Tôi Dựa Viết Lôi Văn Nổi Tiếng Toàn Tinh Tế

Chương 8: ᗷiếи Ŧɦái thô bạo

Hệ thống:???

【Có ý tứ gì?】

“Đương nhiên là viết tiểu thuyết nha, nghề cũ của tôi. Ai nói chỉ có diễn kịch đóng phim mới có thể thu thập giá trị cảm xúc, tiểu thuyết cũng có thể. Còn không phải là muốn khiến cho tâm tình của họ không ngừng thay đổi, tao ra dao động sao? Đừng quên, tôi chính là người có danh hiệu Lôi Thần.”

Không có thứ gì có thể so với Lôi Văn còn khiến cho người khác xúc động nổi điên.

Lúc này, Thương Ngôn hoàn toàn quên sự thật rằng “Lôi Thần” là biệt hiệu đen của cậu, đem nó vứt ra sau đầu.

Thậm chí còn có chút kiêu ngạo.

Hệ thống rối rắm, có được không đấy?

Thương Ngôn dùng tình cảm để đả động, dùng lý lẽ để thuyết phục: “Tôi mới vừa xem qua, ngành giải trí của thế giới tinh tế có rất nhiều thần tượng giả thuyết AI, có thiết lập mô hình người này càng này đẹp hơn người kia, có thể hát, có thể nhảy, còn biết diễn kịch, mấu chốt nhất chính là sẽ không sụp phòng, người thật lấy cái gì để thi đua với họ chứ. Huống chi tôi lại chưa từng học diễn xuất, còn không bằng đổi một con đường khác.”

Hệ thống: Giống như có chút đạo lý.

【Ừm... ký chủ liền thử xem sao.】

Được rồi.

Thương Ngôn có động lực, lập tức bắt đầu nghiên cứu công cụ gõ chữ.

Thời đại tinh tế, máy tính di động sớm đã bị đào thải, mỗi người trên cổ tay đều trói định quang não, có thể dùng tinh thần lực tiến hành kết nói. Vừa có thể ở trong không khí nhìn thấy màn ảnh ảo, điều chỉnh lớn nhỏ, cũng có thể hiện lên trực tiếp trong đại não.

Thương Ngôn còn ngoài ý muốn phát hiện, thời đại tinh tế viết văn tự thì hoàn toàn không cần bàn phím, có thể trực tiếp dùng tinh thần lực đem ý tưởng trong đầu hiện ra trên quang não.

Đây là quả là tân thời đại phát minh vĩ đại nhất!

Đời trước, mỗi lần đêm khuya gõ chữ, thời điểm gõ bàn phím gõ tới mức tay đau, Thương Ngôn nằm mơ đều ước một ngày kia có thể viết văn tự ở ngay trong đầu, viết truyện chỉ bằng ý nghĩ, văn tự tự động hình thành.

Không ngờ tới nguyện vọng này thế mà khi xuyên qua lại thực hiện được.

Này đối với một người mỗi ngày chỉ có thể đăng 3000 chữ như hắn mà nói, nó quả thực là phúc âm.

Đừng nói ngày đăng 3000 chữ, ngày đăng 3 vạn không phải mộng!!

【Ký chủ quyết định muốn viết tiểu thuyết gì rồi sao?】

“Đương nhiên.”

Thương Ngôn hứng thú bừng bừng phân tích.

“Hệ thống mau nhìn xem, nếu tinh tế tiểu thuyết đều thuần khiết như vậy, chúng ta đương nhiên phải viết thô bạo một chút, biếи ŧɦái một chút, như vậy mới có thể hấp dẫn sự chú ý của các độc giả .”

【Thô… Thô bạo? Biếи ŧɦái?】