Tôi Dựa Viết Lôi Văn Nổi Tiếng Toàn Tinh Tế

Chương 7: Cái này tôi giỏi

Hệ thống vội vàng chuyển qua đề tài khác.

【Ký chủ, chúng ta vẫn là nói chuyện về nhiệm vụ kế tiếp đi. Với mỹ mạo 99 điểm của ký chủ, hoàn toàn có thể dựa vào gương mặt này để tiến vào ngành giải trí quay điện ảnh. Trải qua hệ thống giải toán, đây là cách tốt nhất để thu thập giá trị cảm xúc của nhân dân tinh tế.】

Ngành giải trí? Đóng phim?

Thương Ngôn rốt cuộc minh bạch vì sao hệ thống nói mặt của cậu phù hợp với yêu cầu, hoá ra là muốn cho cậu đi lộ tuyến của giới giải trí.

Thương Ngôn có tự mình hiểu lấy, bảo cậu diễn kịch? Vẫn là thôi đi.

“Không vội.” Thương Ngôn vừa trấn an hệ thống, vừa mở quang não đang đeo trên cổ tay, dựa theo nhắc nhở, cậu dùng tinh thần lực kết nối tinh tế internet.

Mới đến, đương nhiên là phải tìm hiểu thời đại này.

Truy cập Internet là cách tốt nhất.

Thân là một tác giả mạng, chuyện đầu tiên cậu làm là sưu tập, tìm hiểu tình huống phát triển của văn học và tiểu thuyết ở thế giới này. Vì thế, cậu vào Tinh Võng, tìm trang web tiểu thuyết lớn nhất —— Web tiểu thuyết Sao Trời.

Trước khi mở ra, cậu còn lo lắng lấy trình độ khoa học kỹ thuật ở tinh tế thì phương thức đọc văn tự có phải chăng đã biến mất trong dòng sông lịch sử.

May mắn, sự thật chứng minh, chỉ cần có văn tự, có tư tưởng, tiểu thuyết sẽ vĩnh viễn không bao giờ biến mất.

Chỉ là……

Thương Ngôn nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng 《Người yêu thời không của tôi》,《Tình yêu vượt qua năm ánh sáng》《Biển sao người lữ hành》... lâm vào trầm tư.

Cậu dùng mấy tiếng đồng hồ để xem xong mấy quyển tiểu thuyết top cao nhất.

Đầu đau quá, cảm giác muốn mọc ra não yêu đương.

Là do phương thức mở ra của cậu không đúng sao?

Xác định đây là Tinh Võng trang Web tiểu thuyết lớn nhất?

Cũng không phải Thương Ngôn xem thường tiểu thuyết tình yêu, chính cậu cũng thường xuyên viết rất nhiều tiểu thuyết tình ái. Chỉ là nhìn trình độ của bảng xếp hạng, nó hoàn toàn không bằng thế giới cũ của cậu.

Cậu phải dò hỏi hệ thống mới biết được, thế giới tinh tế vẫn luôn khá hỗn loạn. Liên Bang đế quốc chiến loạn không thôi, mấy năm gần đây mới ngưng chiến, cho nên văn học phát triển tương đối lạc hậu. Hơn nữa chiến tranh nhiều, mọi người cũng phá lệ tôn trọng ái và hoà bình.

Nghe xong hệ thống giải thích, Thương Ngôn đôi mắt tỏa sáng, này không phải là lĩnh vực cậu am hiểu lĩnh nhất đó sao.

“Hệ thống, tôi có một ý tưởng, chúng ta không cần đi giới giải trí để diễn kịch.”

“Còn không phải là thu thập giá trị cảm xúc sao, cái này tôi giỏi!”

Thương Ngôn tự tin mở miệng nói: “Cậu là muốn cho bọn họ cười hay là khóc, hoặc là muốn chết muốn sống vẫn phải cười, muốn chết muốn sống vẫn phải khóc, tôi đều có thể làm được!”