Cả Hoàng Cung Đều Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta

Chương 21

Mặc dù bà đã nhờ Hoàng Hậu đi tìm bệ hạ nói chuyện, nhưng ai biết có ngăn được không, dù sao bệ hạ thích nhất là có mới nới cũ, vừa nghe thấy tiểu tiện nhân này chịu oan ức, không chừng sẽ bỏ mặc Hoàng Hậu chạy đến, vì vậy vẫn nên nhanh chóng đuổi ả đi thì hơn.

Thấy Tôn tài nhân không nhúc nhích, Hoàng quý phi ra lệnh cho ma ma phía sau: "Còn không mau đỡ Tôn tài nhân dậy, sợ là chân đã quỳ tê rồi."

Hai ma ma vâng lời, vội vàng tiến lên đỡ Tôn tài nhân.

Tôn tài nhân còn chưa đợi được hoàng đế đương nhiên không muốn đứng dậy, nghĩ đến tiểu thái giám đồng hương giúp ả đưa thư lúc này hẳn đã gặp được bệ hạ, ả cố gắng giãy giụa, thân mình vặn một cái tránh khỏi tay của hai ma ma.

Sau đó vô cùng hối hận dập đầu: "Đa tạ Hoàng quý phi nương nương quan tâm, thϊếp làm sai đáng phải quỳ thêm một lúc, cũng tốt để ghi nhớ lâu hơn."

Hoàng quý phi từ trên cao nhìn xuống Tôn tài nhân đang dập đầu liên tục, cười càng thêm hiền hòa: "Muội muội thành tâm nhận lỗi như vậy chi bằng về cung của mình đi, tìm một nơi mát mẻ quỳ cho đủ thì thôi."

Các ma ma đi theo bên cạnh Hoàng quý phi cũng đều là những người cùng bà vào sinh ra tử, vừa nghe chủ tử nói vậy lập tức dùng sức kéo Tôn tài nhân dậy, một trái một phải dìu đi.

Tôn tài nhân thầm kêu không ổn, nghĩ rằng có lẽ hoàng đế đang ở gần đây, cố ý nói lớn: "Thϊếp tuân theo lời dạy của Hoàng quý phi nương nương."

Hoàng quý phi cười vẫy tay: "Tôn tài nhân hiểu chuyện như vậy, lát nữa đợi Hoàng Hậu nương nương từ chỗ bệ hạ trở về, bản cung nhất định sẽ khen ngợi muội trước mặt nàng ấy."

Nghe vậy, Tôn tài nhân ngẩn người. Bệ hạ bị Hoàng Hậu cản lại sao, khó trách giờ vẫn chưa đến.

Nhìn vẻ mặt không cam lòng của ả, Quý Cẩn Du cảm thán: [Tôn tài nhân cũng vậy, hà tất phải cứng rắn với Hoàng quý phi.]

Hệ thống: [Những tâm cơ thủ đoạn nhỏ nhoi của ả ta trước mặt lão hoàng đế có tác dụng, ả ta liền cho rằng mình thông minh lắm, không biết rằng đó đều là những thứ Hoàng quý phi chơi còn thừa.]

Quý Cẩn Du: [Cũng là kẻ ngốc.]

Hệ thống: [Đúng vậy, nếu không cũng không đến nỗi bị người ta lợi dụng hãm hại Hoàng quý phi, cuối cùng lại bị Hoàng quý phi gϊếŧ chết.]

Nghe thấy cuộc đối thoại kỳ lạ này, Tôn tài nhân đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt lộ vẻ kinh hoàng nhìn quanh tìm người nói chuyện, nhưng không thấy bóng dáng đứa trẻ nào, càng không thấy nam tử, thậm chí ngay cả thái giám cũng không có.

Sắc mặt tất cả cung nữ và ma ma đều như thường, chỉ có Hoàng quý phi nhìn ả và cười một cách đầy ẩn ý.

Ánh mắt chứa đầy ý cười đó giống như đang nhìn con mồi?

Tôn tài nhân rùng mình.

Còn nữa, người đàn ông nói chuyện là ai, sao hắn lại biết chuyện sau này?

Ả bị người ta lợi dụng hãm hại Hoàng quý phi, rồi lại bị Hoàng quý phi gϊếŧ chết? Lời này có thật không?

Tôn tài nhân vừa kinh vừa sợ, trong lòng trăm ngàn nghi hoặc, muốn mở miệng hỏi xem rốt cuộc là chuyện gì nhưng lại không biết nên hỏi ai.

Thấy Tôn tài nhân cứ ngoái đầu nhìn về phía sau, hai ma ma sợ nương nương nhà mình không vui, vội vàng dìu ả đi mất.

Nhìn Tôn tài nhân cứ ngoẹo cổ ngây ngốc bị dìu đi xa, Hoàng quý phi cười lắc đầu: "Chậc, thật đáng thương."

Quý Cẩn Du không khỏi cảm thán.

Không giận không nóng, cười tươi như hoa đã giải quyết xong đối thủ, chẳng trách hệ thống lại dùng câu "sức chiến đấu mạnh nhất hậu cung" để hình dung Hoàng quý phi.