Yêu Em Vợ

Chương 7: Ly hôn

“Mai con về, không ở đây nữa… hic… con khổ quá mẹ ơi!” Loan gọi cho mẹ cô mà sụt sịt trong điện thoại…

“Sao vậy con, vợ chồng có chuyện gì à?” Mẹ Loan lo lắng hỏi…

“Chồng con lăng nhăng với bên ngoài, con bắt được hỏi thì anh ấy còn chửi bới thậm chí định đánh con… mẹ ơi, mai cho con về nhà ở đi. Con không muốn ở đây nữa đâu… hu… hu” Loan khóc mà nói với mẹ.

“2 Vợ chồng có gì bảo nhau, nhỡ đâu con hiểu nhầm rồi sao?” Mẹ cô nói an ủi con gái, bà không hy vọng cô và chồng bỏ nhau, vừa tiếng con gái mà ảnh hưởng sau này.

“Con bắt gặp anh ấy đi cùng người ta từ nhà nghỉ ra, con chặn xe lại hỏi thì anh ấy chửi và dơ tay định tát con… hic… huhu. Con không muốn ở với anh ấy nữa đâu… hic… huu” Cô khóc to hơn, giọng bất lực hơn như muốn lao về thật nhanh bên cạnh mẹ cô để được an ủi phần nào.

“Thôi được rồi, khổ thân con tôi, mai về đi, ở đây với mẹ với anh chị.” Mẹ Loan nói mà long đau rút ruột.

Ai chả mong con gái mình lấy được người chồng tử tế, gả con gái đi như canh bạc vậy, đỏ thì hạnh phúc viên mãn, đen thì… azzz…

Hôm sau Loan về nhà anh chị với vẻ mặt buồn bã, người cô như mất hồn, tiều tụy và mệt mỏi hơn ngày trước rất nhiều.

“Anh chị nghe bố mẹ nói lại rồi, em ở lại đây với anh chị. Khi nào chồng em thay đổi tới xin lỗi rồi nói chuyện đón về sau” Dung nhìn em gái mà xót xa, cô thương lắm, nhà có 2 chị em, chưa bao giờ cô để em gái phải chịu khổ, mọi việc cô làm hết nên em gái thì cứ trẻ cứ đẹp, còn cô thì trái ngược hoàn toàn với em.

“Vâng, em xin phép lên phòng nghỉ trước. Em cảm ơn anh chị.” Tuy Loan như vậy nhưng cô trả lời chỉ hướng về bà chị, còn ông anh rể thì cô vẫn cứ phớt lờ.

“Con lên nghỉ đi, tí xuống ăn cơm rồi nghỉ ngơi cho lại người.” Mẹ cô nói mà ánh mắt ươn ướt, mắt bà đỏ lên nhìn cô con gái xinh xắn dễ thương ngày xưa mà bây giờ… Bà càng nghĩ càng thấy buồn.

Nam thì lại khác, mùa xuân của Nam cứ nghĩ đã bị mất từ khi Loan đi lấy chồng. Thế nhưng hôm nay, lại thấy mùa xuân ấy về với hắn, niềm vui tràn ngập trong long. Nam thầm nghĩ, lần này tuyệt phẩm ấy hắn phải là người thưởng thức chứ không phải để ngắm nữa.

Sau vài hôm tĩnh dưỡng thì Loan lại lấy được ngoại hình của người con gái xinh đẹp khi xưa, gia đình nhà cô đã qua nói chuyện và không thể bỏ qua cho chồng cô được nữa.

Họ quyết định ly hôn, do chưa có con cái nên thủ tục rất nhanh. Loan ở lại đây với bố mẹ và anh chị, cô vẫn ở với chị gái 1 phòng còn Nam phải lên tầng 3 để ngủ.

Do Dung phải động viên và nói chuyện an ủi Loan để cô bình thường trở lại và chia sẻ nỗi buồn của cô em gái nên Nam không ý kiến gì cả, với hắn khi Loan trở về đã là cực kỳ hạnh phúc.

Hôm nay, Dung và mẹ rủ nhau đi chơi tận ngoài Phan Thiết, Loan không đi vì bây giờ cô lại bán hàng cho anh chị. Nhà chỉ còn bố và Nam cùng 2 đứa nhỏ, cô em vợ…