Tản bộ quanh khuôn viên trường Lâm Uyên lại một lần cảm khái về chất lượng không khí ở đây . Ở khắp mọi nơi trên thế giới thời tiết là giống nhau đều có 4 mùa.
Mặt trăng và mặt trời nhân tạo cũng đã được thực hiện. Tàu thăm dò, phi thuyền vũ trụ, thâm chí là chiến hạm thậm chí cũng đã đạt những thành tựu đầu tiên. Việc khai thác tài nguyên từ những hành tinh khác là dễ dàng với kỹ thuật hiện tại. Giảm thiểu rác thải không khí nhờ vào nhiên liệu mới khiến bầu khí quyển quay trở về trạng thái tốt nhất.
Nguồn nguyên liệu dồi dào từ hệ mặt trời là nền móng thúc đẩy ngành chế tạo công nghiệp nặng.
Phải nói rằng Trái Đất hiện tại đang ở trạng thái tốt nhất từ trước đến nay về chất lượng không khí và môi trường sinh thái thiên nhiên.
Khai thác và điều khiển thời tiết từ hành tinh mẹ. Đồng thời lợi dụng cấu trúc Dyson sphere để khai thác năng lượng và tài nguyên từ hành tinh khác. Đều là những yếu tố đưa nhân loại vào hàng ngũ nền văn minh cấp 2.
Có một điều cô phải thừa nhận rất may mắn khi xuyên đến thế giới này đó là được sống ở một nơi tuyệt vời như vậy. Ở đây cô được trải nghiệm rất nhiều thứ mà thế giới trước không có.
Lâm Uyên đến lớp đã thấy một số bạn học ngồi tại chỗ ôn bài. Cô ngồi bàn thứ hai từ dưới lên dãy cuối cùng gần cửa xổ. Uyên khá thích vị trí này, dễ dàng đón ánh nắng sớm và là vị trí ít nguời chú ý.
Vừa ngồi xuống bàn, đang suy nghĩ sáng nay mình chưa kịp ăn sáng, lát học xong phải xuống nhà ăn nhanh một chút thì trước mặt đột nhiên nhiều ra một bao bánh mì nướng, mùi bơ sữa tản ra từ bao giấy thấm dầu từng mùi thơm nức mũi. Thu Uyên nuốt nước miếng.
Nhìn lên chủ nhân của chiếc bánh.
Thiếu nữ có một đầu tóc dài đến eo được uốn soăn tỉ mỉ. Trên người mặc bộ đồng phục váy ngắn của trường cao trung, trên thân tỏa ra mùi hương nước hoa ngọt ngào, tinh tế. Và trên tất cả là khuôn mặt xinh đẹp tinh sảo như búp bê tây dương, bên trên còn mang theo nét trẻ con phì tạo lên vẻ đáng yêu ngây ngô của thiếu nữ.
Thu Uyên tiếp tục nuốt nước miếng. Ngây người một lúc cô chợt hoàn hồn ( làm ơn thông cảm cho cô vì thuộc tính nhan khống không cho phép cô chống cự lại sắc đẹp)
"Cậu đây là..."
Nói chưa hết câu nhưng thiếu nữ cũng đã hiểu ý của cô.
"Tôi nghe nói cậu đứng thứ nhất đầu vào tân sinh năm nay,".
Thu Uyên nhíu mày nghi hoặc.
"phải! có chuyện gì sao".
Gương mặt nghi hoặc không biết làm sao nhưng suy nghĩ đã bách chuyển thiên hồi. Hàng loạt tình huống xoay qua trong đầu cô. Vì sao nữ thần của trường lại tự nhiên đưa bữa sáng cho mình rồi hỏi một câu như vậy , là có mục đích gì sao.
Đúng, chỉ ngay vừa nãy hoàn hồn cô cũng đã nhận ra thân phận của thiếu nữ trước mặt. Nữ thần sinh đẹp của trường cao trung Hoa Đức. Gia cảnh giàu có, cầm kỳ thi họa tinh thông. Là mơ ước của vô vàn thiếu nam thiếu nữ. Và quan trọng, cô ấy còn là trực thuộc chi thứ huyết mạch của gia tộc Nguyễn gia đứng trên đỉnh chuỗi thức ăn của thế giới này. Chỉ một chi thứ thôi đã đủ để cô ấy ở trong trường có tuyệt đối lời nói quyền.
Quả nhiên khi cô nhìn qua phát hiện các bạn học đang nhìn chằm chằm bên này với ánh mắt bất ngờ, khó hiểu, và cả nghen tị. Đối với bọn họ, được nữ thần lọt vào mắt xanh là một bước lên trời.
"Tôi muốn cậu làm gia sư cho tôi, giá cả cậu đưa ra. Có được không?"
Thiếu nữ đôi mắt sáng trong, thanh âm êm tai.
Câu cuối còn mang theo chút bất an, lại như làm nũng.
Này... này có phải quá phạm quy rồi không. Như vậy ai mà chịu được.
"Này cậu với ai cũng là nói chuyện như vậy sao?"
Nguyễn Bảo Châu nhăn mày không biết làm sao vừa đáng thương lại đáng yêu. Âm thanh còn mang theo chút ủy khuất.
"Nói như vậy không được lễ phép sao.
Là cậu không muốn dậy cho tôi sao?".
( Kỳ quái? rõ ràng chị họ nói người thông minh sẽ không từ chối. Cậu ấy học giỏi như vậy đáng lẽ phải rất thông minh chứ)
Rồi! người ta là thật sự kiều khí, thiên chân cũng là thật sự, mà cũng quá đáng yêu rồi đi.
Thu Uyên biểu cảm một lời khó nói hết. Gian nan rặn ra một câu.
"Nhưng thành tích dạo này của tôi không được tốt".
Thiếu nữ vội xua tay.
"Không sao, chẳng phải cậu rất thông minh sao nếu không cũng sẽ không lấy được như vậy tốt thành tích đầu vào".
Nói xong biểu cảm của cô chợt biến đổi. Trên khuôn mặt non nớt hiện lên mấy phần nghiêm túc.
"Tôi có thể cho cậu thời gian suy nghĩ thêm. Nhưng tôi tin chắc rằng người thông minh như cậu biết đâu là lựa chọn đúng đắn".
Thanh âm non nớt không có chút uy hϊếp lực nào chỉ cảm thấy giống như trẻ con bắt chước người lớn.