Trong Vực Sâu.
Một cô gái có làn da mịn màng, khuôn mặt trắng như tuyết đang nhắm mắt, ngồi xếp bằng.
Mái tóc màu đen xoăn tùy ý xõa trước ngực càng tôn lên những đường cong tuyệt mỹ của cô gái.
“Tiểu Long Thần, Thần Tôn có chuyện muốn nhờ ngươi.”
Một cô gái xinh đẹp run rẩy quỳ xuống trước mặt một cô gái trẻ khác.
Thời Hoàn Hi chậm rãi mở mắt.
Đây là một đôi mắt rất sáng, bên trong là con ngươi màu kim đồng trong trẻo.
“Lão gia nói gì?”
Thời Hoàn Hi đột nhiên nghĩ đến cảnh con dao làm bếp vô tình cắt vào móng tay mình.
Cô gái kia đáp: “Thần Tôn nói, thời hạn thi hành án của ngươi còn 2000 năm. Nếu muốn ra khỏi đây nhất định phải hoàn thành một nhiệm vụ.”
Thời Hoàn Hi thổi đống bụi rơi trên tay, nói: “Ta đã bị nhốt ở đây bao lâu rồi?”
“Hôm nay vừa tròn 500 năm.”
Thời Hoàn Hi thở dài một hơi: “Thì ra ta đã bị giam ở đây lâu như vậy. Không phải ngươi nói lão nhân không phải là người nhỏ mọn sao? Ta chỉ không cẩn thận đốt cung điện của ngài ấy thôi mà?”
Cô gái run rẩy nói thêm: “Tiểu Long Thần, ngài còn đốt cả mái tóc dài mà Thần Tôn tự hào nhất khiến ngài ấy trọc suốt 50 năm đấy.”
Thời Hoàn Hi cười ha ha hỏi: “Tóc của lão nhân mọc lại rồi à?”
Cô gái kia đáp: “Mới dài được một nửa. Mấy năm nay, Thần Tôn vẫn luôn dùng dầu gội chống rụng tóc Bá Vương.”
Thời Hoàn Hi: “Lão nhân sai ta đi làm nhiệm vụ gì?”
Trong mắt cô gái hiện lên sự sợ hãi, cô ấy lấy ra một chiếc gương và đưa cho Thời Hoàn Hi.
Đây chính là bảo vật trong truyền thuyết - gương tiên tri.
Tuy nhiên, trên gương có rất nhiều vết nứt.
Thời Hoàn Hi ngắm nhìn khuôn mặt của mình trong gương.
Không ngờ sau 500 năm, mỗi lần nhìn bản thân trong gương, cô đều suýt chết mê chết mệt trước vẻ đẹp của mình.
“Tiểu Long Nãi! Đã lâu không gặp. Chậc chậc chậc, ngực lớn hơn rồi đấy!”
Gương tiên tri đột nhiên phát ra tiếng, là giọng nói vô cùng âm u.
Thời Hoàn Hi cười đáp: “Hình như ngươi quên mất bản thân từng bị ta đập nát vào 1000 năm trước thì phải? Có cần ta giúp ngươi nhớ lại hay không?”
Gương tiên tri lập tức nhảy khỏi tay Thời Hoàn Hi, trốn đi rất xa.
Cô gái hít sâu một hơi nói: “Thần Tôn từ trong gương tiên tri nhìn thấy, 1000 năm sau sẽ có một yêu ma từ trên trời giáng xuống, hủy diệt Thần giới.”
Nói xong, trong gương tiên tri hiện ra cảnh tượng 1000 năm sau.
Trong gương xuất hiện một người đàn ông mặc trường bào màu đen, khuôn mặt cực kỳ tuấn tú, trên tay cầm một thanh trường kiếm cũng màu đen. Miệng anh ta treo một nụ cười nhàn nhạt.
Anh ta giơ tay lên rồi trực tiếp chém đứt đầu của một vị thần.
Máu của vị thần ấy văng ra, vô tình dính lên khóe môi của người đàn ông. Anh ta thấy thế thì ghê tởm lau nó đi.
“Mùi thật kinh tởm.”
Đối với yêu vật, máu của thần tiên không khác gì mỹ vị trần gian.
Vậy mà trong con ngươi đen nhánh của người đàn ông chỉ chứa sự chán ghét và ghê tởm.
Đột nhiên, anh ta như nhìn thấy gì đó, trong mắt xuất hiện sự hưng phấn điên cuồng.
Người đàn ông đi đến trước mặt một cô gái cực kỳ xinh đẹp. Hắn dùng một tay nâng cằm của cô, nói:
“Cuối cùng cũng tìm được nàng.”
Ngay sau đó, người đàn ông dang rộng đôi cánh màu đen, quấn chặt người cô gái.
Hình ảnh trong gương tiên tri đã biến mất.
Thời Hoàn Hi xem xong thì không có cảm xúc gì, sau đó nở một nụ cười nguy hiểm.
“Được rồi! Tên khốn này để ý đến ta, đúng không? Ta sẽ đi nhổ sạch lông của hắn!"
“Còn dám bóp cằm ta, hôm nay ngươi giẫm lên đầu ta thì ngày mai ta đạp lên mộ ngươi!”
“Tên nam nhân thối tha, ta mà không cho người biết tay thì ta không phải người!”
Cô gái nghe được thì run bần bật: “Tiểu Long Thần, đây là ma đầu sẽ hủy diệt Thần giới sau 1000 năm nữa. Hắn, hắn còn bắt ngươi đi.”
“Thần Tôn sai ngươi xuống nhân gian tìm tên ma đầu này.”
Thời Hoàn Hi cười lạnh: “Nhiệm vụ này ta nhận. Nói đi, phải ném ma đầu này vào chảo dầu hay là băm thành tám mảnh?”
Cô gái lắc đầu: “Thần Tôn sai ngươi dùng tình cảm thuần phục hắn.”
Thời Hoàn Hi: “?”
“Lão nhân đang nghĩ gì vậy?”
Cô gái bất đắc dĩ: “Mặc dù tên ma đầu này bây giờ chỉ là con người, nhưng chân thân của hắn lại là phượng hoàng bất tử. Nếu ngươi gϊếŧ hắn, hắn cũng sẽ sống lại. Mà mỗi lần trọng sinh, sức mạnh của hắn càng cao.”
“Thần Tôn đã tìm cho ngươi một cơ thể không có linh hồn ở trần gian rồi. Cô gái ấy là một minh tinh, cả tên và diện mạo của cô ấy đều giống ngươi. Thân phận của cô ấy là vị hôn thê của ma đầu.”
Thời Hoàn Hi còn chưa kịp trả lời thì trên trời đột nhiên xuất hiện một trận thiên lôi...
Cô bị đánh ngất mất rồi!