Người Tôi Yêu Thầm Hóa Ra Lại Thầm Yêu Tôi

Chương 11

Phiên ngoại 1

Sau khi chính thức quen nhau, tôi phát hiện bạn trai mình siêu cấp bám người. Việc anh thích làm nhất chính là...lén nghịch tay tôi trong giờ học. Chưa bao giờ tôi thấy mừng rỡ vì vóc dáng tròn trịa của mình như thế, nếu tôi không cố gắng lấy thân mình che chắn, không khéo các bạn học xung quanh đã phát hiện hành vi của anh rồi. Bạn trai à! Tớ đây là đang hi sinh thân mình để giữ hình tượng cho cậu đấy nhé!

Anh ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, mắt chăm chú nghe giáo viên giảng bài trên bục giảng. Nhìn vào chắc ai cũng nghĩ: “Chà! Cậu chàng này thật chăm học.” Sai!!! Quá sai lầm. Ai có thể nghĩ, cậu trai đang dường như đang nghiêm túc nghe giảng đó, lại lén lút nghịch ngón tay của cô bạn cùng bàn dưới ngăn bàn đâu.

Bàn tay to của anh bao lấy phủ lấy tay tôi. Lúc thì dùng ngón cái vuốt nhẹ mu bàn tay, lúc thì dùng ngón trỏ vẽ vẽ trong lòng bàn tay. Anh đan tay mình vào tay tôi, như phát hiện ra trò vui mới, anh cứ bóp lấy tay tôi rồi lại thả ra, rồi bóp lại. Tôi tức giận trừng mắt nhìn anh.

Dưới cái trừng mắt “tức giận” của tôi, anh cười tươi vô tội. Ôi sắc đẹp quả là hại người mà, tôi thở dài cam chịu, anh muốn nghịch thế nào thì tùy anh vậy, ai bảo bạn trai tôi hấp dẫn đẹp trai thế cơ chứ, cười một cái đã làm tôi vô hạn cưng chiều anh rồi.

***

Mà sắc đẹp này cũng làm tôi phiền não không thôi. Có bạn trai vừa đẹp trai vừa ưu tú đúng là vừa hãnh diện vừa áp lực.

Khang hẹn tôi tối nay đi xem phim, cùng nhau trải qua ngày lễ tình nhân đầu tiên của hai đứa.

Khi vào đến lớp học, các bạn trong lớp đều tập trung nhìn chằm chằm chúng tôi, chính xác thì nhìn bạn trai tôi. Đa phần là hả hê khi thấy có trò vui sắp xảy ra, phần còn lại chính là hâm mộ. Tôi thấy thật khó hiểu, đến khi nhìn thấy... bàn bạn trai tôi chất đầy socola.

“...” Giờ thì tôi hiểu rồi.

Tôi liếc nhìn Khang. Anh nhìn lại tôi với ánh mắt cực kỳ vô tội.

“Ai thích gì thì tự lấy đi, nhanh nhanh còn vô học nữa.” Anh nhìn đám bạn xung quanh, nói lớn.

Sau đó anh nhanh chóng gom mớ thư tình hồng hồng đỏ đỏ bỏ hết vào sọt rác. Uhm, rất dứt khoát. Tôi thích!!!

“Ôi!!! Thiệt là vô tình nha. Mấy cô gái tặng cậu mà biết chắc buồn lắm.”

“Ok! Ok! Anh em đây sẽ giúp chú giải quyết đống này.”

Mấy cậu bạn “haha..” xông đến chia phần. Biết sao giờ, không ai tặng socola cho họ cả, năm nào cũng đều phải ăn ké của Khang thôi. Bọn họ thật quá đáng thương. Các bạn học nữ à, sao các cậu không ai nhìn thấy sự hấp dẫn của bọn tớ thế.

Lúc tan học, cô chủ nhiệm gọi Khang lên văn phòng có việc, nên tôi ngồi ở ghế đá trước bãi giữ xe chờ anh.

“Chào em. Anh là Tấn Phong ở lớp 12A1. Em hát thật hay, lúc nhìn em biểu diễn ở cuộc thi văn nghệ anh đã thích em rồi. Em có thể cho anh cơ hội theo đuổi em không?” Vừa nói anh vừa đưa hộp quà màu đỏ được đóng gói tỉ mỉ, kèm đóa hoa hồng đính thay nơ: “Chúc em Valentine vui vẻ!”

Tôi kinh ngạc nhìn hộp quà trước mặt, không ngờ hôm nay lại có người tỏ tình với tôi, còn tặng quà cho tôi nữa. Trời ạ!!! Từ bao giờ mà vận đào hoa của tôi đỏ rực vậy.

“Em...” Tôi chưa kịp từ chối thì giọng nói của Khang vang lên, lớn đến nỗi làm cả tôi và người trước mặt giật mình.

“Không được.”

Khang đi đến đứng che trước mặt tôi, nhìn thẳng vào người đối diện, giọng chắc nịch.

“Cô ấy là của tôi.”