Edit: Moonmimi
Người vội vàng muốn lấy lòng Lee Bo Na quá nhiều, bất quá là muốn làm quen với cô, sau đó nhờ quan hệ với cô để có cơ hội ra mắt trở thành nghệ sĩ mà thôi, người như vậy thật sự rất nhiều, Lee Bo Na cũng không ngại phiền. Nhưng về phương diện khác, đối chính mình cuộc sống hào nhoáng của mình cũng cảm thấy rất vừa lòng, bởi vì chỉ cần mở ra TV, đồng thời kết nối internet, sẽ có liên tiếp không ngừng tin tức về giới giải trí khiến cho mọi người chú ý. Mà được xem như chúa tể của trung tâm chú ý này, chính là Lee Min Hyeok, là người ba thương yêu cô nhất.
- Xin chào.
Lee Bo Na cũng không có nói thêm nhiều lời, lễ phép nói ra hai chữ này đã là cực hạn. Kang Ye Sol vốn đã đi trước nay chuyển sang đi theo bên cạnh cô, tuy rằng đối với việc Lee Bo Na không quan tâm hoặc nhiều hoặc ít đều cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng việc này cũng không thể ngăn cản quyết tâm muốn cùng Lee Bo Na trở thành bạn tốt của cô ta.
Kang Ye Sol rất biết cách bắt chuyện, trong lời nói đều là những việc khiến Lee Bo Na cảm thấy hứng thú, nói mấy câu liền hấp dẫn sự chú ý của Lee Bo Na, nhưng khi hai người đi đến chỗ rẽ không chú ý liền đυ.ng phải người khác đang đi tới, đối phương va chạm vào bả vai cô, làm hại cô thiếu chút nữa té ngã, lúc ấy Lee Bo Na liền nổi giận.
Ngẩng đầu lên muốn mắng hắn, kết quả thấy người đó là ai liền sửng sốt một chút, lời chưa nói chưa ra khỏi miệng đã thu trở về, ngược lại đem chính mình nghẹn một chút. Kang Ye Sol kéo kéo tay áo của cô, đôi mắt còn thỉnh thoảng liếc nhìn hai chàng trai đứng trước mặt Lee Bo Na, có chút ngượng ngùng.
Choi Young Do nhìn thấy Lee Bo Na, nghiền ngẫm nhướng mày, đυ.ng một chút vào bả vai Kim Tan, mang theo mười phần ý vị trêu ghẹo. Lee Bo Na cũng không hiểu nó có nghĩa là gì.
Kim Tan khẽ nhếch khóe môi, nụ cười vừa ác liệt vừa ngạo mạn, mở miệng chính là lời xin lỗi có lệ.
- Thực xin lỗi.
Sắc mặt Lee Bo Na không được tốt, nhưng cũng lạ là cô không giương nanh múa vuốt như chú mèo con tức giận giống như ngày thường, mà chỉ hừ lạnh một tiếng.
- Đúng là tên thích làm bộ làm tịch!
Sau đó xoay người đi trước.
Kim Tan cùng Choi Young Do, thanh danh luôn luôn không tốt, danh hiệu hỗn thế ma vương chính là vì hai người này chế tạo. Không chuyện ác nào không làm, hai người cùng nhau tạo nên không ít tai họa, nhưng lại không có ai dám nói cái gì. Đơn giản chính là vì thân phận của bọn họ.
Nhưng nguyên nhân Lee Bo Na không tức giận cũng không phải vì sợ hai người bọn họ.
Các cô gái ở tuổi dậy thì quá dễ dàng bị các chàng trai xấu xa hấp dẫn, hơn nữa với vẻ ngoài xuất sắc của Kim Tan, thì điều đó càng là chuyện đương nhiên, mối tình đầu của Lee Bo Na cũng chớm nở. Nhưng cô vẫn luôn cảm thấy không được tự nhiên, cùng các cô gái khác thích cùng một chàng trai có chút mất mặt, Lee Bo Na mới sẽ không làm loại chuyện này, chính là cảm giác trong lòng lại không lừa được mình, cho nên Lee Bo Na cứ giằng co với chính mình như vậy.
Rõ ràng tên kia đυ.ng phải cô, sao hắn có thể xin lỗi có lệ như vậy, không biết đối với cô gái xinh đẹp phải lễ phép một ít hay sao?!!!
Từ nhỏ đến lớn bị ba ba khen ngợi xinh đẹp, bị nhiều người nịnh hót như vậy khiến Lee Bo Na rất có lòng tin với dung mạo của mình, cảm thấy chính mình là công chúa xinh đẹp nhất. Nhưng không nghĩ tới cái tên Kim Tan kia không chỉ không nhìn thấy vẻ đẹp của cô, còn....
Mơ hồ có loại cảm giác bị bắt nạt làm Lee Bo Na cảm thấy rất ấm ức.
Không hiểu tại sao có chút tức giận, Lee Bo Na nắm làn váy của mình nổi giận đùng đùng đi về phía lớp học, bên tai còn vang lên tiếng lải nhải của Kang Ye Sol, cái gì mà Choi Young Do đẹp trai quá linh tinh mấy câu.
Lee Bo Na đột nhiên quay đầu lại, hướng về phía Kang Ye Sol quát lên:
- Phiền quá đi mất!! Cậu không thể ngậm miệng được sao?!!
Cơn phẫn nộ này, mang theo bí mật chính mình cư nhiên không có chút tức giận nào với Kang Ye Sol.
Mà bên kia, Choi Young Do cùng Kim Tan sóng vai đi trên hành lang, Choi Young Do đút một tay vào trong quần túi, nở cười có chút xấu xa một tay vỗ vỗ bả vai Kim Tan,
- Ai, không phải ngày hôm qua còn nói, cô gái xinh đẹp nhất khối chính là Lee Bo Na sao? Như thế nào không có đến gần làm quen, thật là.
Kim Tan đen mặt gạt rớt tay của Choi Young Do.
- Dong dài!
Quỷ biết đó là vì chính mình ngày hôm qua lúc cùng đám người Choi Young Do uống say nên nói lung tung, hắn ta còn cho rằng hắn nói thật.
- Bất quá a, cậu nói cô ấy có phải sợ cậu hay không, cư nhiên không có cắn người, nghe nói bình thường rất đanh đá đấy.
Câu nói mang theo vui sướиɠ khi người gặp họa này khiến cho Kim Tan chú ý, hắn trừng mắt nhìn Choi Young Do một cái, nhấc chân chuẩn bị đá hắn ta, lại bị hắn ta tránh thoát.
- Rõ ràng thích như vậy, đυ.ng phải cô ấy lại không an ủi cho tốt, thật đúng là cái tên vô lại.
Choi Young Do phảng phất tìm được lạc thú mới, nhìn bộ dáng quẫn bách của Kim Tan rất thú vị, không buông tha tiếp tục trêu ghẹo hắn.
Kim Tan ngoài cười nhưng trong không cười nói:
-Choi Young Do, cậu đây là muốn cùng tôi luận bàn một phen sao?
Nếu phải dùng một từ ngữ để hình dung quan hệ của Kim Tan cùng Choi Young Do lúc 15 tuổi, thì không thể nghi ngờ từ tương ái tương sát là thích hợp nhất. Choi Young Do thích nhất là dùng thủ đoạn tàn khốc đi tra tấn người khác để đạt được lạc thú, nhưng Kim Tan lại có thể sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn hơn, cao minh hơn hắn ta để bắt nạt bạn học. Dưới tình huống như vậy, Choi Young Do tự nhận là cùng chung chí hướng với Kim Tan, nên cả hai vẫn duy trì một loại quan hệ bạn bè kỳ quái như vậy.
Kim Tan chủ động, làm Choi Young Do có chút hưng phấn, hứng thú tới cũng không màng trường hợp, giơ tay liền làm tư thế chuẩn bị đánh nhau.
- Tới đây!
Kim Tan cảm thấy đau đầu, chỉ là một câu uy hϊếp thôi, Choi Young Do lại tin là thật, thật sự khiến hắn không có biện pháp nào, hắn nên biết phương pháp bình thường đối với hắn ta không có hiệu quả, liếc mắt nhìn Choi Young Do một cái, thấp giọng phun ra ba chữ
- Bệnh tâm thần.