Thời tiết rất đẹp, ánh nắng xuyên qua từng tán lá chiếu vào thiếu niên trẻ ngồi bên cửa sổ của quán bánh ngọt, ánh sáng vàng mờ ảo xuyên qua làn da trắng sứ của chàng trai, khiến khuôn mặt tái nhợt của thiếu niên hơi ửng hồng. Ánh nắng xuyên qua không khí biến thành một vầng sáng tròn mờ nhạt, đung đưa nhẹ nhàng bao phủ xung quanh thiếu niên, đẹp như thể cậu vừa bước ra từ một bức tranh.
Các cô gái đang mua bánh ngọt xung quanh không ngừng đưa mắt nhìn thiếu niên, lén đánh giá anh rồi thì thầm với những người bạn xung quanh, nhìn chàng trai rồi xô đẩy nhau, muốn đi lên hỏi thông tin liên lạc không nỡ làm hỏng một hình ảnh đẹp như vậy.
"Dame Tsuna, cậu nhìn cái gì vậy?"
Thiếu tóc màu hạt dẻ bị bắt quả tang nhìn lén người khác hoảng sợ xua tay: "Không có, không có, tớ không nhìn gì hết."
Nói dối cũng không biết.
Reborn mặt vô cảm, không muốn vạch trần tên học trò ngu ngốc này. Ánh mắt rơi vào người thiếu niên bên cửa sổ, trong mắt hiện lên một tia hiểu rõ, "Ồ ~ Thì ra mùa xuân đang tới à."
Thiếu niên tóc màu hạt dẻ, cũng chính là Tsunayoshi Sawada đỏ bừng mặt, không biết là bị lộ bí mật hay là do tức giận, "Reborn, đừng có nói bậy bạ!"
Cậu vô thức liếc nhìn thiếu niên bên cửa sổ, sau đó thấy thiếu niên cũng nhìn sang, bốn mắt nhìn nhau. Đôi mắt xinh đẹp của thiếu niên ngạc nhiên chớp chớp.
Sawada Tsunayoshi:! ! !
A a a a a a chắc chắn cậu ấy đã nghe thấy rồi! ! !
Tsunayoshi nhanh chóng cầm lấy phần bánh ngọt đã được nhân viên đóng gói xong, một tay ôm Reborn chạy nhanh ra khỏi tiệm bánh ngọt.
Reborn:"……"
"Phì." Thiếu niên cười nhẹ, khóe miệng hơi nhếch lên, hơi mím môi, đôi lông mày đang nhíu lại cũng thả lỏng.
"Ký chủ ~~~" Một giọng nói điện tử mang theo ý lấy lòng vang lên trong đầu thiếu niên, âm cuối còn hơi kéo dài.
“Thiếu niên vừa nãy là nhân vật chính của thế giới này, Sawada Tsunayoshi ~ cũng chính là Chủ Thần.”
Nụ cười của thiếu niên trẻ dần dần nhạt đi, trên khuôn mặt trắng như sứ hiện lên một chút ửng đỏ, nghĩ đến những gì hệ thống đã nói với mình trước đó, hơi cúi đầu, sắc mặt càng đỏ hơn. Cậu ngượng ngùng nói trong lòng: “Nhưng mà…Làm sao để tiếp cận cậu ấy… hơn nữa… nhìn cậu ấy cũng không lớn lắm, bảo tôi đi sinh con cho cậu ấy thì không ổn lắm…”
Hệ thống nghẹn lại trong giây lát, kiểm tra lại kỹ ký chủ của mình.
Rõ ràng trông giống như một con thỏ trắng nhỏ, nhưng sao khi nói ra lại có cảm giác hơi vàng và hung bạo…
Hệ thống lắc lắc cái đầu không tồn tại của mình, có lẽ là ảo giác.
Hệ thống: "Cũng không cần cậu sinh con ngay cho cậu ấy, bây giờ nam chính vẫn chưa thành niên, chỉ cần lúc cậu ấy còn sống có được một đứa con là được, có thể tuỳ chọn thời gian mà thực hiện. Nhưng mà đề phòng có chuyện xảy ra ngoài ý muốn thì nên thực hiện càng sớm càng tốt.”
Thiếu niên: "À, được rồi, tôi sẽ thử."
…
Thiếu niên tên là Phong Hoa, cha mẹ cậu đều đã qua đời, để lại cho cậu một căn nhà và số tiền tiết kiệm mười mấy vạn. Công việc là làm một hoạ sĩ vẽ truyện tranh bình thường, cậu cũng không thích ra ngoài vì cơ thể của mình. Hơn nữa công việc cũng chỉ cần làm trong nhà cho nên càng không có cơ hội ra ngoài.
Vào ngày xảy ra tai nạn cậu đang thức khuya hai ngày liên tục để vẽ bộ truyện tranh mới nhất, vẽ xong bộ truyện tranh, Phong Hoa cảm thấy đói nên định làm một bát mì ăn liền, có lẽ do ngồi rất lâu lại đột nhiên đứng dậy nên bị choáng, cuối cùng không cẩn thận ngã trên mặt đất. Sau đó linh hồn của cậu bay lơ lửng trên không trung, im lặng nhìn thiếu niên trên mặt đất.
Cậu bị đột tử.
Aiz, xem ra đúng là không nên thức khuya được.
Sau khi Phong Hoa thở dài thì bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu mình.
Hệ thống có số hiệu là 001, nghe nói có thể thực hiện được bất kỳ mong muốn nào của cậu, điều kiện là cậu phải "kết hôn" Chủ Thần.
Mong muốn của Phong Hoa... Mong muốn của cậu thật ra rất đơn giản, cậu chỉ muốn tìm được một anh chồng thôi.
Bởi vì tình trạng cơ thể của Phong Hoa và chủ đề về tình trạng cơ thể giống cậu rất phổ biến trên một trang web nào đó, việc này làm cho rất nhiều người có ấn tượng không hay lắm về những người có cơ thể như cậu. Làm cậu sợ không dám tìm bạn trai ở thế giới thực. Tuy rằng nguyên nhân lớn nhất là do cậu không muốn chủ động tiếp xúc với người khác, biết mặt không biết lòng, cậu không dám lấy cuộc đời sau này của mình để đánh cuộc.
Phong Hoa: "Tại sao lại cần tôi kết hôn với Chủ Thần? Sao lại chọn tôi?
001: “Một số thế giới nhỏ có nguy cơ sụp đổ, vì tìm hiểu rõ nguyên nhân nên Chủ Thần đã xuyên đến trở thành nhân vật chính trong những thế giới đó. Tuy nhiên, ý thức được sinh ra từ thế giới nhỏ đó lại làm Chủ Thần mất trí nhớ, nếu muốn đưa ngài ấy ra ngoài thì nhất định phải tạo ra một sinh mệnh mới có thể chống đỡ thế giới nhỏ thay ngài ấy.”
Sau đó Phong Hoa lại nghe thấy giọng nói lấy lòng của hệ thống 001, nói: “Về phần tại sao lại chọn cậu, là bởi vì thỉnh thoảng tôi có thấy Chủ Thần đọc truyện tranh của cậu, hơn nữa cậu lại là người song tính, có thể sinh con, cho nên…”