Tôi xem được nhật ký của em gái.
[Ngày 10 tháng 8, tôi không thể chịu đựng được nữa.
Họ liên tục bắt nạt Tiểu Tô, không ai trong lớp đứng ra lên tiếng thay cho Tiểu Tô.
Ngay cả giáo viên cũng nhắm mắt làm ngơ.
Đơn giản vì gia đình họ giàu có và quyền lực.
Tôi quyết định dũng cảm một lần.]
[Ngày 11 tháng 8, họ không còn bắt nạt Tiểu Tô nữa.
Tôi thực sự cảm thấy mừng cho Tiểu Tô.
Nhưng tôi không ngờ mục tiêu bắt nạt của họ lại trở thành tôi.
Họ ấn đầu tôi và ép tôi uống nước từ bồn cầu.
Họ đốt tàn thuốc vào tay tôi và nói dáng vẻ la hét chói tai của tôi rất dễ thương.
Tiểu Tô trốn ở một bên và không nói gì.
Nhưng tôi không trách cô ấy.]
[Ngày 14 tháng 8, hành vi bạo lực của họ đối với tôi ngày càng trở nên nghiêm trọng.
Hôm nay là kỳ kinh nguyệt của tôi, nhưng họ lại đấm vào bụng tôi.
Sau đó họ đổ nướ© ŧıểυ vào mắt tôi.
Tôi đau quá, tôi tưởng như mình sắp bị mù rồi.
Họ lại cởϊ qυầи áo của tôi và chụp ảnh tôi đang kh/ỏa th/ân.
Những bức ảnh kh/ỏa th/ân đó được lan truyền khắp trường và mọi người nhìn tôi với ánh mắt kỳ lạ.
Dù họ không nói gì nhưng ánh mắt họ nhìn tôi đã nói với tôi rằng tôi là một con đ/iếm.]
[Ngày 17 tháng 8, tôi thực sự muốn ch/ết.
Mẹ bề bộn nhiều việc, tôi không muốn mẹ phải lo lắng.
Chị tôi có vẻ lo lắng cho tôi.
Nhưng chị ấy cái gì cũng không hiểu.
Chị tôi đối với thế giới bên ngoài rất mong chờ, chị ấy đã đủ đau khổ rồi.
Làm sao tôi có thể nói với chị ấy rằng thế giới bên ngoài đôi khi còn đáng sợ hơn trong tưởng tượng của chị ấy rất nhiều.
Nếu có thể, tôi muốn chị ấy luôn đơn thuần như vậy.]
[Ngày 20 tháng 8, hôm nay họ đâm một cây tăm vào móng tay tôi.
Tôi đau quá, mười ngón tay m/áu tươi đầm đìa.
Nhưng bọn họ lại ở đó cười nhạo tôi.
Khi tôi nhìn thấy Tiểu Tô, dường như cũng đang cười theo họ.]
[Ngày 22 tháng 8, tôi không nhịn được mà nhờ giáo viên giúp đỡ.
Nhưng chủ nhiệm lớp chỉ nói với tôi hai chữ: Chịu đựng.
Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt rất thờ ơ: “Ai bảo nhà em không có tiền?”
Tiểu Tô gia nhập cùng với bọn họ, hôm nay cô ta dùng kéo cắt đứt ngón tay của tôi.
Ngón tay không bị gãy nhưng chảy rất nhiều m/áu, tôi đã ngất đi mấy lần vì đau.
Chị ơi, có lẽ em không thể chịu đựng được nữa.]