Ta Là Phế Vật, Nhưng Tất Cả Đồ Đệ Đều Là Thần

Chương 1: Thịnh Tình

Biên giới.

Nghe được báo cáo thắng lợi, Thịnh Tình cởϊ áσ giáp ra, nhận được thư của vị hôn phu.

Thư này là dùng tinh lực viết thành, tích chữ như vàng nhưng ý nghĩa vô cùng rõ ràng: Từ hôn.

Thân tín Mạc Bách đứng ở bên cạnh có chút lo lắng: “Kiếm tôn, lần nay vẫn là không quan tâm sao?”

Ở Cửu châu không ai không biết, thiên hạ đệ nhất kiếm tôn Thịnh Tình yêu thảm Phù tiên tôn.

Mười năm như một mà luôn tặng lễ vật cho Phù Vân Thanh, bảo vật nườm nượp được đưa vào phủ tiên tôn, ngay cả máu đầu tim cũng nói cho liền cho đi.

Chỉ là tiên tôn này có bạch nguyệt quang (người mình thích), căn bản không muốn liếc mắt nhìn Thịnh Tình một cái.

Cho đến khi bạch nguyệt quang chết đi, Thịnh Tình lại nỗ lực thêm 5 năm, tiên tôn mới đồng ý đính hôn.

“Đưa tin về phủ tiên tôn, nói ta đồng ý.” Thịnh Tình thở dài.

Đại chiến với Ma tộc giằng co nữa năm, Thịnh Tình ở tuyến đầu anh dũng gϊếŧ địch, cả người bị thương, lại không thấy được Phù Vân Thanh quan tâm đến một câu.

Thật vất vả mới chờ được thư tới, vậy mà lại là từ hôn.

Lúc Thịnh Tình vừa biết được bên kia muốn từ hôn thiếu chút nữa muốn gϊếŧ người, điên cuồng tìm nguyên nhân.

Vậy mà lại biết được bên cạnh Phù Vân Thanh lại có nữ nhân khác, mà nữ nhân này có bảy tám phần tương tự với bạch nguyệt quang của hắn, Thịnh Tình mệt mỏi.

Nàng đào tim đào phổi cho hắn, vậy mà lại trước sau không thắng nổi một cái ngoái đầu lại nhìn của bạch nguyệt quang.

Mệt mỏi.

Thích làm gì thì làm đi.

“Kiếm tôn, người thật sự không sao chứ?” Mạc Bách nhẹ giọng hỏi.

“Không có việc gì.” Thịnh Tình ăn mấy viên linh dược.

Lúc trước nàng vừa bị ma tướng bất ngờ chém trúng cánh tay, cô đang đau không rảnh lại nhớ tới nam nhân.

Mạc Bách không tin.

Một khi có chuyện liên quan đến tiên tôn thì lúc nào Thịnh Tình lúc nào cũng sẽ bị loạn, trước mắt lại bị từ hôn như thế làm sao có thể bình tĩnh được.

Mạc Bách cho rằng Thịnh Tình là đang cố gắng bình tĩnh, lo lắng nói: “Kiếm tôn, nếu người khổ sở thì khóc đi, đừng chịu đựng.”

Thịnh Tình vỗ vỗ bả vai thân tính nhà mình, cường điệu nói: “Thật sự là không có việc gì. Ở đây có mấy bình cực phẩm linh dược, ngươi cầm đi cho mọi người dùng.”

Cực phẩm linh dược có giá trị vô cùng sang quý, chỉ có thể may mắn gặp được không thể cầu.

Mạc Bách có một viên đều phải chia ra ăn vài lần, Thịnh Tình lại đưa mấy bình cho mọi người.

Các binh sĩ của nàng đều là tu sĩ được ngũ quốc tập kết, cho dù xa lạ hay không xa lạ thì nàng đều sẽ chăm sóc tốt.

Người tốt như vậy mà còn bị từ hôn, Phù tiên tôn này thật là không có mắt.



Ma quân lại một lần nữa tiến đánh bất ngờ, Thịnh Tình dẫn binh xuất chiến.

Chỉ là trong đội ngũ có gian tế, làm phân tán mọi người, quân đội của Thịnh Tình bị đẩy lui đến dưới thành.

“Kiếm tôn, không tốt! Đó là cửa động của ma thú triều! Nếu đại quân ma thú nhập chiến, hậu quả không dám tưởng tượng được!”

Pháp Tu bên cạnh vội la lên.

Thịnh Tình quay đầu lại, binh lính Cửu Châu có người đã chết, còn thừa lại chỉ hơn 500 người.

“Không thể lui.”

Âm thanh lãnh khốc của Thịnh Tình vang lên.

Phía sau thành trì còn có bá tánh.

Càng miễn bàn nói đến việc nếu thành trì này vừa vỡ, ma tộc sẽ tiến quân thành tốc đến Cửu Châu.

Thịnh Tình quay đầu nói với Mạc Bách: “Bây giờ ngươi lập tức dùng truyền tống trận trở về, dẫn viện binh tới.”

Mạc Bách nóng nảy: “Không được! Muốn chết thì cùng chết!”

Ma quân thế rời rào rạt, còn có ma thú triều, lần chiến đấu này chỉ sợ lành ít dữ nhiều.

“Ngươi yên tâm, ta sẽ chờ ngươi trở về.” Thịnh Tình trấn an nói.

Âm thanh nàng trầm tĩnh, có ma lực vuốt thẳng lòng tràn đầy bất an của Mạc Bách.

Mạc Bách không tin: “Nhưng mà…”

“Điều ta nói ngươi không nghe sao? Ta chính là Kiếm tôn duy nhất của Cửu Châu, ai có thể gϊếŧ được ta? Nếu không đi ta sẽ gϊếŧ ngươi trước!”

Đôi mắt Thịnh Tình trầm xuống, trực tiếp đạp Mạc Bách một cái.

“Được! Người nhất định phải chờ ta trở lại!”

Mạc Bách không dám chậm trễ, được binh lính yểm trợ đi tới truyền tống trận.

Trong lòng hắn ôm theo may mắn, đúng vậy, Thịnh Tình là đệ nhất kiếm tu ở Cửu Châu, thực lực gần với đại năng, nàng nhất định có thể mang mọi người trở về.

Khi Mạc Bác rời đi nhìn lại, chiến hoả liên miên, một mảnh máu tươi.

Bóng dáng Thịnh Tình xung phong vào quân địch khắc sâu vào lòng hắn.