Chuyển Sinh: Nữ Vương Trở Về

Chương 15: bái phỏng hàng xóm

Cầm theo hai phần phở về nhà, đã thấy ba mẹ thức dậy từ bao giờ.

Lâm mẹ nhìn thấy còn gái mới sáng sớm đã đi ra ngoài mở miệng oán trách, thanh âm lại mang theo chút đau lòng.

" Trời lạnh như vậy sao lại ra ngoài sớm vậy con, mặt lạnh đỏ bừng rồi kìa ".

Nghe thấy mẹ oán trách cô cũng không có chút gì khó chịu. Lâm Uyên tươi cười điềm mĩ khoác tay Lâm mẹ vào bàn ăn.

" Không phải đâu mẹ, Con có mặc thêm áo giữ nhiệt nên không lạnh đâu, con còn mua cho ba mẹ mỗi người một cái, hai người ra ngoài nhớ mặc vào cho ấm".

" Mua cho mình là được rồi. Ba mẹ chịu lạnh quen rồi ".

Chỉ một câu nói bình thường của mẹ thôi là cô lại thấy trong tâm mình ấm áp vô cùng.

Nói thật Lâm Uyên sống hai đời chưa từng được ai yêu thương và nghĩ thay cô nhiều đến vậy. Cô thành công không có nghĩa là không có trắc trở. Một thân một mình bươn trải cuộc sống cũng gặp phải rất nhiều cực phẩm, người tốt cũng rất nhiều nhưng cô biết sẽ không có ai toàn tâm toàn ý nghĩ cho mình như vậy.

Cả Lâm ba Lâm mẹ đều là kiểu người suy nghĩ cho con cái, mình có thể ăn uống qua loa nhưng luôn muốn dành những điều tốt nhất cho con cái. Thế giới phát triển, con người cũng dần thay đổi. Cách sống của mọi người cũng không giống như trước. Cha mẹ thời đại này vẫn yêu thương con chỉ là cách dạy dỗ đã khác mà thôi. Họ sẽ không làm tất cả cho con, rèn luyện tính tự lập cho con từ nhỏ. Áp dụng biện pháp nuôi dưỡng buông thả để con sớm trưởng thành.

Lâm Uyên không phát biểu ai sai ai đúng. Nhưng cô vẫn thích hơn cái cách mà cha mẹ nguyên chủ dành trọn sự yêu thương cho cô ấy. Và hiện tại người được yêu thương là cô, Lâm Uyên chỉ cảm thấy may mắn. May mắn đã được đưa đến thế giới này, có một cuộc sống khác, có được người nhà của riêng mình mà không như trước kia thành đạt, giàu có nhưng vẫn cảm thấy lạc lõng.

Đó là lý do cô nguyện ý đối sử tốt với họ.

Đón tiếp Lâm ba đến ăn sáng rồi sau đó đưa hai người ra cửa đi làm.

Lâm Uyên lại bắt đầu công việc bái phỏng của mình.

Cha mẹ cô đều là công nhân kĩ thuật cho công ty cách nhà khá xa. Mặc dù công việc chỉ là điều khiển máy móc không quá vất vả nhưng lại có chút độc hại.

Chắc chắn là cô sẽ không để ba mẹ làm công việc này lâu dài ở đó. Nhưng hiện giờ chưa phải lúc đề cập việc này.

Hiện tại trước mắt còn một việc khác cần phải làm. Lâm Uyên đã dành cả buổi sáng chỉ để đi bái phỏng từng người hàng xóm. Mà đã đi đến nhà người ta để chào hỏi thì làm sao có thể đi tay không. Nhìn thì là cô bỏ ra ra một số tiền chỉ để cho không người ngoài có vẻ lỗ. Nhưng cô cảm thấy như vậy là cần thiết. Những lúc bình thường thì không thấy gì, nhưng đến lúc xảy ra chuyện thì những mối quan hệ xã giao này rất quan trọng.

Với EQ cao và cách nói chuyện lễ phép. Rất nhanh cô đã lấy được thiện cảm của cả khu phố. Mặc dù nguyên chủ ngày xưa khá nội hướng và không mấy giao tiếp với hàng xóm. Nhưng cũng không ai có bất kì nghi ngờ nào. Lại một câu " nữ đại mười tám biến" có thể đủ ngăn cản tất cả mọi nghi ngờ.

Mặc dù đã gần đến tết nguyên dán nhưng ba mẹ vẫn phải tăng ca. Hôm qua cũng là xin nghĩ một ngày để chào đón cô trở về. Đến tối Thu Uyên đã chuẩn bị sẵn sàng một bữa ăn thịnh soạn do đích thân cô xuống bếp làm lấy. Mãi đến 7h tối bố mẹ mới về, mang theo một thân lạnh lẽo vào nhà nhìn thấy con gái ra đón thì tươi cười híp mắt.