Ta Làm Tẩu Tẩu Của Nam Chủ

Chương 5

"Nhị tiểu thư, đây là lễ vật đại tiểu thư gửi tặng người."

Mộ Minh Đường mở ra xem, là một hộp trang sức. Chỉ là làm từ vàng, đa phần là những món Tưởng đại tiểu thư chê là tục tĩu, nên mới gửi tới đây.

Nàng liền đóng mạnh nắp hộp lại, ôm chặt trong tay không định buông: "Đại tiểu thư thật khách sáo. Mặc dù tỷ ấy lớn hơn ta, nhưng ta dù sao cũng là tẩu tẩu của tỷ ấy, tính ra bối phận ta còn cao hơn tỷ ấy. Đều là người trong nhà, khách sáo như vậy làm gì."

Tuy nhiên, tay Mộ Minh Đường vẫn nắm chặt chiếc hộp gỗ, tựa như khi đi thăm họ hàng vào dịp Tết, đối mặt với phong bao lì xì mừng tuổi vậy.

Rõ ràng, nha hoàn cũng nhìn thấy mà không khỏi cạn lời. Thực tế, không lâu trước đó, nha hoàn này còn hầu hạ bên cạnh Mộ Minh Đường.

Mộ Minh Đường đã hoàn toàn bước vào vào cuộc sống của Tưởng Minh Vi, người hầu hạ xung quanh đều là nha hoàn cũ của Tưởng Minh Vi. Có thể thấy được, những nha hoàn này chỉ trỏ, bắt bẻ nàng còn nhiều hơn cả Tưởng thái thái. Bây giờ Tưởng Minh Vi đã trở về, những nha hoàn này đã có thể như nguyện trở về bên cạnh chủ nhân thực sự của mình.

Mộ Minh Đường đối diện với nha hoàn, hiện tại thật sự là nhìn nhau thấy chán ghét. Nha hoàn thì khinh thường Mộ Minh Đường không ra bộ dáng gì, cái trâm vàng to như vậy, chỉ có kẻ nhà quê như nàng mới thích.

Mộ Minh Đường cũng nghĩ rằng mắt Tưởng Minh Vi có vấn đề, những thứ ngọc thạch cao quý kia, chỉ có thời thịnh mới dùng được, thật sự gặp phải biến cố, ngọc thạch có thể bán được sao?

Vàng vẫn là đẹp nhất, nhìn sắc vàng lấp lánh này, thật tuyệt vời.

Nha hoàn âm thầm lườm một cái, gương mặt nghiêm túc nói: "Nhị tiểu thư thật khách sáo. Hiện tại phu nhân đang chuẩn bị của hồi môn cho đại tiểu thư, đại tiểu thư là phải gả làm Tấn Vương phi, không thể để mất mặt mũi. Những trâm cài này không phù hợp với thân phận của Tấn Vương phủ, đại tiểu thư không dùng tới, liền nghĩ rằng nhị tiểu thư chắc là sẽ cần."

"Không sai, ta đều cần." Mộ Minh Đường đã thu hộp lại, nói: "Ta làm tẩu tẩu nhưng cũng không có gì tặng lại cho đại tiểu thư, vậy chúc đại tiểu thư và Tấn Vương bách niên giai lão, trọn đời bên nhau. Được rồi, ngươi có thể đi rồi."

Nha hoàn tức giận, nữ nhân này rơi vào tình cảnh như vậy, nếu có chút khí phách thì sẽ không nhận sự giúp đỡ của Tưởng gia. Không ngờ Mộ Minh Đường lại không nói hai lời thu lấy, còn mặt dày, giả như không nghe thấy sự mỉa mai của nàng ta. Nha hoàn bị người thô tục này làm cho tức giận, phất tay áo đi khỏi.