Tô Hoài Minh quan sát vẻ mặt của Tôn Tư Nguyên, thấy anh ta vẫn chưa lên tiếng, cho rằng anh ta không muốn mua, nên ân cần nói: “Không sao đâu, tôi có thể bán cho người khác.”
Tôn Tư Nguyên vừa nghe thấy lời này, lập tức xù lông.
Thứ anh ta coi trọng sao có thể bán cho người khác chứ?!
"Tôi mua!" Tôn Tư Nguyên hào hào sảng nói: "Cho cậu mười vạn đủ không?"
Tô Hoài Minh còn chưa kịp mở miệng, đạo diễn đã vội vàng chạy tới vá víu: "Không được, mọi người không thể sử dụng tài sản cá nhân của mình. Chỉ có thể sử dụng vốn khởi nghiệp mà Tôn Tư Nguyên vừa mới có được."
Tô Hoài Minh trầm mặc mấy giây, nói: "Chỉ có 66 tệ?"
Giọng điệu của Tô Hoài Minh rất bình tĩnh, nhưng không hiểu sao Tôn Tư Nguyên lại nghe ra một chút ghét bỏ.
Anh ta đã sống 26 năm, chưa bao giờ bị đối xử như thế này.
Tủi thân chết anh ta!
Tô Hoài Minh cảm thấy giá chăn lụa nhất định phải cao hơn mức này, muốn khéo léo đề nghị bán cho người khác, nhưng đạo diễn đã gϊếŧ chết ý định của cậu “Vật tư chỉ có thể giao dịch nội bộ, không thể bán cho bên thứ ba.”
Đùa chứ, nếu thật sự có thể bán được, chắc chắn bọn Tô Hoài Minh sẽ bán hết những thứ này chỉ để đổi lấy quỹ sinh hoạt bảy ngày!
Tô Hoài Minh tiếc nuối thở dài, biết con đường này không thể đi được, vừa muốn lấy lại chăn lụa, cậu bỗng cảm giác được một lực kéo chăn lụa về hướng ngược lại.
Tô Hoài Minh cúi đầu, nhìn thấy đó là bàn tay của Tôn Tư Nguyên.
Tôn Tư Nguyên trông như một kẻ bắt nạt, như thể đang nói rằng nếu cậu không muốn bán thì phải bán: "Tôi muốn cái chăn này, cậu đưa đại một cái giá đi."
Lời này nói ra có chút khí phách, nhưng khi Tôn Tư Nguyên nhớ tới vốn khởi nghiệp của mình chỉ có 66 tệ ít ỏi, anh ta lập tức phát hỏa, tàn bạo nói thêm một câu: "Một giá, 66 tệ!"
Tô Hoài Minh hỏi: "Anh chắc chứ, đây là toàn bộ...”
Cậu còn chưa nói xong đã bị Tôn Tư Nguyên ngắt lời: "Không sao, ông đây có tiền."
Tô Hoài Minh: "..."
Cậu không nỡ làm tổn thương lòng tự trọng của Tôn Tư Nguyên nên gật đầu nói: "Được rồi, anh chuyển tiền cho tôi, chăn sẽ đưa cho anh."
Hai người thực hiện giao dịch một quang minh chính đại trước ống kính, mọi thứ đều xoay quanh tiền bạc.
Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đều chết lặng khi nhìn thấy cảnh tượng này.
[Hai người này thực sự không coi chúng ta là người ngoài mà!]
[Hahahaha, vẫn là Tô Hoài Minh vẫn biết chơi]
[Tô Hoài Minh thực sự rất dũng cảm, cậu ấy không sợ chọc giận Tôn Tư Nguyên sao?]
[Tôi phát hiện ra rằng Tôn Tư Nguyên đối xử cực kì tốt với Tô Hoài Minh, nếu bình thường thì bệnh vương tử của Tôn Tư Nguyên đã lên rồi, sau đó sẽ bắt đầu đánh nhau]
[Một chiếc chăn lụa chỉ bán được 66 tệ, có lẽ đây là giá thấp nhất trong lịch sử, Tôn Tư Nguyên quá keo kiệt, đau lòng cho Tô Hoài Minh, đầu chó.jpg]
[Tôi cười mốt xỉu luôn rồi, Tôn Tư Nguyên cảnh báo Tô Hoài Minh không được đăng quá nhiều trên Moments của WeChat, giang cư mận nghi là Tô Hoài Minh đang cọ nhiệt nhưng trong lòng Tô Hoài Minh chỉ có tiền!]
[Tô Hoài Minh có ý đồ xấu gì chứ, cậu ấy chỉ muốn kiếm nhiều tiền hơn mà thôi]
Chương trình phát sóng trực tiếp mới bắt đầu được một lúc, các chủ đề liên quan đã xông lên hot search
# show thiếu nhi chính thức bắt đầu ghi hình#
#tô hoài minh ngã bệnh #
#anh trai sợ giao tiếp và em trai là ông trùm giao tiếp#
#66 tệ#
# tôn tư nguyên tô hoài minh#
Nhiều cư dân mạng cũng biết Tôn Tư Nguyên làm ra bộ dạng “ông đây có tiền”, cuối cùng bỏ ra 66 nhân dân tệ để cướp một chiếc chăn lụa, lao nhao bày tỏ sự ngưỡng mộ trong phòng phát sóng trực tiếp khiến mức độ nổi tiếng đã xông lên một đỉnh núi mới.