Sau Khi Ly Hôn Tôi Mở Cửa Hàng Ở Thế Giới Nữ Tôn

Chương 17

Lúc Hứa Nhan Nhan ngủ dậy đã là buổi trưa, Tang Vu tới gọi cô dậy ăn cơm, bởi vì cả cửa tiệm cũng chỉ có hai người nên nhiệm vụ nấu cơm liền rơi vào người Tang Vu, còn may Tang Vu còn có thể xuống bếp. "Hứa tỷ, dậy ăn cơm!"

Tang Vu ở ngoài cửa phòng hô.

"Được, tới đây!"

Hứa Nhan Nhan vừa tỉnh ngủ đáp.

Ăn cơm xong, Hứa Nhan Nhan dự định trở về nhà một chuyến, cô đã tới đây mấy ngày cũng không biết ba mẹ có gọi điện hỏi thăm không, cô cần phải về nói trước một tiếng cho họ thuận tiện lấy đi đổi bạc thành tiền mua thêm hàng.

"Tang Vu, ta muốn rời đi mấy ngày, mấy ngày nay ngươi cứ ở đây bán mì bình thường."

"Được, Hứa tỷ, tỷ cứ giao cho ta!"

Tang Vu vỗ ngực bảo đảm, công việc này thật sự quá nhẹ nhàng so với trước kia, nàng muốn biểu hiện thật tốt.

Hứa Nhan Nhan lên lầu đi vào phòng lấy hết mì ra cho Tang Vu cất rồi lại lấy hết mọi thứ trong không gian ra ngoài, lại cho bạc và 20 lượng vàng đặt vào không gian. Dù sao không gian không lớn, số lượng đi vào cánh cửa cũng giới hạn, cô muốn lợi dụng thật tốt.

Hứa Nhan Nhan vừa trở lại căn phòng liền nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.

Vội vàng đi xuống lầu, vừa mở cửa Hứa Nhan Nhan ngẩn người một chút.

"Ba, mẹ, chị dâu? Sao mọi người lại tới đây?"

"Đứa nhỏ này, muốn hù chết ba mẹ phải không? Chuyện lớn như vậy con còn giấu chúng ta? Gọi điện cũng tắt máy!"

Mẹ Hứa tức giận mắng.

"Được rồi, vào nhà rồi lại nói!"

Ông Hứa lên tiếng.

Mẹ Hứa thấy sắc mặt cô cũng không phải tiều tụy cũng thở phào một hơi. Cả nhà đi vào trong nhà.

"Ba, mẹ, anh Đông không tới sao?"

Hứa Nhan Nhan cười hỏi.

"Đứa nhỏ này, còn cười được? còn không mau nói rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Mẹ Hứa sốt ruột lo lắng nói.

"Đúng vậy, Nhan Nhan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Chị dâu Hứa cũng cau mày lo lắng hỏi.

Hứa Nhan Nhan rũ mắt, cũng biết bà mẹ lo lắng cho mình nên đành kể lại mọi chuyện.

"Thật quá đáng, Nhan Nhan chị đã nói mà, tên Triệu Khang Bảo đó là một tên khốn! Giờ em đã sáng mắt ra chưa?"

Chị dâu Hứa Lý Thuần Thuần tức giận nói. Cô đã sớm cảm thấy tên đó không tốt, lúc trước Nhan Nhan muốn cùng hắn ta kết hôn cô cũng từng nhắc nhở nhưng Nhan Nhan lại khăng khăng muốn gả cho nên cô đành thôi.

Chị dâu Hứa vốn là bạn của Hứa Nhan Nhan, hai người cùng chung một trường, tính tình có chút nóng nảy. Cũng là vì làm bạn cùng Hứa Nhan Nhan nên mới quen biết với anh trai Hứa Đông.

"Đừng suy nghĩ nhiều, tên tiểu tử đó dám bắt nạt con, ba nhất định sẽ lấy lại công đạo cho con!"

Ba Hứa trầm giọng.

"Ba, ba muốn làm gì?"

Hứa Nhan Nhan vội hỏi. Ba Hứa là người ít nói nhưng thuộc phái hành động cô sợ ba cô sẽ cầm đao đi gϊếŧ người.

"Ba, gϊếŧ người là phạm pháp đấy!"

"Đứa nhỏ này, ba con là người như vậy sao?"

Ông Hứa trợn mắt nói.

"Còn không phải sao?"

Hứa Nhan Nhan bĩu môi.

"Ba, mẹ, mọi người không cần lo cho con, con đã nghĩ thông suốt rồi, chuyện này cứ dừng ở đây được không? Bây giờ con rất tốt. Thật sự! Con không muốn nháo lên nữa!"

Hứa Nhan Nhan khuyên một hồi ba người mới miễn cưỡng đồng ý nhưng khi nào gặp nhất định phải gây khó dễ một phen. Đây là suy nghĩ của cả nhà. Tính tình Nhan Nhan trời sinh ôn hoà, chịu thiệt cũng sẽ không nói, cũng sẽ không thù ghét ai. Cả nhà thở dài, cảm thấy Hứa Nhan Nhan quá lương thiện. Nhưng chỉ có cô biết là bởi vì cô lười để ý mà thôi.

Con người ấy mà, khi đã không thích thì dù có thế nào cũng có thể mỉm cười. Cô đối với Triệu Khang Bảo đã không có cảm giác gì nữa, nhưng cô cũng không có hứng thú đi báo thù này kia.

"Sao con lại một mình trở về đây? Dù cho có ly hôn, ba mẹ còn không nuôi nổi con sao? Đã vậy còn không thèm báo một tiếng! Hại cả nhà lo lắng, nếu không phải anh trai con vô tình gặp được con trai thím Trương thì sao biết được con đã về đây? Gọi điện cũng tắt máy, lại gọi cho Triệu Khang Bảo mới biết hai đứa đã ly hôn!"

Mẹ Hứa lại trách cứ một phen.

"Mẹ, con sai rồi, không phải là con lo lắng ba mẹ bị đả kích nên mới không nói hay sao? Thuận tiện con về đây nghỉ dưỡng một thời gian! Còn vấn đề không gọi được là do điện thoại con hỏng mất""

Hứa Nhan Nhan vội vàng nhận lỗi, thuận tiện bịa một lí do.

"Được rồi, nếu không đủ tiền lát nữa bảo anh trai con chuyển cho!"

Ông Hứa lên tiếng.

"Đúng vậy, Nhan Nhan, chỗ chị cũng còn một chút, em cầm lấy trước! Em cứ ở đây tĩnh dưỡng, chuyện đi làm kiếm tiền không vội!"

Chị dâu Hứa Lý Thuần Thuần lấy từ trong túi ra vài trăm đồng.

"Chị dâu, không cần đâu, trong tay em vẫn còn có!"

Hứa Nhan Nhan lắc đầu từ chối. Nhưng Lý Thuần Thuần vẫn nhét vào tay cô, cô chỉ có thể nhận lấy. Khi nào có dịp liền trả lại vậy! Vợ chồng anh chị kiếm tiền cũng không dễ dàng.

"Được rồi, mẹ đi nấu ít đồ ăn, hai đứa đã lâu không gặp thì trò chuyện với nhau đi!"

Mẹ Hứa nói với hai chị em dâu.

"Mẹ, con đi phụ mẹ!"

Hứa Nhan Nhan và Lý Thuần Thuần đồng thanh.

"Thôi đi, hai đứa không cần đi theo vướng tay vướng chân mẹ!"

Nói xong cũng đi xuống bếp.

Hứa Nhan Nhan kéo chị dâu Hứa đi vào trong phòng.

"Nhan Nhan, em thật sự đã nghĩ thông suốt rồi sao?"

Chị dâu Hứa không chắc chắn hỏi lại, rốt cuộc năm đó Nhan Nhan yêu tên khốn đó như vậy.

"Đúng vậy!"

Hứa Nhan Nhan gật đầu.

"Vậy thì tốt rồi! Em đừng nghĩ nhiều, cả nhà sẽ tìm một người tốt hơn đẹp hơn cho em để hắn hối hận xanh ruột ra!"

Hứa Nhan Nhan [...?]

"Được rồi chị dâu, em có việc này muốn nhờ chị!"

Hứa Nhan Nhan nhỏ giọng.

"Việc gì, em cứ nói chỉ cần giúp được chị sẽ giúp!"

"Chị giúp em giữ bí mật nhé!"

"Chuyện gì thần thần bí bí vậy!"

Chị dâu Hứa hiếm khi thấy vẻ mặt này của cô em chồng nên đặc biệt hiếu kì.

Hứa Nhan Nhan rút điện thoại ra. Chị dâu Hứa kinh ngạc.

"Không phải em nói điện thoại đã hỏng rồi sao?"

"Suỵt, nhỏ tiếng chút!"

Nói xong mở ra bức hình của Quân Liên Kỳ. Chị dâu Hứa trừng to mắt.

"Nhan Nhan, đây là minh tinh thần tiên nào vậy? Đây...đây cũng đẹp quá rồi?"

"Chị dâu, không phải chị làm nhân viên thiết kế thời trang sao? Em muốn chị nhờ bà chủ Crery thiết kế một bộ trang phục cổ trang phù hợp với...anh ta, thuận tiện cho em vài thước vải... ừm...tầm hai bộ đồ cổ trang đi. Chất vải tốt một chút!"

Crery là bà chủ của Lý Thuần Thuần, bà là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng.

"Nhan Nhan, đây là ai? Chắc không phải minh tinh đúng không? Em đào đâu ra một mỹ nam thế này? Em quen biết sao?"

Chị dâu Hứa tuôn ra một tràng câu hỏi.

"Chị dâu, chuyện này khi nào có thể em sẽ kể cho chị biết. Tóm lại bây giờ chị có giúp em không đây?"

"Giúp!"

Chị dâu Hứa dù tò mò nhưng Hứa Nhan Nhan không muốn nói cô cũng không hỏi nhiều gật đầu đáp ứng.

"Chị dâu, bà chủ Crery lấy bao nhiêu giá, chị cứ bảo em, em chuyển tiền , thuận tiện chị giúp em giấu chuyện điện thoại nhé!"

Hứa Nhan Nhan mỉm cười.

"Được rồi, ai bảo chúng ta là bạn! Còn chuyện tiền gì đó chị bảo bà chủ trừ lương của chị cũng được."

Chị dâu Hứa từ chối, Hứa Nhan Nhan không đáp nhưng cô cũng không nghĩ sẽ để Crery trừ tiền lương của chị dâu.