Minh Tinh Này Hợp Pháp Nhưng Có Bệnh

Chương 15: Trà sữa là uống như thế sao?

Trịnh Vũ vừa gọi qua là đã hô to lên.

Nói thật, anh ta sụp đổ rồi.

Biểu hiện gần đây của Hứa Diệp rất không đúng.

Anh ta rất sợ hãi.

Đại sứ hình tượng này không có thì không có, vấn đề cũng không lớn.

Thế nhưng video mà Hứa Diệp đăng lên, thật sự không phải là chuyện mà một Đại minh tinh nên làm.

Đúng vậy, vị trí mà Giải trí Thanh Quang xác định cho Hứa Diệp chính là Đại minh tinh.

Dù sao thì giá trị nhan sắc của Hứa Diệp cũng bày ở chỗ này.

Con đường của Đại minh tinh, bây giờ quốc nội đã bắt đầu làm rồi.

Biểu hiện tối hôm qua của Hứa Diệp đã tích lũy một phần nhân khí.

Tài nguyên quảng bá của công ty sau này cũng sẽ đuổi theo.

Thế nhưng bây giờ, Trịnh Vũ không dám đẩy.

Hứa Diệp cũng có chút lúng túng, chuyện này cũng không có cách nào để giải thích.

“Anh Vũ, tôi chỉ là tìm chút niềm vui thôi.”

Trịnh Vũ rống giận lên ở cuống họng, bực tức ở trong lòng cũng đã tiêu tán hơn một nửa.

Có chuyện gì mà phải cực kỳ tức giận chứ, đều là do anh ta nhìn đến trưởng thành.

“Được được được, tôi mặc kệ cậu, có tình huống cụ thể của tập sau rồi thì liên hệ với tôi, bên phía công ty cũng có thể giúp cậu một chút.” Trịnh Vũ bất lực nói.

“Được rồi, đã biết.”

Sau đó, Trịnh Vũ lại dặn dò mấy câu, lúc này mới cúp điện thoại.

Bên kia, Hứa Diệp để điện thoại xuống.

Vấn đề không lớn.

Chỉ cần anh tác phẩm của anh nằm trên bảng xếp hạng, nhiệt độ của anh đương nhiên cũng sẽ được duy trì.

Bài hát ‘Nhiệt Tâm 150℃ Của Cậu’´này năm đó ở trên trái đất đã sáng lập ra kỳ tích 4 tỉ lượt nghe.

Hơn nữa không chỉ riêng diễn đàn video ngắn, còn có website video ở trong nước, thậm chí là ở nước ngoài cũng có mấy chục triệu lượt phát.

Có người cười nhạo bài hát này là bài nước miếng.

Nhưng không thể nghi ngờ, lượt phát của bài hát này không thể xem nhẹ được.

Sau khi bản biểu diễn chính thức của Trần Vũ Hân được phát hành, chắc chắn có thể hot.

Đến lúc bài hát này hot rồi, vừa có thể giúp được Trần Vũ Hân, cũng có thể khiến cho nhiệt độ của tác giả như anh tăng lên.

“Mình cũng không chỉ có thể viết, không đúng, là chỉ có thể chép bài hát thịnh hành, đợi đến khi hệ thống cho bài hát đàng hoàng, đến lúc đó cho các người xem thực lực của tôi.”

Hứa Diệp âm thầm nói ở trong lòng.

Nhắng nhít là vì cuộc sống.

Nếu như đã xuyên không đến thế giới này, anh vẫn muốn để lại nhiều vết tích ở trong giới giải trí của thế giới này.

Lúc này trong phòng truyền đến âm thanh.

“Mời các thí sinh tập hợp ở phòng luyện tập tầng 2.”

Đây là một chiếc loa nhỏ được tổ chương trình gắn ở trong phòng, dùng để thông báo một vài chuyện.

Hứa Diệp đứng dậy đi ra khỏi phòng.

Đi đến phòng khách, anh nghe thấy bên phía phòng của Đổng Ngọc Khôn truyền đến âm thanh.

“Mấy người đừng có xen vào chuyện của tôi nữa, bây giờ tôi đã không còn quan hệ gì với mấy người.”

“Tôi không phải là trẻ con nữa, tôi đã trưởng thành rồi, mấy người không lừa tôi được đâu.”

Giọng nói của Đổng Ngọc Khôn rất kích động.

Một lát sau, căn phòng liền yên tĩnh lại.

Đổng Ngọc Khôn mở cửa đi ra.

Nhìn thấy Hứa Diệp đứng ở ngoài cửa, Đổng Ngọc Khôn cười khổ một tiếng.

“Đi chung đi.” Hứa Diệp chào hỏi.

Đổng Ngọc Khôn gật đầu một cái.

Hai người cùng đi ra khỏi phòng.

Những thí sinh khác cũng lần lượt ra ngoài, đi về phía thang máy.

Hứa Diệp lại cảm thấy rất có hứng thú đối với những lời nói lúc nãy của Đổng Ngọc Khôn, nhưng anh cũng không tiện trực tiếp mở miệng hỏi.

Dù sao thì đây cũng là chuyện riêng của người ta.

Đổng Ngọc Khôn lại mở miệng nói: “Anh Diệp, chương trình này, tôi cũng sẽ dốc toàn lực để ứng phó.”

Sau khi nói những lời này, ánh mắt của anh ta rất kiên định.

“Cố lên.”

Chuyện mà Hứa Diệp không biết chính là bây giờ anh đang tạo cho Đổng Ngọc Khôn một áp lực rất lớn.

Chàng trai này từ đầu đến cuối đều xụ mắt xuống, cho dù là lộ ra nụ cười, thì cũng là nụ cười tiêu chuẩn của một thực tập sinh.

Lầu hai của căn hộ Cự Tinh.

Đây vốn là lớp đào tạo vũ đạo của một nhà, chỉ là bây giờ đã được chương trình thuê mướn, dùng để huấn luyện.

Trong một tuần này, tổ chương trình đã sắp xếp các lão sư tiến hành huấn luyện cho các thí sinh, chuẩn bị biểu diễn cho tập sau.

Trương Quang Vinh đã đặt kế hoạch cho chương trình lần này chính là phải đào tạo Cự Tinh toàn năng.4

Sau khi các thí sinh đã tập hợp ở trong phòng luyện tập, lão sư vào sau, khiến cho các thí sinh đều chấn động.

Người đi vào là một cô gái mặc váy dài màu xám, nửa thân trên mặt một chiếc áo tay ngắn màu trắng.

Đôi chân dài mềm mại đong đưa dưới làn váy, tràn đầy cảm giác mạnh mẽ.

Một đôi giày trắng, cộng thêm vớ trắng, khiến cho cô gái này tăng thêm mấy phần sức sống.

Cô gái buộc hai đuôi ngựa, khuôn mặt mềm mại dễ thương, giống như là thiếu nữ nhà bên.

Nhưng các thí sinh ở đây không có một ai dám coi thường cô gái này.

Bởi vì cô chính là đỉnh lưu trong nhóm nữ thần tượng hiện nay, C vị của Thiếu Nữ Nguyên Khí, Từ Nam Gia.

Từ Nam Gia đã ra mắt vào ba năm trước, sau đó hợp nhóm với Thiếu Nữ Nguyên Khí.

Nhóm nữ này một đường vào vòng trong, giành được thành tích thứ nhất giữa các nhóm nữ trong nước.

Mà trong nhóm này, người phát triển tốt nhất hiện nay chính là Từ Nam Gia.

Đây là một nghệ sĩ hát nhảy đều cầu toàn.

Nhất là nhảy múa.

Đôi chân của cô không giống như kiểu thon dài của Trần Vũ Hân, bắp đùi mượt mà, đường bắp chân lưu loát, tràn đầy cảm giác mạnh mẽ.

Đây cũng là đôi chân do thường xuyên luyện nhảy mà rèn luyện ra được.

Vẻ đẹp của Từ Nam Gia lại khác hoàn toàn so với vẻ của Nghiêm Mật, thoạt nhìn ngọt ngào đáng yêu.

Từ Gia Nam mỉm cười, sau khi vào, cô nói: “Xin chào các bạn học, tôi là Từ Gia Nam của Thiếu Nữ Nguyên Khí, trong khoảng thời gian tiếp theo, tôi chính là lão sư Vũ đạo của mọi người.”

Trong phòng học truyền đến một trận nhộn nhịp.

Các thí sinh thật sự rất kích động.

Trước đây đã có rất nhiều thí sinh đến thăm hỏi Từ Nam Gia, có thể để cho Từ Nam Gia làm lão sư thì cũng xem như là đáng giá.

Từ Nam Gia tiếp tục nói: “Hôm nay là ngày đầu tiên, chúng ta làm quen một trước, tôi mời mọi người uống trà sữa, chuyện luyện tập thì để đến buổi chiều rồi nói tiếp!”

Nụ cười ngọt ngào, cộng thêm lúm đồng tiền ở hai bên gò má.

Các thí sinh rối rít hô lên: “Cảm hơn cô Từ!”

Lúc này, máy thu hình của tổ chương trình đã bắt đầu livestream rồi.

Trong phòng livestream, các khán giả cũng vô cùng hoan hô.

“Chị Nam Gia đẹp quá đi!”

“Đôi chân này, tôi còn nhớ sau khi cô ấy nhảy xong giống như là có chứa lò xo vậy!”

“Thật sự là muốn cô ấy kẹp chết!”

“Lầu trên, ý tưởng của cậu rất nguy hiểm đó!”

“Chị Nam Gia dịu dàng quá đi, còn mua trà sữa cho mọi người uống nữa.”

Các khán giả xem rất vui vẻ.

Có trai đẹp lại có gái đẹp, chương trình này đáng để xem.

Trợ lý của Từ Nam Gia từ bên ngoài đi vào, còn có mấy nhân viên công tác, trong tay đều đang cầm trà sữa.

Bọn họ để trà sữa lên trên bàn.

Từ Nam Gia mỉm cười nói: “Đến lấy trà sữa đi.”

Các thí sinh lần lượt đi về phía bàn.

Sau khi mỗi một thí sinh lấy được trà sữa đều lẽ phép mà nói một câu: “Cảm ơn cô Từ.”

Từ Nam Gia cũng rất kiêu ngạo mà đón nhận lời cảm ơn của mọi người.

Các thí sinh lại không biết rõ, lúc này trong lòng Từ Nam Gia cũng có chút kích động.

“Rất nhiều trai đẹp! Rất nhiều cún sữa con! Mình đến chương trình này là đúng rồi!”

Lúc này, Hứa Diệp cũng đi đến bên cạnh bàn.

“Cảm ơn cô Từ.” Hứa Diệp cười nói.

Đôi mắt của Từ Nam Gia sáng lên: “Tôi biết cậu, Weibo mà sáng nay cậu đăng tôi đã xem rồi.”

Khuôn mặt của Hứa Diệp đỏ lên.

Bây giờ anh có chút bận tâm đến những tình cảm ở trong giới giải trí sau này.

Dáng vẻ này của anh, sẽ có nữ sinh thích sao?

“Cách ném túi rác của cậu, có chút thú vị.” Từ Nam Gia cười nói.

“Bình thường thôi.” Hứa Diệp nói.

Từ Nam Gia cũng đang quan sát Hứa Diệp, cô cảm thấy Hứa Diệp cũng rất bình thường.

Không giống như là có bệnh.

Lúc này, Hứa Diệp đã mở ống hút ra.

Anh úp ngược trà sữa ở trong tay lại, hướng đáy ly lên trên, miệng ly hướng xuống dưới.

Từ Nam Gia lộ ra vẻ nghi ngờ.

Đây là định làm gì thế?

Giây tiếp theo, đôi mắt của cô nhất thời trợn to ra, khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Chỉ nhìn thấy Hứa Diệp dùng sức cắm ống hút xuống ly trà sữa.

Chỉ là ống hút không phải cắm từ miệng ly vào, mà là cắm từ đáy ly vào.