao đã chẻ thớt gỗ dày làm đôi. Dù vậy, hắn vẫn rất bình tĩnh, nhướn mi mắt lên và mỉm cười với Lộ Nhĩ: "Sợ rồi à? Đừng sợ, chỉ là bị trượt tay thôi."
"…"
Ngươi có biết cái thớt gỗ đó dày cỡ nào không? Ngươi thử trượt tay lại một lần nữa cho ta xem nào!
Lộ Nhĩ không biết nói gì, chỉ nguýt hắn một cái. Cậu cũng lười vạch trần, chỉ nói: "Ngươi nhẹ tay chút."
"Được."
Trong một giờ tiếp theo, Giang Tẫn quả thật nhẹ tay nhẹ chân hơn, không phát ra tiếng động lớn.
Lộ Nhĩ quay lại ghế sofa, mở TV và tùy tiện chọn chương trình.
Cậu không quá để tâm đến chuyện vừa xảy ra.
Thực ra, dù một ngày nào đó Giang Tẫn đứng trước bàn chế biến không phải để chặt đầu cá mà là chặt đầu người, Lộ Nhĩ cũng sẽ chấp nhận tốt.
Không ai hiểu rõ hơn Lộ Nhĩ về việc Giang Tẫn là một nhân vật hung ác ra sao.
Người có thể trở thành trùm phản diện, sao có thể không có chút cá tính hay tính cách nào chứ?
Giang Tẫn thỉnh thoảng lại bộc lộ ra những suy nghĩ khiến Lộ Nhĩ không thể hiểu được, nhưng Lộ Nhĩ lại cảm thấy đó là chuyện bình thường.
Chứ như bây giờ ngoan ngoãn ở trong bếp nấu canh đầu cá cho cậu thì mới kỳ lạ đó!
Nghĩ đến đây, Lộ Nhĩ cảm thấy hơi lo lắng. Cậu âm thầm quay đầu lén nhìn Giang Tẫn - người đang mặc một chiếc tạp dề mà siêu thị tặng khi mua gạo trị giá 100 tệ, trên đó còn in dòng chữ "Lên được phòng khách, xuống được phòng bếp."
Lộ Nhĩ lặng lẽ bẻ ngón tay để tính toán thời gian.
Trong tiểu thuyết, khi Giang Tẫn mười sáu tuổi bị ném xuống biển, đó là lúc hắn bắt đầu hắc hóa.
Khi hắn gãy một chân, cũng là lúc hắn cắt đứt khát vọng về tình thân.
Chấn thương nghiêm trọng đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ huyết mạch dị năng giả của hắn, dẫn đến việc hắn thức tỉnh sớm.
Dựa vào năng lực tự chữa lành huyết mạch siêu cường, một tháng sau, hắn đã mọc lại cái chân bị gãy, nhưng trái tim của hắn thì không bao giờ có thể lành lại được. Vì thế, từ đó về sau, Giang Tẫn bắt đầu lên kế hoạch báo thù.
Với dị năng mạnh mẽ và tuổi trẻ dồi dào, không nghi ngờ gì khi hắn đã thu hút được sự chú ý của một số tổ chức đặc biệt đến chiêu mộ hắn.
Vốn dĩ, chính phủ liên minh cũng rất cần những nhân tài như Giang Tẫn, nhưng vì cha mẹ nuôi của hắn đã cản trở, nên tất cả thông tin nhận dạng của hắn đã biến mất khỏi mọi cấp độ.
Cuối cùng, trời xui đất khiến, Giang Tẫn gia nhập một tổ chức phản liên minh dị năng, đó là sự khởi đầu cho con đường trở thành phản diện của hắn.
Trong tổ chức, hắn sẽ gặp gỡ sư phụ dạy hắn cách dùng dị năng để gϊếŧ người một cách vô hình, đồng thời cũng sẽ gặp những người có ý đồ chèn ép hắn nhưng cuối cùng trở thành những em trai nhỏ theo chân hắn. Hai năm sau, vì dị năng xuất sắc và khả năng lãnh đạo ưu tú, hắn thuận lý thành chương mà nhanh chóng thăng tiến trong tổ chức.
Dựa theo tiến độ của nguyên tác, vào sinh nhật mười tám tuổi của Giang Tẫn, hắn sẽ ra ngoài làm nhiệm vụ đầu tiên và thành công sử dụng sức mạnh của mình để khiến cho toàn bộ chính phủ liên minh rối loạn đến mức long trời lở đất.
Một trùm phản diện, ngoại trừ vận may không tốt ra thì mọi mặt đều không thua kém gì nhân vật chính của cuốn sách…
Bây giờ hắn đang ở trong bếp làm bữa tối cho Lộ Nhĩ.
Đôi khi Lộ Nhĩ cũng có chút lo lắng.
Lúc đầu, cậu cứu Giang Tẫn là để trì hoãn thời gian hắc hóa của hắn, đảm bảo bản thân có đủ ma lực.
Nhưng không ngờ bây giờ cậu lại sống cùng Giang Tẫn đã được hai năm.