Mỹ Nhân Ốm Yếu Dựa Vào Thông Linh Bạo Hồng Ở Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 22: Lại lập tổ đội!

Editor: Trâm Rừng

Linh chi là một từ rất xa lạ với những người trong tinh tế:

【Linh chi? 】

【Thứ này là gì vậy? 】

【Bí thư của ta đâu? Mau đi điều tra cho ta! 】

Cư dân mạng không cần phải tra cứu bởi vì Diệp Tả Dữu đã giải thích: "Đây là một loại thảo dược Trung Quốc có tác dụng nuôi dưỡng và bồi bổ cơ thể."

Hạ Lôi cũng cười: "Vậy chúng ta thật may mắn!"

Diệp Tả Dữu dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, liên tục hai ngày liền gặp phải một con quái ngư khổng lồ, sau đó lại gặp một con mãng xà khổng lồ, nếu coi như may mắn thì là may mắn đi.

Có mấy cây linh chi đã chín, Diệp Tả Dữu dùng dao quân dụng hái hết chúng. Khoảnh khắc Linh Chi rơi vào tay, cậu liền cảm nhận được linh khí nồng đậm trên thân của Linh Chi!

Đối với Diệp Tả Dữu vừa tiêu hao thể lực rất lớn thì đây là một sự trợ giúp kịp thời. Diệp Tả Hữu hận không thể tìm một chỗ hấp thu linh khí, đúng lúc này cậu đột nhiên đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc: "Ai ở đó?"

Bóng cây ở phía trước cách đó không xa lay động, một lúc sau có vài người bước ra ngoài, khi những người đó nhìn thấy Diệp Tả Dữu và Hạ Lôi, đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm sau đó lại kinh ngạc: "Các ngươi từ đầm lầy đến đây hả?"

"Mạng lớn như vậy sao?" Một người đàn ông từ phía sau mấy người chậm rãi đi tới, hắn dùng ánh mắt không thèm che giấu sự khinh thường liếc nhìn Diệp Tả Dữu. Khi hắn nhìn tới Hạ Lôi mới có hứng thú hơn một chút: "Xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh." Mang theo một con ma ốm mà cũng có thể may mắn thoát ra khỏi đầm lầy.

Hạ Lôi cảm thấy người đàn ông trước mặt này nhìn quen quen, phải mất mấy giây mới nhận ra: "Ngươi là Tạ Nghị?!"

Tạ Nghị ở trong miệng của Hạ Lôi chính là con trai thứ hai của một nhà tài phiệt hàng đầu trong tinh tế, hắn cũng là người đứng top 10 trong mùa giải trước, là một tuyển thủ nổi tiếng trong ‘sinh tồn nơi hoang dã 3’ và là một trong số rất ít người chơi có phòng phát sóng trực tiếp riêng.

Lúc này, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng bùng nổ:

【Ahhhhhhhhh——】

【Ta đang ngây ngất! 】

【Người chơi yêu thích của ta ở cùng khung hình với người chơi yêu thích hiện tại của ta! 】

【Tạ Nghị, bảo bối của ta! ! ! 】

Diệp Tả Dữu đáng giá Tạ Nghị, đồng thời so sánh người đàn ông trước mặt với người trong tiểu thuyết. Trong tiểu thuyết miêu tả quả thực rất đúng, người đàn ông trước mặt cực kỳ kiêu ngạo.

Sau một đêm nghỉ ngơi tu chỉnh, Tạ Nghị đã trở lại là thiếu niên tuấn mỹ như trước, hắn tự phụ gật gật đầu, cười nói: “Là ta, cho nên bây giờ ngươi có hứng thú gia nhập đội ngũ của chúng tôi không?”

Hạ Lôi nhất thời không kịp phản ứng lại: "Cái gì?"

【 Tạ Nghị thật trực tiếp! 】

【Này, chỉ mời Hạ Lôi thôi à? 】

【 Tạ Nghị bảo bối! Ngươi đã mời nhầm người rồi! 】

Diệp Tả Hữu không ngờ rằng Tạ Nghị lại mời Hạ Lôi, cậu cũng không nói gì, chỉ lùi lại hai bước, dựa vào thân cây cao to lớn, cụp mắt xuống, bắt đầu hấp thu linh khí của Linh Chi trong tay.

Linh khí tươi tốt cuồn cuộn không ngừng chảy vào cơ thể, có lẽ vì bị hấp thu quá nhanh nên trên chóp mũi Diệp Tả Dữu xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng, cậu cau mày chịu đựng cơn khó chịu.

Điều cậu không biết là trong mắt Tạ Nghị, vẻ mặt này đã trở thành dấu hiệu của sự cạn kiệt thể lực. Đúng là phế vật!

Tạ Nghị liếc nhìn Diệp Tả Dữu, trong mắt càng thêm khinh thường, quay sang Hạ Lôi nói: "Nếu ngươi đã vượt qua được nhiệm vụ đầm lầy thì chắc hẳn ngươi cũng hiểu được độ khó của chương trình hiện tại phải không? Ngay cả ta cũng không thể đảm bảo bản thân có thể thông qua nhiệm vụ tiếp theo khi được kích hoạt. Vì vậy, người chơi nên thành lập tổ đội để cùng nhau thực hiện nhiệm vụ mới là lựa chọn đúng đắn nhất hiện tại.”

Ba người có cùng trải nghiệm với Tạ Nghị cũng gật đầu.

Tuy rằng Hạ Lôi không hiểu vì sao Tạ Nghị lại nói như vậy với hắn nhưng hắn cũng thực đồng tình với quan điểm của Tạ Nghị.

Tạ Nghị hài lòng nhìn vẻ mặt của Hạ Lôi, sau đó nói: “Đội của chúng tôi không hề yếu, ba người bọn họ cũng giống như ta, đều tham gia thi đấu trong chương trình mùa trước. Tuy rằng thứ hạng của bọn họ không cao bằng ta nhưng nếu ngươi chú ý một chút thì chắc cũng không xa lạ gì với bọn họ.”

Hạ Lôi liếc nhìn ba người ở phía sau Tạ Nghị, bọn họ nhìn rất quen mắt nhưng nhất thời hắn lại không thể gọi tên ra được.