Nhỏ Loli Này Đã Từng Là Luân Hồi Giả Mạnh Nhất Không Gian Luân Hồi

Chương 58: Bại lộ

Sau khi ăn cơm xong, bốn người đi bộ quanh bệnh viện.

Khoảng thời gian này người bệnh ở ngoài cũng không nhiều, chỉ lưa thưa vài người. Mỗi người đều có hộ lý ở bên cạnh nhìn chằm chằm, họ sợ sẽ phát sinh chuyện gì đó ngoài ý muốn.

Điện thoại thì Yuzuki đúng lúc vang lên.

Cô nghi hoặc cầm lên nhìn, là tin nhắn do cha cô gửi tới. Nhưng thường thì vào giờ này cha cô hay ngủ trưa mà?

Nội dung tin nhắn bảo Yuzuki đi một mình đến chỗ cha cô, cô cũng không nghĩ nhiều.

“Tớ đi qua chỗ cha tớ một lát.” Yuzuki nói với ba người còn lại.

Họ cũng không có ý kiến gì.

Yuzuki rời đi, cô vừa hát vừa tung tăng nhảy nhót đến văn phòng của cha cô.

.......

Ở phía sau một tòa nhà, có con rối gỗ trốn trong vườn hoa đang nhìn chăm chú ra ngoài.

(Tới rồi!)

Shochi thông qua rối gỗ nhìn thấy Yuzuki, trong lòng phấn chấn.

Techikotsu không hề gửi tin nhắn bảo Yuzuki đến, là Shoichi trộm điện thoại của cha Yuzuki lúc cha cô ngủ trưa. Hắn ta giả dạng gửi tin nhắn xong đã để điện thoại lại chỗ cũ.

Sau đó Shoichi điều khiển rối gỗ đi đến con đường mà muốn đến văn phòng của Techikotsu nhất định phải đi qua đây. Hắn ngồi canh ở chỗ này một lát thì quả nhiên Yuzuki đã đến.

(Rất nhanh thôi sẽ biết được rốt cuộc cô ta có phải Luân Hồi Giả hay không.)

Biện pháp Shoichi nghĩ ra rất dứt khoát, trực tiếp khiến rối gỗ đi lên tấn công.

Rối gỗ của hắn là thẻ năng lực cấp R [Rối Gỗ] tạo ra, có lực công kích ổn. Đủ để tạo ra chút nguy hiểm cho Luân Hồi Giả trung cấp.

(Nếu Yuzuki là người bình thường, vậy đánh ngất cô ta là được, miễn gây thêm phiền toái. Nếu cô ta là Luân Hồi Giả, vậy mình cũng không bại lộ được. Từ đầu đến cuối mình chẳng hề xuất hiện, dù họ có điều tra ra được mình thì cũng tốn một khoảng thời gian. Tới lúc đó mình cũng đã kịp chuyển sang giai đoạn tiếp theo.)

Shoichi suy nghĩ rất rành mạch.

Ví dụ như đối phương là Luân Hồi Giả thì hắn có thể thông qua rối gỗ phán đoán thực lực của họ. Nếu trong tầm có thể đánh được thì hắn sẽ thông báo cho Haruka đến. Như vậy giải quyết được kẻ thù trước khi hắn bị điều tra ra.

Nếu thực lực của đối phương không thể đối phó được thì hắn sẽ tận dụng thời gian để chạy trốn.

Xác nhận lại kế hoạch không có vấn đề gì. Shoichi bắt đầu tập trung tinh thần, bởi Yuzuki sắp đi ngang vườn hoa rối gỗ đang lẩn trốn.

(Đến!)

Ánh mắt Shoichi ngưng lại, lập tức điều khiển rối gỗ xông ra ngoài, đấm một phát về phía eo Yuzuki.

Tấn công như vậy thật sự rất bất ngờ, Yuzuki suýt không phản ứng kịp. Cảm giác nguy hiểm truyền đến làm cô né tránh theo phản năng mới thoát được một pha nguy hại như vậy.

(Là Luân Hồi Giả!)

Đôi mắt của Shoichi co rụt lại, hắn phán đoán.

Không phải Luân Hồi Giả thì không thể nào tránh thoát được pha đánh lén của hắn.

Kế tiếp là xem thực lực của đối phương.

Shoichi khống chế rối gỗ xông về phía Yuzuki lần thứ hai. Đồng thời một con rối gỗ khác ở phía sau lưng Yuzuki cũng âm thầm lén tấn công cô.

Hiện tại Shoichi có thể điều khiển được hai con rối gỗ!

“Ai!?”

Yuzuki kinh ngạc hô lên, thi triển [Lá Chắn Bích Ngọc] hình thành một vầng sáng xanh trước người, ngăn con rối gỗ đang xông tới từ đằng trước.

Nhưng làm xong cô liền cảm giác không ổn, bởi vì phía sau vẫn gì đó nguy hiểm.

Giờ Yuzuki muốn tránh cũng không thể tránh được, chỉ đành miễn cưỡng nghiêng nghiêng, ăn trọn một đòn vào phần eo.

“Bốp!”

Yuzuki bị đánh trúng nghiêm trọng đến mức quay cuồng lăn ra ngoài.

Hai con rối gỗ vẫn không buông tha, tiếp tục xông về phía cô.

[Thuật Thao Đằng]!

Yuzuki vội hủy bỏ [Lá Chắn Bích Ngọc], thi triển một thẻ năng lực cấp R khác. Khiến cho đám cỏ xanh trong vườn hoa bên cạnh sinh trưởng mạnh lên, giống như vật sống lao ra trói hai con rối gỗ vào nhau, khiến chúng không thể nhúc nhích được nữa.

“Là ai?” Sắc mặt Yuzuki nghiêm trọng nhìn vào chúng.

Tất nhiên cô biết rõ chúng không phải là chính chủ, nhưng cô không phát hiện ra Luân Hồi Giả nào xung quanh đây.

(Phán đoán xong, là Luân Hồi Giả trung cấp, có thể xử lý được.)

Shoichi giải trừ [Rối Gỗ] từ xa sau khi đã phán đoán xong. Khiến chúng trở lại thành khúc gỗ bình thường.

Yuzuki thấy vậy thì nhíu mày.

“Rốt cuộc là ai... Âyy daaa, đau đau đau... ”

Yuzuki đứng thẳng người, đưa tay ra sau vuốt thử eo, suýt nữa cô khóc tại chỗ.

Lúc trước bị thương sau eo vừa lành lặn chưa được bao lâu thì sau eo lại bị đánh nữa.

(Méo quan tâm mày là ai, vào nhà bà còn dám đánh lén bà. Bà mày nhất định không bỏ qua đâu!)

Yuzuki đau nhe răng trợn mắt, nhưng cô vẫn đi đến chỗ Techikotsu. Sau đó thấy cha cô đang ngủ ngon lành.

(Cái đứa hồi nãy còn tới đối phó mình không? Hay là nhằm vào người thân của mình? Cha mình không phải Luân Hồi Giả, mình phải nhìn kỹ ông ấy mới được. Nhưng xã đoàn cũng có thể gặp nguy hiểm nữa, Keiko là Luân Hồi Giả, mà chỉ là hạ cấp thôi. Đứa đánh lén mình đã tới trung cấp rồi, nếu nó tấn công mọi người bên xã đoàn thì làm sao đây?)

Yuzuki cảm thấy chuyện này khó xử lý, cô nghĩ một lát rồi nhắn tin cho Shirayuki. Kể lại mọi việc một cách đơn giản, nhưng cô không nói đến việc gặp Luân Hồi Giả. Chỉ bịa là té ngã nên bị thương, nhờ chị tiền bối bảo mọi người cùng đến chỗ cô.

......

Shoichi ở một góc khác lại lôi một con rối gỗ ra để nó lấy điện thoại đưa cho hắn.

Rồi hắn khởi động máy lên gửi tin nhắn cho Haruka: “Kiểm tra xong rồi đoàn trưởng, Mizuhashi Yuzuki là Luân Hồi Giả trung cấp.”

“Những người khác thì sao?” Haruka nhanh chóng trả lời.

Shoichi nhắn lại: “Chưa thử được, nhưng lần này thử đã xem như rút dây động rừng, không thể tiếp tục làm vậy. Mà bọn họ ở cạnh nhau lâu như vậy, có thể đoán được những người còn lại đều là Luân Hồi Giả. Nói tới Matsui là Luân Hồi Giả trung cấp nhưng lại chết một cách thầm lặng như vậy, tôi không tin chỉ một người như Yuzuki có thể làm được. Lúc trước Quỷ Linh Cơ và Andas chết cũng đều là trung cấp.”