Người này có bệnh sao.
Trong lòng Từ Nma Gia lập tức nổi lên ý nghĩ này.
Tại sao cậu uống trà sữa lại cắm ống hút từ đáy ly vào chúw?
A a a!
Từ Nam Gia cảm thấy cô sắp điên rồi.
Lúc này Hứa Diệp uống một ngụm trà sữa, cười nói: “Trà sữa rất ngon, cám ơn cô Từ.”
Nói xong, anh xoay người rời đi.
Chỉ còn lại Từ Nam Gia có chút bối rối ở một bên.
Biểu cảm của cô cũng đã bị máy quay phim thu được rõ ràng, phát ở trong phòng livestream.
Ở trong phòng livestream, sau khi Từ Nam Gia ra sân đã có dày đặc, rất nhiều bình luận.
Ngay sau khi Hứa Diệp cắm ống hút từ dưới đáy ly vào, lại xuất hiện khoảng trắng ngắn ngủi.
Sau khi khoảng trắng ngắn ngủi kết thúc, chính là một mảng bình luận lớn chạy như bay mà đến.
“Hứa Diệp là một nhân tài đó!”
“Cậu ta thật sự là không giống như đang diễn!”
“Anh ấy luôn có thể khiến cho tôi có cách nhìn khác đối với anh ấy!”
Các khán giả đều bị hành động của Hứa Diệp chọc cười.
Uống trà sữa thôi mà cũng có thể bị cậu làm cho nhắng nhít, cũng không có ai làm được nữa.
“Tôi chưa từng nhìn thấy chị Nam Gia lộ ra biểu cảm như thế bao giờ!”
“Là tôi thì tôi cũng sẽ ngây ngốc!”
“Đây không phải là người!”
Hậu trường, Trương Quang Vinh nhìn chằm chằm vào máy quay phim cũng ngẩn người ra.
“Tên tiểu tử Hứa Diệp này, hẳn là nên đi tham gia Chương trình thực tế, đến Chương trình tuyển chọn tài năng làm gì chứ.”
Hứa Diệp quá biết nhắng nhít.
Trong nháy mắt Trương Quang Vinh lại vui vẻ lên.
“Hiệu quả của chương trình rất tốt.”
Đối với ông ta mà nói, đây chính là chuyện tốt.
Trong phòng luyện tập.
Tất cả mọi người đều đang uống trà sữa, chỉ có phong cách của Hứa Diệp là không đúng.
Trà sữa của anh là úp ngược lại.
Các thí sinh đã hoàn toàn bất lực rồi.
Hoặc nói là thói quen.
Cái tên Hứa Diệp này đã kết nối với với hai chữ ‘có bệnh’ này rồi.
Từ Nam Gia không nhịn được mà hỏi: “Hứa Diệp, tại sao cậu lại phải cắm ống hút từ đáy ly vào chứ?”
Hứa Diệp nói: “Bởi vì như thế thì sẽ uống rất ngon.”
Từ Nam Gia lại nhíu mày, nghiêm túc suy nghĩ.
“Thật sự là thế sao? Hay là tôi cũng thử một chút?”
Cô cầm ly trà sữa của mình lên.
Ly trà sữa này là không đường.
Nghệ sĩ giống như cô, thức ăn bình thường đều rất cần chú ý.
Hôm nay cũng là phá lệ, cô có thể uống một ly trà sữa, nhưng phải là không đường.
Từ Nam Gia cầm trà sữa lên, lật ngược lại, sau đó dùng sức mà cắm ống hút nào.
Dù sao thì phần đáy cũng rất cứng, muốn cắm vào cũng không dễ lắm.
Từ Nam Gia dùng sức một phen, lúc này mới đâm được một cái lỗ, cắm vào.
Đôi môi anh đào của cô ngậm vào ống hút, hít một hơi.
Cô nhướng mày một cái.
“Hình như mùi vị có hơi khác thật.”
Trong phòng livestream, bình luận chạy ngang qua.
“Rồi xong, chị Nam Gia đã bị dạy hư rồi.”
“Không ngờ rằng người đầu tiên bị Hứa Diệp dắt mũi phong cách là khách quý chứ không phải là thí sinh!”
“Nữ thần của em ơi, chị đừng có như thế mà! Em rất sợ đó!”
“Lão tặc Hứa Diệp, trả nữ thần cho tôi!”
Lúc này, Hứa Diệp xé một tấm thẻ từ trên ly trà sữa xuống.
Đây là số thẻ rút thưởng của ly trà sữa này.
Mỗi ly đều có một tấm.
Sau khi xé xuống, bên trong sẽ viết có trúng thưởng hay không.
Hứa Diệp nhìn thấy trên tấm thẻ này của anh có viết một dòng chữ ‘Thêm một ly nữa’.
Anh cười nói: “Tôi trúng giải rồi! Thêm một ly nữa!”
Anh đã lớn như thế rồi, nhưng đây là lần đầu tiên trúng giải.
Anh đưa thẻ cho Từ Nam Gia.
“Cô Từ, tặng cho cô.”
Trong mắt của Từ Nam Gia cũng đã tỏa ra ngôi sao.
“Woa! Tôi mua trà sữa này nhưng mà chưa từng trúng giải bao giờ!”
Cô nhận lấy tấm thẻ, phía trên đúng thật là viết ‘Thêm một ly nữa’.
Những thí sinh khác cũng rối rít xé thẻ ở trên ly trà sữa xuống.
“Tôi không trúng giải.”
“Tôi cũng không có.”
Cuối cùng tất cả mọi người đều xụ mặt xuống, cũng chỉ có một mình Hứa Diệp trúng giải.
“Hình như vận khí của mình cũng không tệ lắm.” Hứa Diệp nghĩ thầm.
Hiệu qua chương trình của buổi livestream sáng nay rất tốt.
Chờ đến buổi chiều, các thí sinh lại tụ tập ở phòng luyện tập.
Buổi sáng mọi người đã làm quen với nhau, buổi chiều liền tiến thẳng vào vấn đề chính.
Từ Nam Gia đứng trước mặt mọi người, nói: “Tiết mục tiếp theo, là lần đầu tiên mọi người biểu diễn công khai ở trước mặt người xem, hiệu quả sân khấu rất quan trọng, tổ chương trình đã yêu cầu là phải hát nhảy, tiết mục diễn xuất cụ thể thì tiếp theo sau mọi người có thể thương lượng với lão sư tổ vũ đạo, mấy ngày này tôi chủ yếu sẽ dạy cho mọi người kiến thức vũ đạo cơ bản.”
Đa phần các thí sinh ở đây là đều chưa từng tiếp xúc với huấn luyện vũ đạo.
Trước đó khi ở Giải trí Thanh Quang, Hứa Diệp đã từng học vũ đạo một khoảng thời gian.
Ở phương diện này anh cũng không có nhiều thiên phú lắm, dù sao thì anh nhập môn cũng quá muộn, cơ thể đã trưởng thành rồi.
Tổ chương trình sắp xếp như thế cũng là hợp tình hợp lý.
“Tiếp theo, mọi người sẽ cùng tôi luyện tập.” Từ Nam Gia bắt đầu chỉ huy.
Khí chất của cô thật sự rất giống với một cô giáo.
Là cô giáo chân chính, chứ không phải là một lão sư tham gia diễn xuất đóng phim rất ít nào đó.
Hứa Diệp cũng luyện cùng.
Thiên phú tính hài hòa cơ thể này của anh lập tức được bày ra.
Cho dù là động tác gì, anh cũng đều có thể làm được, hơn nữa còn rất tự nhiên, cơ thể cũng không cứng ngắc.
Học tập, làm ít công to.
Sau khi luyện được một tiếng.
Trước mắt Hứa Diệp xuất hiện một hàng chữ số.
【Nhảy múa +0.1】
“Qủa nhiên là có ích!”
Lúc này, Từ Nam Gia đi đến bên cạnh Hứa Diệp.
Động tác của Hứa Diệp có hơi không đúng tiêu chuẩn.
Từ Nam Gia do dự một chút, cô muốn giúp Hứa Diệp chỉnh động tác một chút, thế nhưng chắc chắn sẽ tiếp xúc cơ thể.
Cô đã ra mắt được mấy năm, nhưng chư từng tiếp xúc cơ thể với người khác giới, bình thường cũng rất chú ý.
Thế nhưng cảm giác mà Hứa Diệp mang đến cho cô lại không giống.
“Không sao, không sao… mình cũng chỉ là quan tâm đến đứa trẻ ngốc nghếch mà thôi, chỉ lần này thôi.” Trong lòng Từ Nam Gia thầm nói.
Cô giơ tay ra, bắt lấy cánh tay của Hứa Diệp, bắt đầu chỉnh lại động tác.
“Cơ thể xuống một chút nữa, đúng, cứ như thế.” Từ Nam Gia cười nói.
Hứa Diệp cảm thấy cánh tay của anh đang bị một bàn tay êm ái nắm lấy, mềm mại nhẵn bóng, rất tuyệt.
Còn có thể ngửi thấy mùi thơm ở trên người của Từ Nam Gia.
Lúc này, Hứa Diệp bỗng nhiên nghĩ đến chuyện gì đó.
Anh mở hệ thống ra, lựa chọn rút số.
Buổi sáng anh nhận lấy trà sữa trúng thưởng của Từ Nam Gia, bây giờ anh muốn thử thêm một lần nữa.
Xem thử xem cô Từ có phải phải là ngôi sao may mắn của mình hay không.
“Rút thưởng loại tác phẩm hát nhảy.”
Trong lòng Hứa Diệp vô cùng mong chờ.
Vận khí này chắc chắn là có thể rút được một tác phẩm rất tốt.
Giây tiếp theo, hệ thống hiện ra nhắc nhở.
【Rút thưởng thành công.】
Sắc mặt Hứa Diệp vui mừng, Từ Nam Gia quả nhiên là ngôi sao may mắn.
Nhắc nhở của hệ thống lại xuất hiện.
【Chúc mừng kí chủ đã nhận được tác phẩm hát nhảy ‘Quả táo nhỏ’, văn kiện liên quan đã gửi đến nhà kho của hệ thống, bao gồm lời bài hát, video nhảy…】
Sau khi nhìn thấy những tin tức này, biểu cảm của Hứa Diệp ngẩn ra.
Tôi muốn tiết mục loại hát nhảy, cho tôi ‘Quả táo nhỏ’ là cái quỷ gì chứ?
Biểu diễn ‘Quả táo nhỏ’ ở trên sân khấu của Cự Tinh Ngày Mai, liệu có phải là quá mất mặt rồi hay không?
“Hệ thống, mày có thể cho những cái bình thường một chút hay không.” Hứa Diệp hỏi.
Hệ thống: “Không quên sơ tâm, mới là từ đầu đến cuối.”
Tiết mục biểu diễn lần đầu tiên là bài ‘Nhiệt Tâm 150℃ Của Cậu’ phiên bản Đằng Cát Nhĩ.
Tiết mục thứ hai lại là ‘Quả táo nhỏ’?
Trúng độc rồi.
Rút trúng, nhưng mà có bệnh.
bây giờ Hứa Diệp khóc không ra nước mắt.
Ca khúc đầu tiên là bài hát thịnh hành thì cũng thôi đi, bài thứ hai cũng là như thế.
Đúng thật là phải tiến hành nhắng nhít đến triệt để.
“Nghĩ về hướng tốt, độ truyền bá của hai bài hát này cũng rất cao.”
Nội tâm Hứa Diệp tự an ủi mình.
Độ truyền bá của ‘Quả táo nhỏ’ là không thể nghi ngờ, năm đó đã hot bạo khắp toàn cầu.
Lượng phát hành cũng là mấy tỉ.
Là sự tồn tại có thể đấu tay đôi với bài hát hot bạo ‘GangNam Style’ kia.
Chỉ là, con đường phong cách kỳ lạ của anh sẽ một đi không trở lại.
“Cậu làm sao thế?” Giọng nói của Từ Nam truyền đến.
“Không có gì.” Hứa Diệp cười một tiếng.
Từ Nam Gia khẽ vuốt cằm, thả lỏng tay đang nắm Hứa Diệp ra, bước nhanh rời đi.
Sau khi luyện tập của một ngày kết thúc, nhảy múa của Hứa Diệp từ 64 lên đến 65.
Từ Nam Gia có chút ngạc nhiên mà nhìn qua Hứa Diệp.
Luyện tập cả một buổi chiều, cô có thể nhận ra được sự tiến bộ của Hứa Diệp.
Từ lúc mới bắt đầu, ngay cả một vài động tác cơ bản cũng không thể ăn khớp được, nhưng sau thời gian dài, động tác của anh đã càng ngày càng thuần thục, cũng vô cùng tiêu chuẩn.
Đối với một nghệ sĩ đã 20 tuổi mới bắt đầu học nhảy mà nói đã là rất nhanh rồi.
“Thiên phú của cậu ta rất tốt.”
Trong lòng Từ Nam Gia thầm nhủ.
Hứa Diệp ngồi nghỉ ngơi ở trên đất, lúc này đã tiếp nhận sự thật là đã rút được tác phẩm ‘Quả táo nhỏ’ này.
Đã như vậy, hãy để cho ‘Quả táo nhỏ’ nổ tung toàn trường đi.