Cô lựa chọn phục tùng và bị thống trị, đương nhiên cô đã chuẩn bị tinh thần gặp phải tình trạng này từ lâu, sự mất bình tĩnh này là lần đầu tiên, có lẽ cũng là lần cuối cùng.
Nhìn vết máu đã khô ở bàn tay trái, Dịch Thi đứng dậy đi đến bồn rửa tay, khi bước ra khỏi phòng tắm, Bạc Lương đã chìm vào giấc ngủ say vì kiệt sức từ lâu.
Lông mày nhíu chặt cho thấy có lẽ cô ấy cũng ngủ không ngon giấc.
Dịch Thi đi tới, mỉm cười vuốt phẳng nếp nhăn trên trán cô ấy, sau đó quay lại phòng tắm xả một bồn nước ấm giúp cô ấy cọ rửa cơ thể.
Cơ thể này cũng không được rèn luyện tốt như lần trước, sau mấy lần điên cuồng, không những đau nhức mà còn không ngừng run rẩy, hiển nhiên là do làm việc quá sức.
Có vẻ như trong tương lai, cô sẽ phải tận dụng tốt các đạo cụ và không thể tự mình làm hết như thế này được.
Nhìn thấy khe suối của Bạc Lương bị chà đạp đến tấy đỏ, sau khi lau người cho cô ấy, cô quay lại phòng ngủ, mang thuốc mỡ giảm đau đến giúp cô ấy bôi lên.
Với kinh nghiệm của kiếp trước, cô đã chuẩn bị sẵn tất cả những loại thuốc cần dùng, vẫn là câu nói kia, những việc cô có thể làm để giảm bớt đau đớn cho mục tiêu nhiệm vụ không nhiều lắm, nhưng việc gì cô có thể làm, cô đương nhiên sẽ làm.
Lúc cô làm xong hết thảy đã là nửa đêm, Dịch Thi tắm xong cởi luôn áo choàng tắm sau đó lên giường vòng tay ôm lấy Bạc Lương, đắp chăn chìm vào mộng đẹp.
Ngày mai không phải là ngày nghỉ lễ, họ vẫn phải đi học.
Khi đồng hồ sinh học khiến Bạc Lương tỉnh dậy một cách tự nhiên thì đập vào mắt chính là khuôn mặt đang say ngủ của Dịch Thi.
Vứt bỏ lớp ngụy trang, cô ấy nhận ra bề ngoài của đối phương có vẻ lạnh lùng, mặc dù có chút xinh đẹp, nhưng không còn sống động như lúc cô tỉnh táo.
Khi nói sống động, cô ấy muốn nói đến cả mặt tốt và mặt xấu, và trong tâm trí cô ấy, mặt xấu chiếm ưu thế.
"Sao vậy? Vừa ngủ một lần đã yêu tôi rồi à?"
Người trước mặt cô ấy đột nhiên mở miệng, nhưng vẫn không mở mắt, sắc mặt cũng không thay đổi nhiều.
Sau khi được nhắc nhở, Bạc Lương mới muộn màng nhớ lại tình cảnh của mình, chỉ vì ngoài việc cơ thể hơi mệt ra, cô ấy cũng không cảm thấy khó chịu bao nhiêu.
Chỉ vì vừa lơ mơ tỉnh dậy mà cô ấy đã ngơ ngẩn đến mức không để ý đến việc mình vừa tỉnh đã nhìn thấy người không muốn gặp như thế này.
"Tôi đã đáp ứng mọi điều kiện của cô, cô có thể thả mẹ tôi đi được chưa?" Bạc Lương thoát ra khỏi vòng tay của Dịch Thi, giọng điệu thờ ơ.
"Không." Dịch Thi mỉm cười và mở mắt ra.
“Cô muốn nuốt lời sao?” Bạc Lương kinh ngạc chớp mắt, sau đó lạnh lùng trừng mắt nhìn Dịch Thi.
“Không, chỉ là tối hôm qua tôi quên quay video, có lẽ chúng ta nên bắt đầu lại, không có gì đảm bảo, tôi khá sợ cô nuốt lời tiếp tục quấy rầy anh Tuấn.” Dịch Thi ngồi dậy, kích thước đầy đặn của đôi gò bồng đảo lộ ra trong không trung.
“… Được, cô đi lấy máy quay ngay đi.” Hít sâu một hơi, Bạc Lương lạnh lùng nói.
Chuyện đã đến nước này, cô ấy còn có thể nói gì nữa đây? Thậm chí còn có chút an ủi khi bản thân không quá ác cảm với sự đυ.ng chạm của Dịch Thi, cô ấy sẽ không phiền nếu làm lại lần nữa.
Được rồi, có lẽ hơi bất thường khi bị ép buộc mà vẫn không oán giận, nhưng cô ấy cảm thấy như vậy vẫn tốt hơn nhiều so với việc bị một người đàn ông làm việc này.
"A Lương thiếu kiên nhẫn vậy à? Học sinh xuất sắc trường chúng ta đã sẵn sàng trốn học sao?" Dịch Thi nghe vậy liền giả vờ ngạc nhiên nhìn Bạc Lương, vẻ tinh quái hiện rõ trong mắt.
"..."
Bạc Lương nghẹn họng gần như không thở được, cuối cùng cô ấy vẫn không bùng phát, chỉ đắp chăn, lúng túng túm lấy bộ quần áo đặt trên tủ đầu giường tối qua.
===========
Liên hệ mình qua Telegram khi bạn mua combo sẽ có deal giảm giá là 10% thêm cho bạn ó. Telegram: https://t.me/trish_nguyen