edit:Mây
Hạ Dịch Hành nói làm thì làm, tìm ra tạp dề vây quanh người, để cho ba người còn lại đều đi ra bên ngoài ngồi nói chuyện phiếm chờ ăn cơm là được.
"Được, có cần hỗ trợ thì gọi tôi." Tuy rằng Nhϊếp Khúc Kính bị yêu cầu cùng Hạ Dịch Hành xào CP, thế nhưng hết thảy vẫn phải xem tâm tình Nhϊếp Khúc Kính, hắn muốn xào như thế nào, khi nào xào, là chuyện của hắn, lúc hắn không có ý nghĩ này, hắn một chút cũng không nguyện ý tới gần Hạ Dịch Hành một bước.
Nhϊếp Khúc Kính mang theo hai vị lão sư khác đi ra ngoài phòng bếp ngồi, Hạ Dịch Hành rửa tay liền bắt đầu làm thức ăn, người vừa lên tay thái rau ở đây đều biết, đao công này thật đúng là biết nấu cơm, không phải tự khoe khoang.
Rau xanh thái nhỏ, bột gạo xào thành bột nhão, thêm gia vị, cuối cùng cho vào đĩa rồi rưới dầu thơm. Sườn làm sườn chua ngọt, sườn đã chế biến xong thêm hai loại đường xào đều, thêm giấm thơm, xào xong ra khỏi chảo. Trứng gà chiên xong dự phòng, bắp cải trực tiếp chế biến cho gia vị hầm, khi hầm cho trứng chiên vào luộc, đợi đến khi trứng hấp thụ hết nước canh, có thể ra khỏi nồi.Cách làm bún tương đối đơn giản, trực tiếp ngâm xong lấy ra trộn với cà rốt.
Bốn món ăn liền làm xong, Hạ Dịch Hành bưng thức ăn đặt lên bàn, ba người cũng rất nể mặt làm đủ phản ứng.
"Vất vả Tiểu Hạ rồi, ngồi một chút." Khâu Văn kéo Hạ Dịch Hành tháo tạp dề xuống ngồi xuống, nhịn không được khen cậu: "Cậu quá lợi hại."
"Không có không có." Hạ Dịch Hành cúi đầu, có chút ngượng ngùng.
" Nó có màu sắc và mùi thơm rất ngon." Phương Trí vui vẻ khen ngợi.
"Mùi hương này thật thơm." Nhϊếp Khúc Kính chỉ vào rau xanh trước mặt, mỉm cười khen một câu. Nụ cười trên mặt Hạ Dịch Hành thiếu chút nữa bởi vì một câu này của Nhϊếp Khúc Kính trực tiếp suy sụp xuống,cậu cười gượng hai tiếng, lại khách sáo hai câu. "Uống chút rượu nhé?" Phương Trí Hỉ đề nghị.
"Được." Khâu Văn lấy rượu do tổ tiết mục chuẩn bị, một người rót một ly.
Cùng nhau chúc mừng chương trình sau khi xem, uống một ly, mấy người bắt đầu ăn thức ăn. Vốn mọi người đối với Hạ Dịch Hành liền không biết nhiều về cậu, khi nghe cậu biết nấu cơm cũng không có bao nhiêu cảm giác thực tế, một đũa này ăn xuống, mọi người thật sự là từ nội tâm khen ngợi cậu.
"Món sườn ngắn này ngon quá."
"Thật sự rất ngon, trình độ của Tiểu Hạ thật sự rất tốt."
"Trứng chiên cũng ngon." Nhϊếp Khúc Kính kỳ thật là một người trong chương trình không biểu hiện nhiều, hơn nữa hắn đối với Hạ Dịch Hành không có ấn tượng gì tốt, cho nên hắn cũng không có ý định làm gì để phản ứng, bất quá lần này thật sự làm cho hắn kinh ngạc đến bất giác mở to hai mắt.
Những món ăn này rất hợp với khẩu vị của hắn!
Anh quay đầu lại liếc nhìn Hạ Dịch Hoành, người đang vừa ăn vừa cười nói chuyện với Thu Văn, trên môi anh không thể nói ra một lời khen ngợi nào, trời ạ, thân thể anh có chút buồn nôn, cho dù muốn đi show tạp kĩ thì không làm được nên tốt nhất là im lặng đi Mấy người vừa ăn vừa uống rượu, đợi đến khi ăn không sai biệt lắm, mấy người cũng uống không sai biệt lắm, bắt đầu tán gẫu.
"Tiểu Hạ, em học nấu ăn với ai vậy?" Khâu Văn hỏi cậu.
"Em xem video rồi học theo." Kỳ thật trước kia cậu cũng không biết nấu cơm, sau đó không có hoạt động, mỗi ngày nhàm chán, bắt đầu theo video học đủ loại đồ vật, đồ ăn a, đồ ngọt a, đồ ăn nhẹ vân vân, có thể là bản thân cũng có trình độ này, làm cũng không tệ lắm.
Phương Trí Hỉ nâng ly rượu lên uống một ngụm, nói: "Lợi hại như vậy, cho dù tôi có người khác muốn dạy tôi tôi cũng không học được, à, đúng rồi, Tiểu Hạ hiện tại đang làm cái gì vậy?"
Phương Trí Hỉ chỉ là một diễn viên hài, anh không hiểu những thần tượng này bằng Khâu Văn, anh chỉ tò mò hỏi câu hỏi này, không ngờ hai người còn lại dừng việc đang làm, tỏ ra có chút xấu hổ với anh.
Hạ Dịch Hành ngược lại không cảm thấy có cái gì, ngoan ngoãn trả lời: "Tự mình quay video hàng ngày, thỉnh thoảng viết về ca hát."
Có vẻ như không có vấn đề gì.
Câu trả lời không thèm để ý của cậu như vậy, ngược lại gợi lên du͙© vọиɠ kiến thức của Khâu Văn với tư cách là người dẫn chương trình.
"Tiểu Hạ, đừng trách tôi mạo phạm cậu." Khâu Văn xin lỗi trước, sau đó hỏi: "Cậu... Chuyện gì đang xảy ra với cậu vậy?"
Anh ta vừa hỏi, Phương Trí Hỉ nghi hoặc nhìn về phía Hạ Dịch Hành, Nhϊếp Khúc Kính cũng nhìn cậu, tuy rằng trên mặt không có biểu tình gì, nhưng Hạ Dịch Hành cảm giác trong ánh mắt của hắn cũng tràn ngập tìm tòi.
Hạ Dịch Hành kỳ thật không quá muốn bán thảm trong chương trình, bán thảm quả thật có thể hút một làn sóng người hâm mộ, nhưng cũng sẽ cho cậu rất nhiều kẻ ghét bỏ, huống chi việc bán thảm cậu đem những chuyện mình không muốn nhớ lại toàn bộ kể lại một lần.
Vì vậy, cậu chỉ mỉm cười, liếʍ môi từ từ nói: "Như trên mạng nói, tin tức đều là sự thật, em cũng không biết tại sao lại xảy ra chuyện này."
Nhϊếp Khúc Kính hơi nhíu mày, vẻ mặt phức tạp nhìn Hạ Dịch Hành, tất cả mọi người ở đây đều có thể cảm thấy đau lòng cho cậu, nhưng hắn sẽ không, nếu những lời này xuất phát từ bản thân cậu, thì sẽ không kêu bán thảm, nhưng nếu như là cố ý nói ra những lời này... Vậy hậu bối này có thể tâm tư không đơn giản.