Kế Hoạch Đào Tạo Trung Khuyển

Chương 16

Edit: Moonmimi

Khi còn nhỏ cũng từng nỗ lực để lấy được giải nhất của các loại giải thưởng, muốn ngoan ngoãn làm đứa trẻ tốt, hy vọng đạt được sự khen ngợi từ bố và anh trai.

Đáng tiếc hắn nỗ lực như vậy để đổi lấy kết quả, lại không có được đến đồ vật hắn muốn.

Ngay từ đầu ông ấy cũng sẽ bình đạm khích lệ hắn một câu, cuối cùng dứt khoát liền cái gì đều không nói, mà anh trai, lại càng ngày càng kiêng kị hắn.

Lúc hắn còn nhỏ cũng không hiểu ý tứ của anh trai Kim Won, cho đến khi danh phận người thừa kế thứ hai của tập đoàn Jeguk bị người khác đề cập, hắn mới bừng tỉnh minh bạch cho tới nay anh trai không thích hắn, đến tột cùng là vì cái gì.

Có điểm buồn cười, vô luận hắn tỏ vẻ chính mình đối với thân phận người thừa kế tập đoàn Jeguk có bao nhiêu không thèm để ý, chung quy vô pháp tiêu trừ sự kiêng kị cùng phòng bị đã ăn sâu bén rễ của anh trai đối chính mình.

Chính là rõ ràng, trước nay đồ vật hắn muốn chỉ có hai chữ " thân tình " mà thôi.

Cho dù chỉ giống như Lee Bo Na lúc muốn thưởng chỉ đưa cho hắn một phần thưởng là món kem mà hắn không thích, thì hắn cũng sẽ không thay đổi thành bộ dáng như thế này.

Đứa trẻ ngoan ngoãn không thể có được sự quan tâm của mọi người, vậy thì làm ngược lại đi.

Quán quân không thể nghi ngờ là Kim Tan, Lee Bo Na cầm chùm hoa, tiến lên phía trước vài bước, lại phát hiện Kim Tan có chút không thích hợp.

Sắc mặt của hắn rất bình tĩnh, đẩy ra tay của nam sinh đang cầm khăn lông đưa cho hắn, ngoái đầu nhìn lại trong đôi mắt giống như hai cây dao sắc bén, vừa lạnh băng lại không kiên nhẫn.

Hắn chỉ mở miệng trào phúng nói một câu, liền khiến cho mấy người đứng cuối thay đổi sắc mặt, vừa ngây ngốc vừa tuyệt vọng.

Lee Bo Na liền tính không có nghe thấy, đại khái cũng đoán được Kim Tan đang uy hϊếp người khác, lời nói cũng chỉ có đơn giản vài câu như vậy:

"Các người muốn chết sao"

"Còn muốn ở trường học này đến khi tốt nghiệp sao"

Lại hoặc là hơi mang chút thâm ý, âm lãnh hỏi một câu:

"Nhà cậu làm gì"

Phạm vi thế lực tập đoàn Jeguk thật sự quá lớn, nó cường đại tới nỗi cơ hồ không có người dám chọc.

Nhưng Kim Tan hỏi câu này cũng không phải thật sự phải làm chút gì. Nếu thật sự muốn đánh người, hắn mới sẽ không quản nhà người ta làm gì, ở thương giới được xếp thứ mấy, không kiêng nể mà muốn làm gì thì làm.

Chỉ tiếc những người khác đều không hiểu ý tứ của Kim Tan, những lời này ý ngầm bất quá là một câu: gây chuyện nào, ông đây đang phiền đây!

Lee Bo Na đương nhiên cũng là không hiểu hắn.

Người ở bên ngoài xem ra, mẹ của Kim Tan là một vị doanh nhân thành công vừa cường thế lại lý trí, bố là chủ tịch tập đoàn Jeguk, còn có một anh trai, hắn có một gia đình mỹ mãn không ai sánh bằng.

Mặc cho ai đều sẽ không đem việc tâm tình hắn không tốt liên hệ với chuyện gia đình.

Lần đầu tiên trong lòng Lee Bo Na bắt đầu sinh ra cảm giác giữa cô và Kim Tan chỉ sợ có khoảng cách rất lớn, cô không biết cảm giác này của mình là từ đâu mà đến. Nhưng lại vì điều này cảm thấy mất mát không thôi.

Cô do dự một lúc lâu, ở trong lòng lặp lại làm công tác tư tưởng cho chính mình: Lee Bo Na vốn hẳn là phải tự tin, trương dương tùy hứng, cao ngạo giống như công chúa, có khó khăn nào có thể làm khó cô đâu?

Cô không nên lùi bước!

Nghĩ như thế, Lee Bo Na lại lần nữa bước tiếp, đuổi theo thân ảnh của Kim Tan.

Mới vừa chạy xong nên cả người đều là mồ hồi, giờ phút này Kim Tan hẳn là đi hồ bơi để tắm rửa.

Lee Bo Na đi vào hồ bơi, thấy trong bể bơi màu xanh lam không có ai, bởi vì đều đã đi sân thể dục tham gia đại hội thể thao nên nơi này có rất ít người.

Chỉ ngẫu nhiên có một hai nam sinh kết bạn đi vào nơi này, bộ dáng thoạt nhìn cũng là đi tắm rửa.

Lee Bo Na đứng ở bên cạnh bể bơi, suy nghĩ đợi chút nữa lúc Kim Tan đi ra nên nói chuyện với hắn như thế nào, vừa lúc này từ bên ngoài đi vào vài người.

Hai cái nam sinh cùng một nữ sinh, vừa cười vừa nói đi vào, nháo ra tiếng cười rất lớn, Lee Bo Na cảm thấy có chút chói tai, lại chỉ nhíu mày cái gì cũng không nói.

Nhưng mấy người kia lại không đi nữa.

"Này!"

Tiếng của một nam sinh truyền đến, mang theo mười phần ý vị đùa giỡn, Lee Bo Na theo bản năng xoay qua nhìn họ.

Một nam sinh để trần nửa người trên, lấy khăn lông xoa mồ hôi trên đầu, nhìn thấy Lee Bo Na quay đầu lại, cười trêu chọc cô,

"Con gái tới nơi này, là muốn nhìn lén con trai tắm rửa sao?"

Nói xong hai nam sinh đối diện với nhau, cười ha ha ra tiếng.

Con trai tuổi dậy thì luôn là thích nói mấy câu vui đùa ác liệt như vậy nhằm tranh thủ hấp dẫn sự chú ý của con gái, đạt được niềm vui, nhưng Lee Bo Na lại thập phần chán ghét hành vi như vậy,

"Cái người ghê tởm này không cần tự cho mình là đúng, thật khiến người ta chán ghét!"

Nam sinh vừa nghe lời này liền nổi giận, sắc mặt nghẹn đến đỏ bừng, thẹn quá thành giận,

"Con nhóc thúi này có biết tao là ai không? Ai cho phép mày nói như vậy, ông đây trêu đùa mày là vinh hạnh của mày đấy biết không?!!!"

"Mày thế nhưng ——"

Lời còn chưa có nói xong, đột nhiên bên cạnh hắn ta xuất hiện cái chân, một chân đem hắn ta đá vào bể bơi, tức khắc hồ bơi an tĩnh chỉ có thể nghe được thanh âm nam sinh chửi tục.

Sau đó là tiếng nữ sinh hô lên,

"Kim Tan!!!"

Kim Tan hơi cúi người, đem khăn tắm trên tay tùy tiện trùm lên đầu Lee Bo Na, sau đó không chút để ý nhìn sang, nam sinh trong bể bơi chỉ nhìn thấy gương mặt lạnh như băng cùng với ánh mắt u ám của hắn.

"Mày vừa nói cô ấy cái gì."

Ngay sau đó là thanh âm nhẹ nhàng nhưng tràn đầy lạnh lẽo của hắn,