Kế Hoạch Đào Tạo Trung Khuyển

Chương 14

Edit: Moonmimi

Có rất ít nam sinh thích ăn đồ ngọt, ngẫu nhiên có thể nếm thử nhưng đại bộ phận thời gian đều là tránh xa. Kim Tan cũng giống vậy, trên mặt hắn cũng không có tỏ vẻ gì, an tĩnh gật đầu.

Không bao lâu sau, Lee Bo Na cầm hai cây kem đi đến đối diện với hắn, đưa cho hắn một cái,

"Nếu thông qua tuyển chọn, thì mỗi ngày đều phải đi theo giáo viên huấn luyện sao?"

Cho đến khi nửa tháng sau đại hội thể thao bắt đầu mới thôi.

Trong lòng Kim Tan không cao hứng, hơi suy tư trong chốc lát, nghĩ liền tính không đi huấn luyện cũng không ai dám tới thúc giục hắn, tuy rằng đối Lee Bo Na gật đầu, trong lòng lại không có một chút ý tứ muốn đi.

Lee Bo Na khẽ cười,

"Vậy cậu cố lên nhé, đội cổ động viên chúng tớ liền ở bên cạnh các cậu, tớ sẽ cổ vũ cho cậu nga ~"

Kim Tan hơi sửng sốt một chút, chậm rãi gật đầu, trả lời,

"Được."

Thay đổi ý tưởng, bất quá là sự tình trong một giây đồng hồ.

Lee Bo Na ở góc độ Kim Tan nhìn không thấy trộm cười, cô đương nhiên biết Kim Tan hoàn toàn không nghĩ đi, nhưng là trong tình yêu, ngẫu nhiên cũng yêu cầu một chút tâm cơ.

Cô đại khái đoán được Kim Tan đối với cô cũng có hảo cảm, nhưng là hắn có chút không tự nhiên sẽ không chủ động, hơn nữa hai người không cùng lớp, ngày thường cơ hội gặp mặt thiếu đến đáng thương.

Nếu có thể buổi chiều mỗi ngày gặp mặt ở sân thể dục thì thật tốt quá.

Chính như Lee Bo Na đã đoán trước, quả nhiên những ngày kế tiếp Kim Tan đều rất ngoan ngoãn tham gia huấn luyện.

Lee Bo Na cũng sẽ ở lúc tập luyện cổ vũ, chuẩn bị khăn lông cùng nước, lúc Kim Tan nghỉ ngơi thì đưa cho hắn.

Kể từ đó quan hệ giữa hai người gần nhau không ít, vô luận là ở thời điểm nhiều người vẫn là ít người, hai người đều có thể tự nhiên ở chung với nhau.

Quan hệ ái muội, nhưng ai cũng đều không chọc phá.

Đại hội thể thao liền ở những ngày như vậy kéo ra màn che, lễ khai mạc tổ chức vào buổi sáng không quá nóng bức, vừa đến 9 giờ, âm nhạc đúng giờ vang lên.

Sau nghi thức mở màn, theo thường lệ chính là hiệu trưởng phát biểu, sau một phen lưu trình đi qua đại hội thể thao mới tính chính thức bắt đầu.

Lee Bo Na đi theo thành viên đội cổ động viên đến phòng thay quần áo thay đồng phục thống nhất, áo trên nhan sắc tươi đẹp lộ rốn, bên dưới là váy ngắn xếp ly, chân đi giày vải màu trắng, cầm trên tay chùm hoa màu sắc rực rỡ xoã tung.

Các cô là thành viên đội cổ vũ thi đấu bóng rổ.

Kim Tan đang khởi động ở bên cạnh đường băng, mặc bộ đồ vận động màu đỏ phía sau có chữ số 15 màu trắng to lớn cực kỳ dễ thấy.

Hắn đang hoạt động cổ tay cổ chân, thường xoay người sang xem bộ dáng Lee Bo Na cầm chùm hoa nhảy nhót nhảy.

Váy quá ngắn.

Kim Tan mặt vô biểu tình, gương mặt càng ngày càng đen, cả người đều lộ ra hơi thở ‘ông đây khó chịu’. Sợ tới mức nam sinh bên cạnh vội rời xa hắn.

Đội cổ vũ là các bảo bối độc thuộc về đội bóng rổ bọn họ, các cô đều có làn da trắng nõn, trên mặt là nụ cười xán lạn, động tác vũ đạo mang theo tình cảm mãnh liệt, tuy rằng dáng người không phát dục đến mức gợi cảm, nhưng thắng ở việc mang theo hơi thở thanh xuân xinh đẹp động lòng người.

Thành viên đội bóng rổ đang ở một bên chuẩn bị chờ lát nữa thi đấu, hoặc đang làm các động tác khởi động, hoặc ôm bóng rổ xem các nữ sinh trên sân bóng rổ.

"A a, người ở giữa kia, cô gái buộc tóc đuôi ngựa ấy, tên gọi là gì vậy?"

Các nam sinh dựa sát vào nhau nhỏ giọng mà thảo luận.

Một nam sinh khác nhìn thoáng qua, trên mặt mang lên tươi cười đắc ý,

"Ở lớp chúng tôi, xinh đẹp đi? Là là cô gái xinh đẹp nhất khối chúng tôi đấy, tên là Lee Bo Na."

Sắc mặt Kim Tan càng kém, bàn tay đang rũ nắm chặt lại, xương cốt rung động. Rất tốt, đã lâu không hoạt động tay chân.

Kim Tan hoạt động khớp tay, khóe môi khẽ nhếch lên mang theo khí lạnh.

Lee Bo Na nhảy vũ đạo cổ động xong, hơi thở có chút hổn hển, cô đem chùm hoa nhét vào trong lòng ngực Kang Ye Sol,

"Cầm giúp tớ."

Tùy tiện nói đại một câu, liền chạy đi tìm Kim Tan, cô muốn gặp Kim Tan trước khi hắn chạy bộ để cổ vũ cho hắn.

Kết quả mới vừa quay đầu chạy hai bước, liền thấy Kim Tan đưa lưng về phía cô đứng trước mặt hai nam sinh mặc đồ thi đấu bóng rổ, cũng không biết nói cái gì, sợ tới mức hai nam sinh sắc mặt tái nhợt, sợ hãi khom lưng xin lỗi, trên trán không ngừng đổ mồ hôi.

Bước chân Lee Bo Na hơi chần chờ một chút, nhẹ nhàng kêu hắn một tiếng,

"Kim Tan?"

Kim Tan nghe vậy đột nhiên cứng đờ, lời nói uy hϊếp nói một nửa thì nghẹn lại, biểu tình kiêu ngạo tùy ý còn không kịp thu hồi, bị Lee Bo Na đánh gãy như vậy, sắc mặt cổ quái trong chớp mắt, cuối cùng nghẹn trong chốc lát, khô cằn nói với hai nam sinh một câu:

"Thi đấu cố lên."

Ngữ điệu không có chút phập phồng nào, trước khi quay đầu lại nhân tiện đối với hai người bọn họ ném một cái ánh mắt uy hϊếp.

Sắc mặt bình tĩnh lên, Kim Tan hỏi Lee Bo Na,

"Làm sao vậy?"

Bộ dáng kia rất là thuần lương, nếu như làm lơ biểu tình như thấy quỷ hai của nam sinh kia.