Dọc đường đi, Đường Tổ Trữ hãy còn hăng.
Lần trước trêu chọc em gái đã bị Lâm Kiệt giày vò cả buổi tối, đêm đó, Lâm Kiệt quả thật vẫn còn nương tay, cũng không có ép hắn làm đến cùng, chính là làm cho hắn thích đến bất tỉnh.
Nhưng lần này! Gã là cố ý đặt bẫy để chính hắn nhảy vào! Cũng không phải do hắn trêu em gái gã! Tại sao lại đem hắn ăn sạch? ! Hơn nữa! Còn gặm nhiều lần như vậy! Chẳng lẽ liền vì mảnh vải trắng kia?
"Tử Lâm Kiệt, tôi hỏi anh. . ."
"A Trữ thân ái, cậu đừng gọi tôi là Tử Lâm Kiệt."
"Vì cái gì mà không thể gọi? Tử Lâm Kiệt Tử Lâm Kiệt Tử Lâm Kiệt!"
"Tôi đây sẽ nghĩ đến cậu lúc ở trên giường kêu tôi Tử Lâm Kiệt, dáng vẻ van xin tôi Tử Lâm Kiệt mau tiến vào, sau đó tôi sẽ bị kích động, chờ chút, nếu tôi đột nhiên tấp xe vào lề đường, cùng cậu chơi trò xe chấn, cậu cũng đừng trách tôi không báo trước cho cậu biết." ( xe chấn: sεメ ở trong xe. . . )
Trên mặt Lâm Kiệt cười lạnh, thực giống kẻ trộm.
Khiến Đường Tổ Trữ trên đầu xuất hiện mấy chục cái biểu tượng giận dữ, rất muốn vả khuôn mặt tuấn tú một cái.
"Tử. . . Biếи ŧɦái!" Đường Tổ Trữ siết chặt nắm đấm, cuối cùng cũng có thể gọi gã là biếи ŧɦái.
"Ah. . . tình yêu. . . cậu muốn hỏi gì?"
Đường Tổ Trữ đều bị Lâm Kiệt thay đổi đề tài đến hôn mê, căn bản quên mất hắn muốn hỏi gì.
"Câm miệng! Đều là do anh! Tại sao lại thay đổi đề tài đột ngột, hại tôi quên mất!"
"Ah ~~ muốn tôi nhắc cậu không?"
"Nhắc tôi?" Đường Tổ Trữ đầu óc căn bản quá đơn giản.
Chẳng trách hắn luôn đấu không lại Lâm Kiệt.
"Cậu muốn hỏi tôi vì sao tối qua lại cùng cậu 囧囧, đúng không?"
Đúng vậy đúng vậy, chính là điều hắn vừa muốn hỏi. . . Không đúng, Tử Lâm Kiệt tại sao lại biết hắn nghĩ gì?
"Tôi chỉ muốn biết cậu đã làm chuyện có lỗi với tôi chưa, nếu phải, tôi đây sẽ trừng phạt cậu."
"Ai bên ngoài. . .? Đầu óc anh bị hủy rồi hả? Chúng ta không có quan hệ vợ chồng!"
"Trí nhớ của cậu thật sự không tốt, tôi đã ở trước mặt đồng nghiệp giới thiệu. Cậu là bạn trai của tôi."
"Kia đều là do anh nói, tôi không chấp nhận!"
"Cậu không cần thừa nhận, tôi đã nhận định rồi."
"Anh nói mà không để ý a? Anh nhận định tôi thì tôi phải để anh nhận định a? Đồ vô văn hóa."
"Tôi từ trước đến nay chưa từng có văn hóa."
Đường Tổ Trữ nghĩ muốn hộc máu!
"Cậu chạy không thoát. Đừng ở ngoài vượt quá giới hạn, trêu chọc em gái, nếu không tự gánh lấy hậu quả."
Tôi mới mặc kệ anh! Đêm qua bị anh chiếm hết lợi lộc, coi như tôi bị ăn thiếu! Dù sao anh ở thành S, tôi ở thành T làm sao mà chọc ghẹo em gái được, mà có thì anh cũng không thể biết! Hừ! Đường Tổ Trữ tính toán là vậy.
"Tới nơi rồi. Mở cửa gara đi." Lâm Kiệt bảo.
Đường Tổ Trữ giương mắt nhìn, thật đúng là đến nơi rồi a. Lấy điều khiển từ xa từ trong túi áo bạc. . Chậm rãi. . .
"Làm sao anh biết nhà tôi ở trong này?"
"Tra dữ liệu ở công ty."
". . ." Tử Lâm Kiệt! Tư liệu của tôi anh cũng đυ.ng tay vào hả! A! Xe của tôi!
"Xe của tôi vẫn còn ở quán pub lân cận."
". . . Trước mắt cậu cứ nghỉ ngơi hôm nay đã. Ngày mai tôi sẽ lấy lại xe của cậu sau."
Anh tính ai tin. Đường Tổ Trữ ở trong lòng nói thầm, ấn điều khiển từ xa mở ra cánh cửa điện của bãi đỗ xe dưới tầng ngầm.
Đến cửa chính, Đường Tổ Trữ không muốn nghĩ gì cả, liền chầm chập tiến về hướng phòng ngủ, khó khăn mà nằm sấp trên giường.
Lâm Kiệt chỉ nhìn hắn liếc mắt một cái, đi loanh quanh nhìn xem trong phòng, cuối cùng đem chén nước đưa đến phòng ngủ.
"Uống nước đi, vừa rồi cậu còn chưa kịp rửa mặt chải đầu."
Đường Tổ Trữ đang nằm úp sấp, nhúc nhích thân trên, nhận cốc nước uống. "Chẳng phải đều do anh hại sao?."
"Cậu mặc quần áo có thoải mái không? Muốn cởi không?"
Lâm Kiệt trên mặt không chút biểu cảm. Đường Tổ Trữ ra vẻ rất đề phòng, mông hắn vẫn còn đau gay gắt.
"Anh lại định làm gì?"
Lâm Kiệt nở nụ cười khó hiểu: "Tôi không muốn làm thì thôi. Chẳng lẽ. . . Cậu muốn làm?"
Không muốn trả lời vấn đề nhàm chán loại này, Đường Tổ Trữ nằm úp sấp trở lại.
Nhưng thật ra Lâm Kiệt, cũng cởϊ áσ quần dài, toàn thân chỉ còn lại một chiếc quần con hình tam giác, Đường tổ Trữ nhìn có điểm đỏ mặt tim đập nhanh, nghĩ đến tối hôm qua . . . Thân hình này to lớn là như vậy làm sao trước mặt hắn lay động.
. . .
Lâm Kiệt cùng Đường Tổ Trữ nằm thẳng trên giường đôi.
"Đau. . . Anh làm chi vậy?"
"Ngủ. Tôi tối qua cố gắng hầu hạ cậu như vậy, cho dù là siêu nhân cũng sẽ mệt, bảo bối."
". . ." Đồ sắc lang tự phụ!
Lâm Kiệt liền ngủ trước mắt hắn.
Nghiêng đầu, nhìn gương mặt nghiêng nghiêng lúc ngủ của Lâm Kiệt, chậm rãi xem xét.
Coi như Lâm Kiệt là tình một đêm tốt hơn người.
Bắt đầu từ hôm trêu chọc em gái gã. Này là một hai tháng tới đều hỗn loạn. . . Đến cùng là thóat cũng không được quan hệ cùng Lâm Kiệt.
Trăm phương ngàn kế nghĩ muốn trả thù gã, trái lại còn bị gã chọc ghẹo. . .
囧囧 bị hắn đâm. . . Ngay cả tìm đến phụ nữ cũng giải quyết không được ham muốn kiểu này.
Càng không để ý đến gã, gã lại càng muốn tới trêu chọc hắn!
Còn. . . Còn. . . Vì thỏa mãn ham muốn, lại cùng gã làm!
Thôi thôi, dù sao chỉ là tình một đêm thôi. . . Ngẫu nhiên đùa đùa thỏa mãn cơn khát cũng được. . .
Đường Tổ Trữ đầu óc đơn giản chính là không muốn thừa nhận một chuyện: hắn là bi, trong nháy mắt, tựa như bắt đầu buông lỏng . Nếu nói Lâm Kiệt có công cải tạo, vẫn là nói hắn vốn có tiềm chất lưỡng tính thì hơn?
(bi=bisεメual)
Kỳ thật, bình thường nếu như bị người đồng tính làm mà ý chí kiên định, mặt tích cực sẽ hận chết đối phương làm đối phương sống không yên, mặt tiêu cực chắc coi như bị chó cắn, vĩnh viễn cự tuyệt đi lại cùng đối phương, căn bản không hề lần nữa đi lại rồi kɧıêυ ҡɧí©ɧ đối phương, đây mới là ý tưởng chung thông thường. Nếu ai bị đối phương làm cho thích, không khỏi lo lắng biến thành lưỡng tính hoặc đồng tính?
Nhưng hắn vẫn khăng khăng để tâm đến sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Lâm Kiệt. Người ta bật âm nhạc loại gì, hắn liền khiêu vũ loại đấy, Lâm Kiệt buông một lưỡi câu, hắn liền cắn chặt miếng mồi. Khó trách người ta nghĩ phản ứng của hắn chính là đã nghiện, câu đến con cá loại như hắn, buông tay thế nào cũng thấy luyến tiếc.
Lúc sau cùng Lâm Kiệt, chỉ ngây ngốc mà cảm thấy rằng, loại ham muốn mãnh liệt này cuối cùng cũng được thỏa mãn, tìm người cùng tính toán chuyện nhà cửa cũng có vẻ quá trớn, lúc này mới không muốn so đo cùng gã. Dù sao để gã là tình một đêm là được. Cho nên hắn chưa từng nghĩ đến việc chất vấn Lâm Kiệt vì sao nhất định nhằm vào hắn. . . Nhưng thật ra chính hắn đang nghĩ đến lý do biện minh thay Lâm Kiệt, xem như tự cho mình một lý lẽ.
Đường Tổ Trữ mông lung ngủ, trong đầu còn nghĩ như này: Đúng! Tử Lâm Kiệt là đối tượng tình một đêm, kỳ thật rất được. . . Xứng đáng với chức vụ. . . . Về sau nếu còn cần sẽ gọi Tử Lâm Kiệt đến làm ấm giường.
Gọi gã đến nhanh giúp mình hạ nhiệt. . . Tử Lâm kiệt. . .