Tranh thủ cuối năm được nghỉ, em rủ gái về nhà chơi luôn. Gái nghe vậy thích lắm, cười toe toét rồi bảo sẽ trổ tài nấu nướng cho em lóa mắt . Đây có lẽ là điểm nữ tính nhiều nhất mà em thấy ở gái.(Cá nhân em thấy Gái còn hơn khối đứa bây giờ, ăn mặc sành điệu, lòe loẹt…. đến khi bảo làm chả biết gì… Toàn ăn sẵn nằm ngửa). Cũng may sao hôm đấy nhà em chả có ai ở nhà vì ai cũng bận rộn công việc. Nên hai đứa có không gian riêng tư
. Tả sơ qua nhà em… thì chả thuộc dạng nhà lầu, cao tầng gì…. Đơn giản thời đó chỉ là nhà 1 tầng, xây theo kiểu cổ nhiều gian ngày xưa…. Được cái đất rộng nên trồng nhiều cây cối. Nói chung chả biết mấy khi ra ngoài mua hoa quả…. Cơ bản là toàn xài hang cây nhà lá vườn. (Giờ nghĩ lại như xưa cũng tốt…. giờ ra ngoài toàn hang made in china) Ăn quả táo vào chả khác gì nuốt thuốc độc của bọn phù thủy.
Em chuẩn bị dậy sớm còn để chạy qua rước nàng về rinh.Hii. Nói hài hước tí chứ là qua đón bà chằn kia kia… Chứ muộn một tí lại quay ra dỗi ngay được. Trời hôm đó may sao nắng đẹp chứ không gió rét thổi có mà lạnh buốt óc.
– Anh đến đúng giờ quá nha. Hi
– Tất nhiên anh là con người của công việc. Chứ em không biết cả nhà anh suốt ngày hỏi anh giờ giấc à
Bạn đang đọc truyện tại TruyenHD
– Hi.. Thôi đi ông tướng…. Em mà không có rèn cho anh… thì sao được như bây giờ!
– !!
– Thôi, đi thôi. Em còn chuẩn bị gì nữa không?
– Có chứ
– Ặc… thế sao không nhanh đi… mà còn đứng đây
– Hi.. Là anh với em đi ra chợ anh à
– Ra đó làm gì….?
Bốp…. Á!
– Để mua đồ ăn chứ sao. Chả lẽ hai đứa mình chết đói à.Thế mà cũng còn hỏi!
– Ừ. Mà nhà anh cũng có mà.
– Em muốn mua thêm ít đồ nấu cho anh mà. Hiii
Thế là hai đứa tụi em lại lò mọ ra chợ từ sớm. Gái chả biết giống tính ai mà mặc cả ghê quá…. Rõ ràng là đi từ lúc sớm thế mà lò mọ thế nào gần 10 giờ mới về tới nhà. Đã thế lại còn làm chân cu li… xách lỉnh kỉnh một đống đồ.
– Về tới nhà rồi nè.
– Hi. Nhà anh đây hả?
– Ừ. Không có to đẹp gì đâu, em đừng chê nha. hii
Bốp…. Á! (Lại đánh)
– Anh đừng có nói vớ vẩn, em ghét lắm đấy!
– Ừ. Biết rồi. Đùa tí thôi mà… Mời tiểu thư vào nhà. hee
– Hii. Ngoan e mới thương….
– Thương chả thấy đâu… toàn thấy bị đánh à
– Tại hư chứ sao. Hii…… Oh nhà anh rộng quá nha, mà mọi người đâu hết rồi hả a?
– Hôm nay nhà a mọi người đểu có việc nên đi hết cả. hii. Cho nên chỉ có hai đứa bọn mình.
– Hii. Em định chào nhà anh một câu… tiếc ghê!
– Thiếu gì lúc… Sau này còn chào hỏi nhiều. hee Thôi. Em nghỉ đi, anh lấy nước cho mà uống!
– Anh cứ kệ em…
Thế là cũng chỉ kịp nghỉ ngơi chút xíu, rồi em đứa gái đi quanh nhà. Xem phòng em ngủ…. rồi hai đứa lại phải tranh thủ làm đồ ăn… Vì cũng gần trưa mất rồi. Gái thì hí hoáy làm. Nhìn lắm lúc cũng tội
– Có gì cần làm không, đưa anh phụ cho?
– Anh mà cũng biết làm á??
– Ơ… Ở nhà này anh nấu cơm hơi bị nhiều đấy
– Chắc lại nấu nồi cơm điện hả… hihi?
– Coi thường quá nha!
– Hiii. Anh làm hộ em cái này đi…
– Anh ơi…. Lọ muối để đâu rồi….?
– Ngay phía trên nóc tủ ấy..
Gái hôm nay mặc quần cạp chễ, áo tuy là áo khoác nhưng mà ngắn lắm… Kiểu bọn con gái hầu như thế…. Thành ra khi kiễng chân với thì…. lộ ra cái eo trắng gần, mông thì cong nữa chứ… Em lúc đó nhìn phê cmn,. mắt thì gần như bị dán vào (Éo hiểu sao nữa các thím à… như là cục nam châm nó hút ấy).. Mải nhìn vào chỗ ấy quá…. thế mà không để ý gái quay lại từ lúc nào không biết. Gái lúc đó phát hiện ra…. mặt đỏ lên, rồi chỉnh vạt áo xuống.
– Anh… Anh nhìn cái gì hả?
– Ơ… Có nhìn cái gì đâu mà….
– Có thật không…. Khai mau…
– Ơ…. thật ra là có… Tại…. tại em đẹp quá mà…
Em tiền gần lại chỗ gái. Hai đứa thì cứ nhìn chằm chằm nhau…. Gái thì cứ tròn to mắt nhìn em…. thế là em mặc kệ, chả ái ngại gì nữa. Kéo gái lại ôm rồi hôn lên đôi môi mỏng hồng nhạt kia.. Lúc đó tụi em dường như quên hết cả trời đất mà cuốn vào nhau. Gái không vội vã mà đáp lại nhẹ nhàng lắm…. (Cảm giác hôn một người con gái nó sướиɠ lắm các thím à…. mềm mại, ướŧ áŧ)
– Anh… hư lắm…
– Hi…
– Chết rồi…. Cháy mất rồi
– Ặc…. Hic. Quên không tắt bếp đây mà
– Tại anh đấy. Em đang nấu mà anh…..
– Hi…. Thôi thế cũng no rồi. Khỏi cần ăn nữa. hee
– Anh nói cái gì hả??
Tay thì lăm le con dao nhọn hoắt, thật tình là vừa mới lãng mạn xong…. Đã quay ngay ra thế được.
– Đùa tí mà.. Chưa gì đã….
– Hức. Món này làm tốn công lắm đó….
– Hì. Thôi. Để anh phụ em làm lại vậy.
………
Em và gái dọn cơm ra gần phía hiên nhà. Nhà em thì thi thoảng cũng hay ra đây ngồi ăn, tai khung cảnh phía trước khá là thiên nhiên (em không pr gì nha.: gach: Hi. Cái này chỉ là quá khứ… Giờ đô thị hóa hêt. Chả còn dc như xưa nũa).
– Anh ăn đi… Hay tại em nấu không ngon à.
– Không phải. Em nấu ngon mà… có điều…
– Điều gì?
– Anh chưa ăn với bạn gái bao giờ cả. hi
– Hii. Sau này sẽ thường xuyên mà… Anh mà hư thì em cho nhịn
– Hic
– Ở đây sướиɠ quá nhỉ. Em không nghĩ ở phố mà cũng có nhà ntn đấy. Nhiểu cây xanh quá.
– Ừm. Bà anh trồng đấy. Mùa hè là nằm đây là sướиɠ nhất…. Có điều giờ là mùa đông. May hôm nay nắng ấm ấy. Chứ không hai bọn mình chết rét
– Hii. Em đến thì nắng phải ấm rồi
– @@. Ăn đi bà tướng, ngồi đấy mà nói phét.
– Hii.. Như thế này thích thật
– Bình thường mà. Tại em thấy lạ thôi. Chứ a thấy nhà em cũng có sân, bao giờ gia đình quân quần lại mà ăn cho ấm cúng.
– Chả được mấy khi đâu anh, bố mẹ em làm khác tầm giờ của nhau. Nên lúc có người này thì lại thiếu người kia.
– Nhà a cũng thế mà, có mấy khi đông đủ đâu. Cái gì nó hiếm mới bền được. hee
– Hii. Nhà em không phải không có. Chỉ thỉnh thoảng vào những dịp…
– Dịp gì?
– Là…. bạn bố em sang chơi đó anh. Cái nhà anh hang xóm ấy…
– Oh. Vậy hả?
– Hì… Cứ vào mấy cái ngày mà cơ quan bố em dc nghỉ là y như rằng hai gia đình lại sang nhà nhau…
– Chắc vui lắm ha
– Hi. Vui bình thường anh à…. Từ cái dạo em từ chối anh ấy nên cũng có chút ái ngại. Lắm lúc em định trốn đi để không phải gặp nhưng cũng chẳng biết sao toàn bị mẹ bắt lại để phụ nấu nướng…
– Hii. Em cứ bình thường thôi. Chả có gì đâu. Mình càng tỏ ra như vậy thì mọi chuyện càng rắc rối
– Hi… Thế anh không có ghen tị à?
– Không!
– Vì sao?
– Vì không có em thì anh có đứa khác chứ sao. Thiếu gì. Hee
– Anh nói cái gì….? Em cho anh chết!!!…. A đứng lại
Vừa dứt lời. Gái cầm ngay cái muôi, rồi rượt em quanh mâm cơm… Nghĩ lại mà cũng thấy buồn cười. Tình yêu học sinh của hai đứa tụi em là thế đây… nhiều lúc khó khăn nhưng đôi khi cũng hạnh phúc, hài hước vô tư chả nghĩ ngợi gì