"Đúng chị, nếu muốn dự án lần này thành công thì cần có Yến Đình cùng đội với chị."
-----------
Hôm sau Diệp Hủ mở một cuộc họp nhỏ để bàn về tiến trình của dự án mới lần này.
"Xin chào mọi người! Tôi là Diệp Hủ là trợ lý của bộ bận markting sẽ đảm nhận vị trí nhóm trưởng của dự án lần này." Diệp Hủ đứng phía trên đầu bàn họp mà nói tiếp. "Như mọi người biết đấy, dự án lần này sẽ do bộ phận marketing và bộ phận phát triến cùng nhau tiến hành, nên tôi sẽ cố gáng chăm chỉ để có thể ra mắt kịp thời vào mùa hè năm nay."
Sau màng giới thiệu của Diệp Hủ Cảnh Hàm liền đứng lên mà giới thiệu. "Tôi là Cảnh Hàm, trợ lý bộ phận marketing 1 sẽ đảm nhận vị trí hỗ trợ tổng quát, mong mọi người sẽ giúp đỡ."
Sau khi Cảnh Hàm giới thiệu xong một anh chàng nhỏ người đeo kính lên tiếng. "Tôi là Chủ Nhiệm Lê Minh của tổ hai bộ phận phát triển và tôi nhận việc giám sất chế tác sản phẩm."
Sau khi nói xong anh ta đêm để lên bàn một hộp giấy nhỏ để lên bàn và mở ra. "Bộ phận của chúng tôi đã tiến hành chế tác trong thời gian có hạn nhưng vẫn đảm bảo được chất lượng. Trong đây có tổng 3 loại mẫu để dùng cho việc khảo sát hiện trường.
Diệp Hủ đi lại xem những vật dụng bên trong hộp mà nói: "Các anh bận rộn như vậy mà vẫn chế tác đúng thời hạn cảm ơn chủ nhiệm Lê Minh."
Sau khi xem những vật mẫu bên trong hộp Diệp Hủ liền tấm tắc mà khen ngợi. "Mẫu mã đẹp hơn tôi nghĩ nên có thể sẽ đưa vào thử nghiệm luôn được không?"
Trong lúc Diệp Hủ cùng chủ nhiệm khảo sát nói chuyện với nhau thì Cảnh Hàm nhìn sang Chu Tấn cùng với Yến Đình đang cười nói vui vẻ với nhau mà thầm nghĩ.
May mà mẫu thử được chế tác rất đẹp mắt và bây giờ vấn đề chỉ còn ở phía Yến Đình. Vì ông Trưởng Ban kia nên bây giờ không còn cách nào khác ngoài việc đưa cậu ta vào đội, nhưng cậu ta mà làm việc việc gì đó ảnh hưởng đến uy tín của Diệp Hủ thử xem mình tuyệt đối sẽ không để cho cậu ta yên đâu.
Sau buổi họp Yến Đình cùng với Diệph Hủ đang nói chuyện ở phòng nghỉ.
"dạ...? Em trược tiếp đến siêu thị để khảo sát thị trường sao ạ?" Yến Đình tỏ ra vô cùng bối rối và hốt hoảng.
"....Không còn việc nào khác sao chị? Vì em không tự tin vào việc giao tiếp với mọi ngừoi không được khéo léo cho lắm."
"Khảo sát hiện trường là quá trình quan trọng nhất định phải tiến hành trước khi ra mắt sản phẩm. Với lại bọn chị tin rằng em có một gương mặt tươi tắn thì sẽ rất nhanh tạo được ấn tượng tốt với người khác." Diệp Hủ ra sức thuyết phục Yến Đình bằng những câu nói đầy sức thuyết phục.
Yến Đình thầm nghĩ: Sao mình có thể để mất đi cơ hội trở thành nhân viên chính thức vào tay nhỏ Khương Lâm được? Nếu vậy mình được vào cùng một đội với anh Chu Tấn rồi, mình cũng không muốn sang bộ phận của ông Trưởng Ban đâu.
Sau một hồi suy nghĩ Yến Đình đã đồng ý việc mà Diệp Hủ giao cho với mong muốn sẽ thành nhânn viên chính thức.
*****
Sáng hôm sau Yến Đình có mặt tại quâny hàng thử thực phẩm mới của công ty.
"...Mọi người ơi, mọi người ơi.... lại đây nếm thử đi nàoooo....."
Mặc dù đồng ý là thực hiện công việc được giao phó nhưng lòng Yến Đình vẫn đầy căm phẫn: Các người tưởng tôi sẽ sẽ ngoan ngoãn làm việc này sao?
Và đúng như Yến Đình nói cô ấy ngồi chơi điện thoại luôn mà không mà tới quầy thực phẩm của mình nữa.
Trong lúc Yến Đình ngồi chơi điện thoại thì cũng có vài khách tới hỏi: "Trông ngon quá, này cô ơi cái này là đồ dùng thử đúng không?"
Yến Đình chỉ lơ đễnh mà trả lời: "Vâng. Mọi người cứ thử rồi thấy cái nào ngon thì dán sticker vào món đó giúp tôi."
Lòng Yến Đình lòng thầm nghĩ: Vì là đồ dùng thử miễn phí nên mình không cần mới chào thì sẽ cùng có người đến ăn thôi. Chắc cũng không khó để nhận được nhiều sticker đâu.
Rồi có một cặp vợ chồng tiến tới và hỏi: "Cô gì ơi bên trong món này khống có các loại hạt phải không?"
"Vâng vâng ~" Yến Đình vẫn hờ hễnh mà trả lời.
"Ông ơi coi này đây là sản phẩm mới của công ty K&Y FOOD nè ông. Ông cũng ăn thử một miếng đi ~" Bà vợ vui vẻ mà đút cho ông chồng của mình ăn.
"Ồ! Cũng ngon đó chứ." Người chồng cùng vợ mình ăn vui vẻ.
Bổng nhiên ngừoi chồng cảm thấy khó chịu làm rơi hộp đồ ăn xuống đất gấy ra tiếng ồn thu hút mọi người xung quanh chú ý tới.
"Khoan khoan đã ông bị làm sao vậy?? Ông ơi ông ơi ?!" Người vợ hoảng loạn khi thấy ngừoi chồng mình nổi đầy mẫn đỏ.
"Mình... Mình ơi! ...là bị dị ứng với đậu phộng!" Người chồng đầu khó chịu mà la thất thanh lên.
Yến Đình chơi game mà thấy ồn ào quá đã bực bội: Á thật là, mấy cái người này họ ồn ào trước quầy hàng của người khác làm gì vậy? Mén tí nữa là mình có thêm kỷ lục mới trò chơi bánh cá này rồi.....
Người vợ thấy chồng của mình bị như vậy mà Yến Đình chỉ lo bấm điện thoại không hề quan tâm tới thì liền la lên. "Cô Kia!! Sao cô nói món này không có hạt cơ mà?!! Cô định chịu trách nhiệm thế nào đây hả?! Bộ cô định gϊếŧ người hay sao vậy??"
Yến Đình bực bội mà bỏ cái điện thoại xuống nhìn lên hai vợ chồng mà không hề cảm thấy hối lỗi mà còn nghĩ: Các loại hạt...? Sao mình phải biết trong món đó có thứ đó hay không chứ?
"Vậy giờ bà muốn tôi làm gì?" Yến Đình trả lời đầy vô trách nhiệm. "Bà thím thấy đồ ăn miễn phí nên ăn vô tội vạ rồi giờ còn hỏi, không phải đó là lỗi của bà sao?"
Người phụ nữ đó đầy tức giận khi mà thấy Yến Đình phủ bỏ không chịu trách nhiệm với công việc của mình.