Edit: Moonmimi
Lee Bo Na đối với hành vi bất chấp tất cả của Cheon Song Yi cảm thấy bất đắc dĩ, cô lắc lắc đầu.
Nhưng rốt cuộc bởi vì không tiếp xúc nhiều với showbiz, nên ở phương diện này Lee Bo Na cũng không quá hiểu biết, ngày thường cũng rất ít đi công ty của ba ba, đối với phương diện xã giao càng là hoàn toàn không biết gì cả, cho nên cô cũng không có cách nào đi giải quyết phiền não của Cheon Song Yi.
Vì thế cô nói sang chuyện khác,
"Hôm nay nấu món ngon nào vậy? Em ngửi được hương vị, thơm quá a!"
Sinh vật đơn bào như Cheon Song Yi quả nhiên bị dời đi lực chú ý thành công, thần sắc tức khắc tốt lên, mang theo điểm đắc ý, cô ấy kéo Lee Bo Na qua, hứng thú bừng bừng giới thiệu,
"Chị hầm canh xương sườn, làm theo từng bước trên thực đơn, cư nhiên thành công, hơn nữa hương vị cũng không tồi nha!"
Khoe khoang việc này nhưng cũng không có đạt được sự đồng tình của Lee Bo Na, cô vừa nghe là làm theo thực đơn, trong lòng cảm thấy quả nhiên như thế, trong lời nói mang theo hoài nghi,
"Không phải là món ăn ma quỷ nào đấy chứ?"
Cheon Song Yi vừa mới mở nắp nồi ra, nghe xong lời này tức khắc xù lông,
"Không tin em nếm thử đi!"
Canh xương sườn tất nhiên là mỹ vị, Cheon Song Yi có thể không làm ra đồ vật có hương vị kỳ quái, thật đúng là làm Lee Bo Na cảm thấy may mắn.
Trên bàn cơm Cheon Song Yi lại là có chút mặt ủ mày chau, cô ấy thở dài, nói với Lee Bo Na đang ngồi đối diện bàn ăn:
"Gần nhất chị muốn chuyển nhà, sau này có khả năng sẽ không gặp được em thường xuyên."
Lee Bo Na kinh ngạc, hoài nghi hỏi:
"Chuyển nhà? Vì cái gì?"
Cheon Song Yi dùng chiếc đũa chọc chọc cơm trong chén, canh xương sườn ăn cùng với cơm, hương vị tương đương không tồi, thần sắc cô ấy uể oải,
"Fans biết địa chỉ này càng ngày càng nhiều, gần nhất thường xuyên bị quấy rầy, khiến cho chị rất đau đầu!"
"Làm hại chị thời điểm ban ngày đi đóng phim bị đạo diễn mắng rất nhiều lần, ài!"
Nói đến cái này Cheon Song Yi liền muốn mắng người.
"Như vậy a."
Lee Bo Na im lặng, nói như vậy đích xác hai người liền không thể thường xuyên gặp mặt.
Cheon Song Yi là diễn viên, thường xuyên đi đóng phim, thời gian nghỉ ngơi cùng thời gian nhàn rỗi vốn là không nhiều lắm, bình thường hai người gặp mặt đều là ở buổi tối thời điểm cô ấy nghỉ ngơi, nếu cô ấy chuyển nhà, khoảng cách xa mà Lee Bo Na lại muốn đi học, thời gian liền sẽ bị sai lệch.
Nghĩ nghĩ, Lee Bo Na cũng có vài phần không vui, hỏi:
"Chị muốn dọn đi nơi nào a?"
"Khu vực dành cho người giàu có ở Seoul, đã thu dọn gần xong rồi, việc chuyển nhà cũng chỉ là trong hai ngày này."
(Trong cv ghi là Người giàu có khu Seoul, mình ko biết tên chính xác nên dịch tạm thành Khu vực dành cho người giàu có ở Seoul, mọi người thông cảm, ai biết tên chính xác thì nhắn cho mình nhé)
Khu dành cho người giàu cách khu trung tâm khu GangNam khoảng cách khá xa. Lee Bo Na nghĩ đến điều này, tinh thần hơi ỉu xìu, trong đôi mắt hạnh to tròn đều thể hiện sự không vui, hứng thú ăn cơm đều không có.
Fans thật là chán ghét!
Ở trên đường về nhà, Lee Bo Na đều tùy hứng oán trách như vậy. Trong lòng vẫn luôn lẩm nhẩm.
Trên tay động tác cũng không ngừng, gửi tin nhắn cho Cheon Song Yi, gửi xong mới đem điện thoại bỏ vào trong túi.
Nhìn về phía trước liền thấy trên cầu sông Hàn, dưới đèn đường một hình bóng quen thuộc đang đứng, Lee Bo Na hơi nhíu mày một chút, tiến lên vài bước.
Kinh ngạc phát hiện, người kia là Kim Tan.
Tức khắc cô cảm thấy có chút thẹn thùng, tay chân hoảng loạn, chần chờ không biết có nên hay không tiến lên chào hỏi hay không.
Đang chuẩn bị mở miệng, đối phương vừa vặn đã nhận ra tầm mắt của Lee Bo Na mà xoay người nhìn lại đây, khi thấy cô thì rõ ràng sửng sốt một chút.
Lee Bo Na nỗ lực làm cho mình trấn định vài phần, làm bộ dáng tự nhiên chào hỏi,
"Trùng hợp thật đấy, Kim Tan."
Kim Tan chống tay dựa vào lan can cầu sông Hàn, đối với Lee Bo Na cười một chút, không nói gì.
Lúc đó Kim Tan còn không có ôn hòa có lễ, trầm ổn thành thục như lúc hắn trưởng thành sau này. Cũng không biết trải qua cái gì, trên người hắn giống như mọc đầy gai nhọn, mang theo tràn đầy sự hung ác, hại người hại mình.
Hắn giống như cũng không giỏi ăn nói, liền tính là đối mặt với cô gái mà mình có vài phần thích, cũng chỉ là trầm mặc mà thôi, không có lộ ra sự sắc bén như khi bắt nạt người khác, lại cũng không học được đối xử dịu dàng ôn nhu với người đó.
Hiển nhiên Lee Bo Na cũng không phải là người giỏi mở đầu đề tài câu chuyện, nhưng trong lòng lại không nỡ từ bỏ cơ hội đơn độc ở chung với Kim Tan không dễ có được này.
Cô do dự tiến lên vài bước, đứng ở bên cạnh Kim Tan, tay đặt ở trên lan can, không có tâm tư giống như Kim Tan ngắm nhìn cảnh sắc sông Hàn ở đối diện, chỉ ở trong lòng suy nghĩ nên nói cái gì.
Cũng không biết qua bao lâu, Kim Tan mở miệng, thanh âm còn mang theo sự trầm thấp khàn khàn của thời kỳ vỡ giọng,
"Cậu, có anh chị em không?"
Những lời này hỏi thật sự là quá mức chần chờ, ngay cả cô gái không mẫn cảm như Lee Bo Na cũng nghe ra cảm giác không xác định trong lời nói của Kim Tan.
Cô khô cằn nói,
"Không có, trong nhà chỉ có một người là tớ."
Nói xong câu đó, cô lại cảm thấy chính mình giống như cũng không có giúp được Kim Tan cái gì, có chút ủ rũ, lại có chút vội vàng truy vấn nói,
"Là anh trai của cậu bắt nạt cậu sao?"
Kim Tan tạm dừng một chút, không biết suy nghĩ cái gì, chỉ trả lời Lee Bo Na một câu,
"Đương nhiên không có."
Lúc này Lee Bo Na không nhìn ra được lời Kim Tan nói là thật hay giả, cô có vài phần khó hiểu.
Bên này Lee Bo Na đang cẩn thận tiếp cận chàng trai mình thích.
Bên kia Cheon Song Yi đang thu thập hành lý, chuẩn bị chuyển nhà, chuông báo tin nhắn đã sớm vang lên, lúc này Cheon Song Yi mới mở ra di động, thấy được tin nhắn đến từ Lee Bo Na.
“Cuối tuần sẽ đi tìm chị Song Yi chơi!”
Cheon Song Yi tức khắc cười ra tiếng.