Sự thật cũng là như vậy.
Người này được mọi người xưng là ngự tỷ chị Mật, còn có một tên khác chính là ‘Thiên hậu’.
Bây giờ cô đã thăng cấp thành tư bản, luôn chia rẽ lôi kéo ở trong làng giải trí.
Có một vài nghệ sĩ bên ngoài thì tỏa sáng lấp lánh, nhưng thực tế chỉ là một quân cờ mà thôi.
Nhưng Nghiêm Mật không phải.
Cô rất có trọng lượng ở trong làng giải trí.
Nếu như được cô giúp một tay, vừa mới ra tay thôi, cũng đã mạnh hơn Giải trí Thanh Quang rất nhiều.
Hứa Diệp có thể cảm nhận được, chị gái này không phải đang nói đùa, cô thật sự sẽ giúp đỡ.
“Giá cả thì sao?” Hứa Diệp hỏi ngược lại.
Anh không tin chị gái chỉ là xem trọng thân thể của anh nên mới muốn giúp mình.
Đương nhiên, nếu như thật sự xem trọng, cũng không phải là không thể!
Nghiêm Mật kinh ngạc mà nhìn qua Hứa Diệp, có thể nghĩ đến mấy chữ này ở độ tuổi này, Hứa Diệp trưởng thành hơn nhiều so với trong dự liệu của cô.
Ở trong làng giải trí, có rất nhiều nghệ sĩ trẻ tuổi đều không ý thức được vấn đề này, vậy cho nên có vài người hot nhanh, nhưng ngã xuống cũng rất nhanh.
10 phút sau.
Hứa Diệp rời khỏi phòng làm việc của Trương Quang Vinh.
Anh và Nghiêm Mật trao đổi rất vui vẻ, đáng tiếc ở bên cạnh còn có người đàn ông như Trương Quang Vinh, khiến cho anh không thể tận hứng nổi.
Nghiêm Mật theo sát phía sau, cũng rời khỏi phòng làm việc của Trương Quang Vinh, sắc mặt của cô cũng thoải mái hơn rất nhiều, lộ ra chiếc cổ đỏ bừng.
7h30 tối.
Các thí sinh đã chờ đợi ở trong phòng.
Khách quý hỗ trợ hát cũng ngồi ở bên cạnh thí sinh.
Tổ chương trình đúng là biết gây sự, còn sắp xếp cho mọi người ở cùng một phòng.
Trong đây có một vài khách quý hỗ trợ hát là kẻ thù đối đầu của nhau, kẻ thù gặp mặt sẽ đỏ con mắt, chỉ thiếu chuyện đánh nhau mà thôi.
Không thể không nói, trong các đạo diễn, đạo diễn của chương trình tống nghệ là biết gây chuyện nhất.
Chuyện này đã dẫn đến bầu không khí ở trong phòng chờ vô cùng kiềm chế, cũng rất yên tĩnh, gần như là không có âm thanh gì.
Chỉ là sự yên tĩnh này cũng không kéo dài được bao lâu, đã bị âm thanh ken két phá vỡ.
Các thí sinh đã quen với âm thanh này.
Hứa Diệp lại bắt đầu cắn hạt dưa rồi.
Các khách quý hỗ trợ hát cũng nghi ngờ mà nhìn về phía Hứa Diệp.
Trước đó, họ đã biết là Hứa Diệp có bệnh.
Bây giờ tận mắt nhìn thấy, đúng là như thế.
Lục Diệu Dương mặc đồ thời Đường nhìn chằm chằm vào Hứa Diệp một lát, thấp giọng trao đổi mấy câu với Lý Tinh Thần.
Trên mặt Lục Diệu Dương mang vẻ khiêm tốn, lúc anh ta diễn xuất đều có dáng vẻ như thế này.
Theo tuổi tác tăng lên, khiến cho anh ta có khí chất trưởng thành này, vô cùng nho nhã.
Anh ta rất có lòng tin đối với màn biểu diễn của hôm nay, cũng rất thả lỏng.
Anh ta nhớ đến câu nói mà Hứa Diệp đã nói ở trên sân khấu kia.
“Ta không nhằm vào ai cả, ta là nói các vị ở đây đều là rác rưởi.”
Bây giờ suy nghĩ của Lục Diệu Dương chính là như thế.
Người có khuôn mặt khóc tang duy nhất ở hiện trường chính là Trần Vũ Hân.
Cô mặc một bộ đồ màu trắng, nhìn sơ qua vô cùng điềm tĩnh nho nhã.
Xương quai xanh trắng như tuyết và vô cùng tinh xảo khiến cho cô càng quyến rũ hơn.
Trần Vũ Hân nhìn qua Hứa Diệp, lại nhìn cảnh tượng ở xung quanh một chút.
Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy giống như không phải đang tham gia chương trình vậy.
Ai bảo người đàn ông bên cạnh đang cắn hạt dưa chứ.
Cuối cùng, đã đến 8 giờ tối, chương trình chính thức bắt đầu!
Nghiêm Mật dẫn đầu ra sân, hôm nay cô mặt một chiếc váy màu xanh da trời, khí thế mạnh mẽ.
Phía sau là Từ Nam Gia đảm đương sự dễ thương, cô mặc một bộ đồ ở trong nhóm, dẫn đến sự hoan hô của các khán giả tại hiện trường.
Mà sau đó, là một vị giám khảo mới đến, Lâm Ca.
Lâm Ca được cư dân mạng xưng là Thiên Vương của thời đại mới, cũng đã sống trong giới ca sĩ được mấy chục năm, các tác phẩm đều rất tốt, nhiệt đô ở trên mạng cũng rất cao.
Dù sao thì hôm nay cũng có khách quý ra sân, có Thiên Hậu như Nghiêm Mật trấn giữ, lại gọi thêm một vị Thiên Vương trấn giữ, cũng có thể trấn áp được hiện trường.
Sau khi các giám khảo chào hỏi với khán giả, tổ chương trình cắt ống kính về phía phòng chờ của các thí sinh.
Các khán giả lập tức tìm bóng người của Hứa Diệp ở trong đó.
Sau khi mọi người nhìn thấy cách ăn mặc của Hứa Diệp, đều có chút nghi ngờ.
“Không đúng, tại sao hôm nay Hứa Diệp lại trở nên bình thường rồi? Bộ đồ này của cậu ta cũng rất hợp với bộ của Trần Vũ Hân.”
“Không phải chứ? Viện trưởng ra viện rồi?”
“Nếu như Hứa Diệp ra viện rồi, vậy thanh xuân của ông đây cũng hết rồi!”