Yên Tử, Hẹn Gặp Lại!

Chương 7: Đa mưu túc trí.

Nói rồi, ông quay sang hỏi Tiểu Yên: "Con có hạ sách gì không?"Diệp Yên nhìn cha lắc đầu. Lão gia thở dài rồi lại nhìn Phong Vũ, hỏi: "Còn ngươi thì sao?"

Thấy lão gia hỏi mình, cậu nghĩ ngơi một chốc rồi nói: "Bẩm lão gia, nhị vị phu nhân và tiểu thư. Ta có một ý như thế này. Vì chúng ta không thể đường đường chính chính vào cung nhưng thái hậu rất thích tiểu thư nên ta sẽ cùng với tiểu thư vào cung với lí do thăm hỏi sức khỏe của ngài ấy. Sau đó sẽ đến Đông Cung diện kiến rồi thành tâm thành ý đi xin lỗi thái tử. Không biết ý của ngài và mọi người ở đây như thế nào?"

Nhi phu nhân lại lên tiếng: "Ngươi và nó vào cung để hỏi thăm sức khỏe của thái hậu rồi xin lỗi thái tử? Ha ha, ngươi lấy việc thăm hỏi bà ta là phụ hay chính là muốn vào nhõng nhẽo với bà ta để được dựa dẫm? Bà ta là Thái Hoàng Thái Hậu đương triều cơ mà. Có được chỗ dựa tốt như vậy, tội gì không nịnh nọt đôi ba câu? Ngươi đó tiểu tử, ngươi tên gì nhỉ? À, Phong Vũ. Không ngờ ngươi lại tâm cơ như vậy đó nha! Ngươi ở đây cũng đã lâu, lại còn quấn quấn quýt quýt với Diệp Yên như hình với bóng nên rất giống tính cách của nó. Rất mưu mô!"

Diệp lão gia nghe vậy liền quát: "Sao bà cứ thích kiếm chuyện vậy hả? Bà không nói một câu thì sẽ chết à? Thân là bậc trưởng bối, không nghĩ ra được gì thì cũng thôi đi, ta thấy bà mới chính là mưu mô xảo quyệt đấy! Khôn hồn thì ngậm miệng lại, không thì đi khỏi đây cho ta!"

Cả đời của Nhị phu nhân cũng không ngờ đến việc sẽ bị lão gia mắng. Bà ta lườm Diệp Yên một cái rồi hậm hực bỏ đi.

Đại phu nhân chứng kiến một màn này thì tỏ ra đắc ý, nhưng chưa được bao lâu cũng bị lão gia lên tiếng chỉnh đốn: "Bà đắc ý cái gì? Rõ ràng là tỷ muội sống chung với nhau đã nhiều năm mà sao cứ như nước với lửa thế hả? Còn không mau nghĩ cách!"

Bà ta cũng ậm ừ, không khóc lóc ẻo lả giống như Nhị Phu nhân. Một lát sau, bà mỉm cười nói: "Hay là thế này đi, ông hãy cố gắng thể hiện tốt một chút để lấy lòng Hoàng Thượng và Thái Tử. Ông chỉ cần chứng minh cho họ thấy mình thật sự trung thành của mình. Vừa giữ được mạng, vừa được trọng dụng. Không những thế, còn khiến cho những tên tiểu quan nể sợ vài phần!"

Diệp lão gia nghe xong thì mắt sáng rỡ lên, vội vàng đổi giọng ngọt ngào hỏi Đại phu nhân: "Vậy nên làm thế nào để lấy lòng bọn họ?"

Lúc này bà mới bắt đầu lộ ra bộ mặt nham hiểm: "Chẳng phải ở phía Đông chính là phủ của Lý gia hay sao? Ông quên Lý gia là người nổi tiếng hối lộ quan trên, ăn chặn dân dưới rồi à? Ông có còn nhớ vụ triều đình bị mất ngân khố không rõ lí do vào tháng trước không? Đó chính là thứ ông cần đấy!"

Diệp lão gia như đã ngộ ra vấn đề, cũng Mỉm cười với vẻ mặt thâm sâu khó lường trả lời lại: "Quả là Đại phu nhân của Diệp gia có khác! Bà thật thông minh!"