Ta Đoạt Nam Chính Ở Tiểu Thuyết Ngôn Tình Mary Sue

Quyển 1 - Chương 2.1

Sở Lâm cử động khiến cho Thẩm Lãng giật nảy mình, trong lòng hắn vốn đang nổi đầy lửa dục, Sở Lâm đẩy một phát như thế khiến dươиɠ ѵậŧ đang nửa cứng dựng thẳng lên hoàn toàn: "Cậu làm gì đấy?"

Sở Lâm vô tội chớp chớp mắt, bàn tay nhỏ nhắn khẽ xoa nhẹ hai lần: "Em thấy chỗ này của anh sưng to lên, chắc là rất đau, cho nên sờ một chút để anh bớt đau."

Thẩm Lãng hít sâu một hơi, nhấc tay Sở Lâm ra khỏi bộ phận quan trọng của mình: "Cậu ngủ đi, tôi không đau, cậu mà còn lộn xộn nữa thì về nhà đi."

"Vâng." Rõ ràng Sở Lâm có lòng tốt muốn giúp anh nhưng lại bị trách mắng một trận, ỉu xìu buồn thiu núp vào góc tường, nhìn vô cùng đáng thương.

Thực ra trong lòng cậu đang bốc phốt với hệ thống: "Cậu nhìn xem, nam chính chính trực quá nhỉ, tôi đã dâng đến tận cửa rồi mà hắn vẫn lạnh nhạt thờ ơ, haizz." Lại là một ngày không sinh hoạt tìиɧ ɖu͙©, Sở Lâm yên lặng chậc lưỡi rồi ngủ thϊếp đi.

Hệ thống: “...”

Chỉ còn nam chính phải chịu dày vò hành hạ một lúc lâu mới ngủ được.

Nửa đêm, Sở Lâm bị thân thể nóng bỏng sau lưng và một cây dươиɠ ѵậŧ thô cứng đâm vào mông khiến cậu hơi khó chịu nên tỉnh giấc.

Trong lúc mơ màng, Thẩm Lãng cảm thấy mình đang ôm một cơ thể thơm tho mềm mại trong ngực, người này trần trụi dây dưa quấn quýt lấy hắn, lỗ nhỏ phấn nộn vừa vặn chạm vào bảo bối dưới thân hắn, trên gương mặt Sở Lâm tràn đầy vẻ phiếm tình phóng đãng. Cậu hé miệng dính nhớp mời gọi hắn: "Anh ơi, anh mau vào đi, bên trong ngứa quá."

Thẩm Lãng bóp chặt vòng eo mảnh khảnh trắng nõn rồi hung dữ đâm thẳng vào, một đường không hề gặp trở ngại nào, sự chặt chẽ khít rịt khiến hắn không thể kháng cự, chỉ biết chăm chú cắm đầu vào làm.

Nhưng Sở Lâm không ngoan ngoãn nghe lời, cái mông cứ uốn éo lắc lư qua lại, chỉ khi nào bị đánh mấy cái mới an phận nằm yên.

Sở Lâm bị đánh đau nên tỉnh lại, vừa mở mắt ra đã cảm nhận được dươиɠ ѵậŧ của nam chính đang xuyên qua giữa hai chân mình, đâm chọc không bị trở ngại chút nào, ngay cả chim nhỏ của Sở Lâm cũng bị đỉnh cho cứng lên.

Lớp thịt non mềm giữa hai chân bị ma sát đến đau xót, nụ hoa nhỏ càng đau nhức hơn, cậu là người song tính, trời sinh đã có thêm một bướm xinh, bị qυყ đầυ to béo va chạm nên ngứa ngáy ê ẩm.

Cậu không nhịn được mà nhúc nhích bờ mông, vừa động đã bị hắn hung hăng đánh hai cái.

Sở Lâm muốn đánh thức nam chính dậy, lâu quá rồi đấy, cậu không chịu nổi: "Anh, anh ơi, em là Sở Lâm mà."

Thẩm Lãng chỉ nghe thấy tiếng gọi anh ơi mềm nhão ngọt sớt, du͙© vọиɠ trong người hắn càng mạnh hơn, hận không thể chơi chết Sở Lâm trên giường.

Sở Lâm bị đè ép biến thành một con cá ướp muối: "Ê hệ thống, nam chính lợi hại phết nhỉ, một đêm tám lần không phải là chuyện mà cậu có thể làm được đâu."

Trước mắt hệ thống toàn là gạch men, nó ngáp một cái rồi ngủ mất tiêu.

Sở Lâm chỉ có thể yên lặng chịu đựng, một lúc lâu sau khi đũng quần bị thấm ướt, Thẩm Lãng mới yên tĩnh, nhưng vẫn ôm chặt cậu không thả.

Da thịt hai người kề sát vào nhau, nóng muốn chết.

….

Sáng sớm, hệ thống đúng giờ đánh thức ký chủ của mình. Sở Lâm xoa xoa mắt: "Cám ơn hệ thống nhé."

Phát hiện ra Thẩm Lãng tỉnh dậy, cậu vội vàng nhắm mắt lại, đồng thời còn nhanh chóng chớp mắt điên cuồng để đôi mắt càng đỏ hơn, giống như đã khóc rất lâu.

Khi Thẩm Lãng mở mắt ra thì toàn thân cứng ngắc nhìn thảm trạng trước mặt, quần đùi của hắn đã tuột đến tận đùi, gậy thịt ngẩng cao đâm vào giữa hai chân Sở Lâm.

Quần Sở Lâm cũng bị cởi ra, bờ mông to tròn ưỡn cong chưa từng gặp qua, rất trắng mịn, giữa khe mông kẹp một dươиɠ ѵậŧ màu tím đen vô cùng dữ tợn.

Bên trên cánh mông dính vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã khô và mấy dấu tay xanh đỏ. Hắn như ngừng thở, thì ra chuyện tối hôm qua không phải là mơ.

Thẩm Lãng chậm rãi rút dươиɠ ѵậŧ mình ra, lại cảm nhận được một chỗ khác rất mềm mại ướŧ áŧ, hắn nhịn không được chọc vào đó hai lần, lúc rút qυყ đầυ ra thì thấy dính một chút nước da^ʍ.

Thẩm Lãng nghiêng đầu nhìn sang, một đóa hoa diễm hồng bị chà đạp mạnh mẽ nên giờ hơi hé mở mời gọi, cực kì xinh đẹp gợϊ ȶìиᏂ.

Thẩm Lãng vô thức tiến sát gần nó, hơi thở nóng rực phả vào nụ hoa khiến nó chợt co bóp mấp máy, hai chân khép chặt vào nhau.

Cùng lúc đó, Sở Lâm mở mắt ra, âm thanh có chút khàn khàn mang theo tiếng khóc nức nở: "Anh ơi, tối hôm qua anh làm em đau quá, anh nhìn xem, chỗ này của em bị sưng lên rồi nè."

Sở Lâm đột nhiên mở rộng hai chân, Thẩm Lãng không kịp quay đầu tránh đi, cảnh hắn nhìn lén bé bướm hoàn toàn bị bại lộ.

Hai cánh hoa sưng đỏ, bị dươиɠ ѵậŧ của hắn mài ra màu sắc xinh đẹp này.

Hầu kết Thẩm Lãng nhấp nhô: "Hơi sưng một chút, cậu trời sinh đã như thế à? Đã từng để người khác nhìn thấy rồi sao?"

Sở Lâm không xấu hổ thẹn thùng, cậu định khép chân vào nhưng bị Thẩm Lãng túm lấy mắt cá chân. "Trời sinh đã như vậy, anh trai từng nhìn qua, anh nói không thể để người khác biết được."

"Anh là người thứ hai nhìn thấy."

Khi thân thể Sở Lâm này được năm tuổi thì cha mẹ mất, toàn bộ gia đình đều do anh trai gánh vác, trong lúc vô tình anh trai Sở phát hiện ra điều này, đã căn dặn Sở Lâm phải bảo vệ tốt bí mật của mình.

Đáng tiếc bên trong kịch bản gốc, sau khi nam chính cầm tù nữ chính, Sở Lâm vì muốn cứu nữ chính nên liên tục quấy rối nam chính, khiến hắn rất tức giận, tìm một đám người dạy dỗ Sở Lâm.

Không nghĩ tới những người kia bất ngờ phát hiện ra cơ thể đặc biệt của Sở Lâm nên đã cưỡиɠ ɠiαи Sở Lâm đến chết.

Sau đó tùy tiện vứt xác cậu đến một chỗ đồng không mông quạnh, cuối cùng bị dã thú ăn sạch.