Tôi là một quỷ phiến. (người buôn bán, giao dịch với ma quỷ)
Đúng như tên gọi, tôi làm ăn với quỷ.
Hàng năm cứ vào ngày quỷ tiết (lễ hội quỷ 15/7 âm lịch), cánh cổng địa ngục rộng mở.
Lúc đó, tôi sẽ dựng quầy hàng để buôn bán với quỷ.
Lý do tại sao tôi có thể kinh doanh với quỷ, đó là vì gia đình tôi nhiều đời đều là quỷ phiến.
Điều kiện để trở thành quỷ phiến cũng rất khắt khe.
Đầu tiên là chỉ truyền nữ, không truyền nam.
Thứ hai, người đó phải có thân thể cực âm và sinh vào ngày Đông Chí.
Nếu người bình thường tiếp xúc với những hàng hóa dành cho ma quỷ sẽ bị bệnh tật, xui xẻo, thậm chí t/ử v/ong.
Hôm nay là ngày cánh cửa địa ngục mở rộng.
11 giờ tối.
Tôi đến ngã tư gần trường học.
Vì xung quanh đây không có cửa hàng nào, chỉ có các nhà máy hóa chất nên có rất ít sinh viên đi qua.
Cỏ dại cao bằng đầu người mọc hai bên đường, nơi này không có đèn đường.
Xung quanh yên tĩnh, ngay cả tiếng côn trùng kêu và tiếng chó sủa cũng không có.
Tôi đến ngã tư và đặt một bát cơm tại đó.
Tiếp theo tôi thắp một nén hương và cắm vào giữa bát.
Rõ ràng đêm nay gió rất to, nhưng gió lại thổi thẳng tắp lên trên.
Tôi chắp hai tay và cúi lạy cái bát.
"Đây là lần đầu tiên tôi làm ăn, nếu như có bất kính với các đại ca đại tỷ, mong các đại ca đại tỷ thông cảm bỏ qua cho.”
Sau đó tôi lấy ra một tấm vải đỏ, dọn hàng bán trên đó.
Tôi cảm nhận được nhiệt độ xung quanh mình đã giảm đi đáng kể.
Có một số bóng trắng đang di chuyển trước mắt tôi, những khuôn mặt trắng xanh đáng sợ từ từ xuất hiện.
Một bàn tay nhợt nhạt cầm chiếc bát sứ trên mặt đất lên.
Trong lòng tôi rất vui mừng, nhiệt tình giới thiệu: "Chị gái xinh đẹp, chị có gu thẩm mỹ thật tốt! Chiếc bát sứ này từ thời nhà Minh. Tôi nghĩ chị đến từ thời đó. Nó chắc chắn sẽ khiến chị có cảm giác như đang ở nhà!"
Tiếng cười sắc bén và kỳ lạ vang lên.
Hiển nhiên, ma nữ đang rất cao hứng.
Lúc này, tôi nghe thấy tiếng cười của vài người đàn ông và phụ nữ cách đó không xa.
Một nhóm người tiến về phía gian hàng của tôi.
Có hai người mà tôi biết rất rõ, họ là bạn cùng phòng của tôi, Hoàng Kiều Kiều và Lý Diễm.
Họ khoác tay bạn trai, ăn mặc rất mát mẻ và nóng bỏng.
Hoàng Kiều Kiều bước đến trước mặt tôi, vẻ mặt đầy khinh miệt.
“Ồ, đây không phải là con quỷ nghèo trong phòng ký túc xá sao? Cười ch/ết tôi, không lẽ cậu thiếu tiền đến mức này sao? Nửa đêm còn mở quầy bán hàng.”
"Khó trách người ta nói lũ mọt sách ngu ngốc, ở đây ngay cả một bóng người cũng không có, bán cho quỷ à?"