Sau giờ trưa, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ chiếu vào thư phòng, chiếu lên sàn nhà, trên mặt bàn chất đống sách.
Trong vầng sáng, người đàn ông mặc chiếc áo khoác len ngồi trên sô pha.
Lông mi thon dài rũ xuống, ánh mắt chăm chú, ngón tay lật nhẹ trang sách.
Trên đó có hai người đàn ông đang dây dưa.
[Đừng, đừng như vậy mà, giờ còn đang ở lớp học...]
[Tôi đã không thể nhịn được nữa, thầy... Bàn tay to rộng cầm lấy cổ tay mảnh khảnh đang định cởi cúc áo sơ mi.]
[Ưm ---]
Loạt xoạt --- Trang giấy đột nhiên nhăn lại.
Mặt Giản Minh Chu đỏ bừng mím môi, hắn nắm chặt trang sách, tay run nhẹ, ôi ôi ôi!
Tay hắn kích động lật sang trang vừa rồi.
[Tấm lưng gầy gò bị ép vào bảng đen, cà vạt rơi xuống, theo cổ đi xuống...]
Buzz!
Điện thoại rung lên khiến không khí mơ hồ bị cắt đứt.
Giản Minh Chu gần như ngừng thở, anh bình tĩnh lại để nghe điện thoại, “Alo?”
Đầu bên kia truyền đến một tiếng hét đầy đau đớn, “Biên tập, hãy cứu mạng chó của tôi!!!”
Ừm, mạng chó thứ ba trong tháng này.
Giản Minh Chu thở ra một hơi, “Sao thế?”
“Tôi mới phát hiện bản thảo ngày hôm qua nộp lên có sai sót!”
“Không sao đâu.” Ý nóng trên mặt anh đã tiêu tan, chỉ có giọng nói vẫn có chút khàn, “Tôi đã sửa lại rồi.”
“Ơ? Ui trời... Sống rồi! Cảm ơn anh nhá!”
Cắt đứt cuộc trò chuyện, rất nhanh lại thêm một cuộc gọi nữa, “Biên tập biên tập! Bản thảo của tôi còn thiếu năm sáu trang, có thể để tôi thư thả mấy ngày nữa được không?”
“Cô Tiểu Lộc, lần nào cô cũng nộp muộn.”
“Bởi vì tôi bị cảm thui mà...”
Giản Minh Chu thuần thục đáp, “Muộn nhất là ngày mai, tôi sẽ thương lượng với bên sản xuất.”
“Tốt quá! Tôi biết anh đáng tin cậy nhất mà, Chu biên!”
Cảm giác mình cứ như một miếng bánh.
Trả lời xong điện thoại của tác giả, anh lại gọi cho nhà xuất bản.
Sau khi kết thúc thì cũng đã là nửa tiếng sau, Giản Minh Chu đặt điện thoại xuống, dựa lưng vào ghế.
... Cuối cùng cũng xong.
Hiện anh là một biên tập của truyện tranh đam mỹ.
Dựa vào năng lực làm việc xuất sắc, tính cách bình tĩnh lý trí, trong ngành này anh làm cũng không tệ lắm.
Trên thực tế, Giản Minh Chu tốt nghiệp trường danh giá, ngoại hình điều kiện cũng xuất sắc, lúc trước không phải không có công việc càng tốt hơn.
Sở dĩ anh chọn làm biên tập đam mỹ vì chỉ anh thích làm cái này.
Không sai, hắn có một sở thích mà không ai biết.
Thích đọc BL.
Nhưng Giản Minh Chu tự nhận mình cũng không phải cong.