Tiểu Nhân Ngư Hắn Siêu Dính Người

Chương 19

-

Khi chứng hưng cảm của hắn trở nên trầm trọng hơn, Đường Sâm mỗi ngày đều ngâm mình ở vùng biển riêng, trong trường hợp bình thường thì hắn sẽ ngâm cả buổi chiều.

Hôm qua, hắn ở dưới nước đến mười giờ để có thể bắt giữ được người đó.

Đáng tiếc, cả ngày hôm qua đều yên tĩnh và không có chuyện gì xảy ra.

Hôm qua không xuất hiện, vậy hôm nay thì sao?

Đường Sâm nhìn mực nước biển lặng gió, trong chốc lát cởϊ áσ ngoài ra, lộ ra thân hình cường tráng.

Trên người hắn có cơ bắp, nhưng không hề khoa trương, thân hình nam tính của hắn được rất nhiều người tinh tế mong muốn có nhất.

Hắn vô biểu tình chìm xuống nước, sau đó nhắm mắt lại và bắt đầu nghỉ ngơi, trong khi Đường Nhất và những người khác canh giữ và tìm một số chổ để ẩn náu.

Dưới biển có xảy ra tình huống gì đều có thể xử lý ngay.

Sau mười phút Đường Sâm xuống nước, không có chuyện gì xảy ra.

Trong một giờ đầu tiên Đường Sâm xuống nước, không có chuyện gì xảy ra.

Một canh giờ sau khi Đường Sâm xuống nước, không có chuyện gì xảy ra.

____

Đã gần nửa buổi chiều trôi qua, mặt biển vẫn yên tĩnh, người của Đường Nhất không khỏi hỏi: "Đội trưởng, hôm nay người đó sẽ không tới đi?"

Làm sao có người có thể dũng cảm như vậy? Ba ngày lại tới nhổ râu hổ?

Đường Nhất rít lên: "Tiếp tục theo dõi!"

"Rõ!"

-

Đào Đào hôm nay ngủ đến trưa. Sau khi tỉnh dậy, ăn vài con cá nhỏ cho no bụng rồi mới từ từ lên đường.

Trên đường đi, Đào Đào thỉnh thoảng vẫy đuôi và bơi về phía trước một khoảng.

Cậu còn chưa nghĩ ra cách nào để Đường Tăng chịu cho mình ăn một miếng.

Đào Đào chưa bao giờ có bất kỳ tiếp xúc nào với con người chỉ tiếp xúc với những người thuộc chủng tộc của mình.

Trong quyển thần thoại, có người muốn ăn thịt Đường Tăng từng nói: “Đường Tăng tính tình ôn hòa, lương thiện và tốt bụng, là người dễ lừa gạt nhất”.

Lừa gạt dễ nhất?

Đào Đào hoài nghi.

Đường Tăng mà cậu tiếp xúc lần trước rõ ràng là rất thờ ơ. Người như vậy thật sự dễ bị lừa sao?

Đào Đào nhất thời không biết nên tin vào những gì mình nhìn thấy hay những gì được ghi trong cuốn sổ.

Cậu thở dài một tiếng.

Hãy quên nó đi, hãy thực hiện từng bước một.

-

Ánh nắng buổi chiều ấm áp, quan sát một hồi lâu, cho dù người trong tinh tế có thể chất cường tráng, cũng khó tránh khỏi cảm thấy mệt mỏi hơn một chút.

Đường Nhất chăm chú nhìn mặt biển tĩnh lặng, mồ hôi chảy ròng ròng nhưng lại không dám lơ là chút nào.

Thủ hạ của hắn phơi nắng một lúc lâu, sau đó ngáp dài.

Trong lúc nhất thời, hắn đã ngáp dài liên miên.

Đường Thập Nhất không khỏi lẩm bẩm : “Ngáp có lây không?” Nói xong, hắn không nhịn được liền ngáp một cái, nước mắt chảy ra.

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Đường Nhất, Đường Thập Nhất an ủi hắn nói: "Đội trưởng, anh yên tâm đi, ta đoán hôm nay cũng sẽ như vậy..."

Khi hắn nói lời này, mặt biển vốn yên tĩnh bỗng nhiên gợn sóng.

Lúc này không có gió, nhưng gợn sóng càng ngày càng rõ ràng.

Mọi người tinh thần đều tỉnh.

Tới!

______