Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 48: Đây là cách uống trà gì thế chứ?

Lần này Lưu Chương đến là để đại diện Giải trí Thanh Điểu hỏi xem Hứa Diệp có bằng lòng đến chỗ bọn họ hay không.

Là công ty lão làng trong Giới giải trí, một trong bốn công ty hàng đầu.

Cách đấu của Giải trí Thanh Điểu đơn giản thô bạo ở trong Giới giải trí.

Có thể chèn ép thì cứ chèn ép, chèn ép không được thì lôi kéo.

Người trẻ tuổi mới xuất hiện có lực lượng như Hứa Diệp đã lần lượt đè đầu Lý Tinh Thần.

Nếu như cứ tiếp tục như thế, không nói đến lợi ích, ngay cả mặt mũi của Tống Chính Lỳ cũng sẽ không còn.

Chương trình ‘Cự Tinh Ngày Mai’ tính tới tính lui cũng chỉ còn hai tập nữa mà thôi, nếu như Lý Tinh Thần tiếp tục bại dưới tay của Hứa Diệp, vậy thị giá trị thương mại của anh ta sẽ giảm đi rất nhiều.

Mà chi phí bọn họ đập xuống để tuyên truyền cho Lý Tinh Thần cuối cùng sẽ trở thành thứ để gia tăng nhiệt độ cho Hứa Diệp.

Đến lúc đó Giải trí Thanh Điểu sẽ trở thành trò cười ở trong giới.

Vậy nên lần này Tống Chính Kỳ mới để cho Lưu Chương tự mình đến, hơn nữa còn mang theo một bản hợp đồng cấp độ B cũng không tệ.

Bây giờ Hứa Diệp vẫn chưa xuất đạo, có thể lấy được hợp đồng cấp B đã là rất tốt rồi.

Ngay cả sau khi Lý Tinh Thần xuất đạo cũng chưa chắc đã lấy được bản hợp đồng này.

Tống Chính Kỳ cảm thấy ông ta đã cho Hứa Diệp mặt mũi rồi.

Ông ta cũng đã tìm bên phía Giải trí Thanh Quang rồi.

Vương Húc chỉ trả lời cho ông ta một câu.

“Tôi tôn trọng suy nghĩ của Hứa Diệp.”

Thực ra loại giao dịch này ở trong giới cũng không cần sự đồng ý của nghệ sĩ.

Thế nhưng Vương Húc vẫn làm như thế, dù cho Giải trí Thanh Điểu đã cho ông ta một cái giá rất cao.

Hứa Diệp đồng ý thì giao dịch bình thường.

Nếu Hứa Diệp không đồng ý, vậy thì Giải trí Thanh Quang mãi mãi sẽ là hậu thuẫn của Hứa Diệp.

Lưu Chương cũng cho là như thế, bản hợp đồng cấp B này nhất định sẽ có sự dụ dỗ đối với Hứa Diệp.

Kết quả vừa đến, ông ta đã bị chỉnh sạch sẽ.

“Người này có bệnh hay không thế, cho dù cậu ta đồng ý, công ty mình ký hợp đồng với một nghệ sinh bị bệnh tâm thần, cũng không biết là tốt hay xấu.” Trong lòng Lưu Chương thầm nghĩ.

Ông ta ho khan vài tiếng, nói: “Cậu nói chuyện thật là thú vị.”

Hứa Diệp lại nói: “Thật thú vị là có ý gì?”

Lưu Chương lại ngẩn ra.

Ông ta cảm thấy đường não của mình và Hứa Diệp không cùng một sợi dây rồi.

Vậy phải trao đổi như thế nào đây?

Lưu Chương quyết định sẽ nắm quyền chủ động, không thể bị Hứa Diệp nắm mũi dẫn đi nữa.

“Ngồi xuống trước đi.”

Lần này Hứa Diệp cũng không nói gì, ngồi trên ghế sô pha đối diện Lưu Chương.

Giải trí Thanh Điểu muốn ký hợp đồng với anh, chuyện này Trịnh Vũ đã từng nói với anh.

Hứa Diệp cũng biết rõ thái độ của Vương Húc.

Ông ta căn bản là không để chuyện này ở trong lòng.

Hứa Diệp cũng chưa từng nghĩ đến sẽ rời khỏi Giải trí Thanh Quang.

Công ty lớn có nhiều tài nguyên, nhưng nghệ sĩ thì có bao nhiêu quyền được chọn chứ?

Nếu như anh đến Giải trí Thanh Điểu thật, chắc chắn sẽ trở thành một quân cờ ở trong tay của Tống Chính Kỳ, còn là kiểu không có khả năng phản kháng.

Chuyện mà Tống Chính Kỳ không biết là lúc Hứa Diệp kí hợp đồng với Giải trí Thanh Quang, quyền tự chủ rất lớn.

Con người Vương Húc đối đãi với người khác rất hào phóng, bằng không cũng sẽ không có nhiều nghệ sĩ đồng ý ở lại Giải trí Thanh Quang như thế.

Ông chủ phật hệ này vì người khác mà phật hệ, mở công ty phật hệ, nghệ sĩ dưới trướng cũng rất phật hệ.

Hứa Diệp một năm không làm việc gì, tiền lương và phúc lợi vẫn phát như thường, tiền lương còn giống như là lúc huấn luyện vậy.

Người của công ty này đều là nhân tài, nói chuyện lại dễ nghe, cần gì phải rời khỏi chứ.

Cho dù có rời khỏi, Hứa Diệp cũng chỉ là ra ngoài tự mình làm, cũng sẽ không đến công ty khác.

Lưu Chương nói ngay vào điểm chính: “Chắc là bên phía Giải trí Thanh Quang cũng đã nói với cậu rồi, tôi cũng không cần phải nói nhiều nữa, Tống tổng rất thích cậu, cũng rất xem trọng cậu, nếu như cậu đồng ý đến Giải trí Thanh Điểu của chúng tôi, chúng tôi có thể trực tiếp cung cấp lượng tuyên truyền cho cậu.”

Chương trình ‘Cự Tinh Ngày Mai’ được phát sóng trên Video QQ và Video Trái Quýt.

Gia nghiệp của Video QQ thì to lớn, nhưng Video Trái Quýt lại không giống.

Cổ quyền phía sau của công ty này vô cùng phức tạp, mà Giải trí Thanh Điểu đúng lúc cũng có quyền phát biểu nhất định ở trong đó.

Trên diễn đàn Video, có rất nhiều phiên ngoại liên quan đến chương trình ‘Cự Tinh Ngày Mai’ này, video tuyên truyền…, những thứ này đều là chỗ có thể thao tác.

Ví dụ như đẩy mấy video liên quan đến Hứa Diệp lên, vậy là có thể tăng thêm lượng tuyên truyền.

Có rất nhiều chỗ có thể thao tác.

Thực lực của công ty lớn là thứ mà công ty nhỏ căn bản không thể tưởng tượng nổi, Giải trí Thanh Quang không có năng lực này.

Hứa Diệp gật đầu một cái, lấy ra hộp chén đũa ở trong túi quần.

Biểu cảm của Lưu Chương liền ngưng trệ lại.

“Tổng thanh tra Lưu, ông nói tiếp đi.” Hứa Diệp mỉm cười mà nói.

Lưu Chương đề suy nghĩ muốn điên cuồng giễu cợt xuống, tiếp tục nói: “Giải trí Thanh Điểu của bọn tôi nắm giữ rất nhiều tài nguyên lớn ở trong ngành…”

Hứa Diệp mở hộp ra, lấy đũa từ trong đó ra.

Lưu Chương lúc này đầy dấu chấm hỏi.

Chúng ta đang nói chuyện làm ăn, cậu lấy đũa ra làm gì thế?

Hứa Diệp cười nói: “Tổng thanh tra Lưu, mời tiếp tục, tôi có hơi khát, muốn uống miếng trà.”

“Ồ.”

Lưu Chương theo bản năng mà gật đầu một cái, tiếp tục nói: “Về phương diện điện ảnh…”

Hứa Diệp lấy chiếc ly dùng một lần ở trên bàn ra, rót nước vào trong đó.

Sự chú ý của Lưu Chương đã bị động tác của Hứa Diệp thu hút.

Không phải là cậu muốn pha trà sao?

Rót nước làm gì chứ?

Không phải lá trà còn chưa cho vào hay sao?

Nghe thấy âm thanh đã dừng lại, Hứa Diệp lại nói: “Tổng thanh tra Lưu, tôi vẫn đang nghe, ông cứ tiếp tục đi.”

Tôi tiếp tục cái khỉ khô!

Lưu Chương cảm thấy ông ta giống như đang đàn gãy tai trâu.

Quan trọng là cậu định pha trà như thế nào?

Lưu Chương đã bị động tác của Hứa Diệp hoàn toàn thu hút.

Ông ta rất muốn biết, đôi đũa ở trong tay của Hứa Diệp rốt cuộc có lợi ích gì.

Không đúng, tại sao cậu ta lại mang theo đũa thìa ở trên người chứ!

Lưu Chương lắc lắc đầu, vội vàng nhớ lại đôi chân dài kia của thư ký nữ, lúc này mới tiếp tục nói: “Về phần hình tượng Đại sứ quảng cáo…”

Lúc này, Hứa Diệp cầm hộp trà ở trên bàn lên.

Đây là lá trà do tổ chương trình chuẩn bị, cấp trung đẳng, không ngon cũng không dở.

Lưu Chương vừa nói, ánh mắt lại không tự chủ được mà bị động tác của Hứa Diệp thu hút.

Hứa Diệp mở hộp trà ra, cầm đũa lên, đưa vào bên trong hộp trà, gắp một ít lá trà ra.

Đôi mắt của Lưu Chương dần dần trợn to lên, tầm mắt chuyển động theo tay của Hứa Diệp.

Đúng lúc này, Hứa Diệp gắp một lá trà lên nhanh chóng cho vào trong miệng.

Sau khi anh nhai vài cái, liền cầm ly nước lên uống một ngụm lớn.

Sau đó anh lắc lắc đầu.

Ừng ực một tiếng.

Lá trà ở trong miệng được nuốt xuống.

Bên phía đối diện, đôi mắt của Lưu Chương trợn to lên, biểu hiện ở trên mặt còn có chút kinh hoàng.

Đây là cách uống trà gì thế chứ?

Ai lại bỏ lá trà vào trong miệng rồi uống nước sau chứ?

Cậu có bệnh sao!

Hứa Diệp lại uống một ngụm nước lớn, sau đó lặp lại động tác vừa rồi.

Sau khi làm xong, Hứa Diệp nhìn về phía Lưu Chương, cười nói: “Tổng thanh tra Lưu, ông cứ nói đi, tôi uống xong rồi.”

Lưu Chương trực tiếp để hợp đồng lên bàn.

“Cậu xem hợp đồng trước đi, tôi đi vệ sinh một chút!”

Nói xong, Lưu Chương lập tức đứng dậu, có chút bối rối mà chạy ra khỏi phòng tiếp khách.

Hứa Diệp khiến cho ông ta cảm thấy sợ hãi!

Đợi khi Lưu Chương đi ra, Hứa Diệp cầm hợp đồng ở trên bàn xem một chút.

Cũng không khác với dự đoán của anh, chỉ là phần phân chia kém rất xa so với Giải trí Thanh Quang.

Một vài điều lệ cũng rất nghiêm khắc, quyền tự chủ của nghệ sĩ cũng rất ít, căn bản đều là phải nghe theo công ty.

Đợi sau khi Lưu Chương quay lại không bao lâu, Hứa Diệp liền đi ra khỏi phòng khách.

Lưu Chương ngồi lại trong phòng khách mấy phút rồi mới đi ra ngoài.

Đợi sau khi ông ta rời khỏi căn hộ Cự Tinh, liền gọi cho Tống Chính Kỳ.

“Tống tổng, Hứa Diệp không đồng ý.”