Cả Hoàng Cung Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 31

Bát công chúa nào chịu ngồi yên, dậm chân phản đối: "Mẫu phi, cứ để chúng con dẫn Tiểu Cửu ra ngoài chơi một lát thôi."

Hoàng quý phi kiên quyết không đồng ý: "Không được, ta sai người gọi hoàng huynh của con đến dùng bữa cùng, tính thời gian thì người cũng sắp đến rồi, hoàng huynh của con đã nhiều ngày không gặp Tiểu Cửu, Tiểu Cửu phải ở lại đây."

Hoàng huynh chắc cũng không nhận ra Tiểu Cửu, gặp gỡ gì chứ, có gì hay mà gặp.

Bát công chúa chỉ muốn trợn mắt. Đừng tưởng nàng không biết, mẫu phi chỉ muốn nghe Thùng Thùng kia nói gì về hoàng huynh.

Ngoài điện, cung nhân bẩm báo nói Hoàng Hậu nương nương đến, mọi người vội vàng đứng dậy hành lễ.

Hoàng Hậu bước vào cửa điện, cho mọi người đứng dậy, sau đó đưa tay nắm lấy Quý Cẩn Du đang nghiêng người hành lễ còn chưa đứng thẳng, vuốt ve bàn tay nhỏ của nàng, nhẹ giọng nói: "Tiểu Cửu, theo mẫu hậu đến chỗ phụ hoàng của con ngồi chơi nhé?"

Quý Cẩn Du ngây người: [Thống Thống à, sao ta thấy mọi người đều kỳ lạ thế nhỉ, có phải đều đang tranh nhau dẫn ta đi không?]

Hệ thống: [Tiểu Du của chúng ta ai cũng yêu, có gì lạ đâu.]

Nghe thấy cuộc đối thoại giữa Quý Cẩn Du và hệ thống, sắc mặt của Hoàng Hậu và Hoàng quý phi đều khẽ khựng lại. Tuy biết Tiểu Cửu thông minh nhưng cũng nhạy bén quá rồi.

Quý Cẩn Du thầm nghĩ: [Du Du đáng yêu đến vậy sao?]

Hệ thống không có đầu, nếu không chắc chắn nó đã gật đầu lia lịa: [Đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu chết mất, nhìn bàn tay của ngươi kìa, giống hệt bánh bao, rồi nhìn khuôn mặt của ngươi kìa, giống hệt bánh bao, nhìn là muốn cắn một miếng.]

Quý Cẩn Du: [... Thống Thống, ngươi là chó đầu thai à.]

Hệ thống rất phối hợp: [Gâu gâu gâu.]

Nghe cuộc đối thoại giữa một đứa trẻ và một cái thùng,Hoàng Hậu và Hoàng quý phi nhìn nhau, cố nhịn không bật cười.

Thấy hai người nhịn khổ sở, Bát công chúa vốn thông minh cố tình đánh trống lảng: "Mẫu hậu, mẫu phi, Thất tỷ của con lại béo rồi, hôm qua còn làm rách chiếc váy hoa anh đào may tháng trước."

Thất công chúa nắm tay, tỏ vẻ tức giận nhìn nàng: "Nào có, chỉ chật chút thôi, chưa hỏng đâu."

Nhân cơ hội này, Hoàng Hậu và Hoàng quý phi đều cười, đồng thời chọc ghẹo Thất công chúa, nói nàng nên ra ngoài đi lại nhiều hơn, đừng suốt ngày nằm lì trên giường.

Quý Cẩn Du lùn lùn, ngẩng cái đầu nhỏ, quay vòng nhìn mọi người, thấy mọi người đều cười, nàng cũng bị nụ cười của họ lây nhiễm, không nhịn được cười thành tiếng: "Ha ha."

Cô bé mập mạp cong cong đôi mắt để lộ hàm răng sữa nhỏ, ở đó ngây ngô cười ha ha khiến mọi người cười càng lớn, đều không nhịn được đưa tay ra, người thì sờ sờ khuôn mặt nhỏ của nàng, người thì sờ sờ cái đầu nhỏ của nàng.

Quý Cẩn Du thực sự cảm nhận được mọi người thích nàng, những nghi hoặc trong lòng nàng dần dần tan biến.

Mặc dù nàng không hiểu lắm, tại sao mọi người đột nhiên lại thích nàng như vậy, nhưng được mọi người thích luôn là chuyện khiến người ta rất vui vẻ.

Việc gì cũng phải chú trọng lễ thượng vãng lai, mọi người thích nàng, nàng cũng nguyện ý dỗ các nương nương và các tỷ tỷ vui vẻ.

Cho nên, khi Hoàng Hậu cười xong, lại hỏi nàng có muốn cùng đi gặp bệ hạ không, nàng liền đưa hai cánh tay tròn vo ra ôm lấy đùi Hoàng Hậu nương nương: "Du Du thích nương nương, Du Du cùng nương nương đi."

Không giống như Hoàng quý phi tính tình thất thường, Hoàng Hậu ngày thường gặp những đứa trẻ do các phi tần khác sinh ra luôn rất hòa nhã.