Người Đại Diện Ngốc Nghếch, Dùng Quân Huấn Oanh Tạc Giới Giải Trí

Chương 21: Ký hợp đồng

Giới thiệu mục thử vai xong, Tiền Tam Thủy dặn dò: “Hoắc An là do tôi đề cử cho đạo diễn, đợi lát nữa nhất định phải thể hiện cho tốt, cố gắng giành được vai diễn này đấy nhé.”

Tiêu Hòa muốn nói lại thôi.

Chờ sau khi Tiền Tam Thủy rời đi, cô thở dài một hơi, nói: “Sớm biết mục thử vai là như vậy thì đã cho Tiểu Quai dạy cậu rồi.”

Vẻ mặt Hoắc An khϊếp sợ.

“Nó còn biết cả khoản này luôn à?!”

Tiêu Hòa gật đầu. “Biết.”

Nghe vậy, trong đầu Hoắc An thử tưởng tượng, cảnh con hamster ục ịch kia dùng mấy cái chân ngắn cũn cỡn để nghỉ nghiêm, không nhịn được mà phì cười ngay tại chỗ.

“Đội trưởng, hôm nào đưa hamster của chị đi học đi, đừng để lỡ đứa nhỏ thi đại học.”

Mười phút sau, đoàn phim kết thúc cảnh quay, Tiền Tam Thủy và đạo diễn Tôn Văn cùng đi tới.

Đạo diễn Tôn Văn có vóc dáng không cao, trên đầu đội mũ lưỡi trai, mái tóc hơi dài buộc thành túm ở sau đầu, lúc bước đi phẩy qua phẩy lại, dáng người gầy gò, nhưng trông lại rất có khí thế.

Lúc tới đây, đầu tiên là đánh giá Hoắc An từ trên xuống dưới một lần, không nói không rằng, sau đó vẫy tay gọi một người lính tới giúp.

“Cứ làm một lần theo hạng mục huấn luyện hàng ngày của các cậu đi.”

Người lính gật đầu một cái, bắt đầu thổi còi.

Tiêu Hòa có chút lo lắng Hoắc An không hiểu, đang định giải thích, vừa quay đầu lại, lại thấy cùng lúc tiếng còi vang lên, vẻ mặt của cậu ấy đã nhanh chóng trở nên nghiêm túc, hai tay khép lại để sát ống quần, ngẩng đầu ưỡn ngực, đứng nghiêm thẳng tắp.

Nhỏ giọng nói với Tiêu Hòa: “Đội trưởng, chị yên tâm đi, chuyện khác có thể em không chắc, nhưng chuyện này thì chắc chắn không thành vấn đề!”

Nói xong, sải bước đi lên.

Người lính cất cao giọng bắt đầu hô hiệu lệnh.

“Nghỉ!”

“Nghiêm!”

“Bước đều bước!”



Các khẩu lệnh liên tục vang lên, vốn tưởng là Hoắc An sẽ hoảng loạn không biết làm sao, nhưng không ngờ cả quá trình tiếp theo, động tác của cậu ấy đều cực kỳ tiêu chuẩn đúng mực, ngay ngắn trật tự!

Từ đầu đến cuối, không hề có chút sai sót nào!

Tiếng gió vang lên xào xạc, thổi bay lá cây, Hoắc An đang đi đều bước dưới tàng cây giống hệt như một người lính thật sự đã từng được huấn luyện vậy.

Đạo diễn ban nãy còn thờ ơ, sau khi nhìn thấy cậu ấy liên tục thực hiện các động tác đúng tiêu chuẩn, hai mắt lập tức mở to, vẻ mặt kích động mà túm lấy cánh tay Tiêu Hòa.

“Cô Tiêu, xin hãy nhớ cho Hoắc An đến diễn vai này! Tiền Tam Thủy nói không sai, vai diễn này quả thật là sinh ra dành cho cậu ấy! Bao giờ thì chúng ta có thể ký hợp đồng đây?”

Tiêu Hòa vẫn còn đang ngạc nhiên trước sự thay đổi của Hoắc An, vừa nghe lời này, quyết đoán trả lời: “Bây giờ đi!”

Đạo diễn Tôn Văn cũng bị tốc độ kinh người này làm cho giật mình.

Quay đầu nhìn lại, phát hiện dáng vẻ của người đại diện này, sao trông còn nóng vội hơn cả anh ta nữa.

Thậm chí còn lấy hợp đồng đã chuẩn bị sẵn ra, dùng tốc độ sấm rền gió cuốn, bảo đạo diễn ký tên mình xuống.

Tôn Văn nhìn bản hợp đồng mới ra lò trong tay, hốt hoảng.

Đây có lẽ là bản hợp đồng diễn xuất được ký kết nhanh nhất từ khi anh ta hành nghề đến giờ.

Chờ Hoắc An thực hiện bài luyện tập xong đi tới, thấy hai người đã ký kết hợp đồng, vẻ mặt khϊếp sợ.

“Nhanh vậy sao!”

Tiêu Hòa cất hợp đồng đi, nói: “Chủ yếu cũng là vì sợ đạo diễn đổi ý.”

Nghe thấy lời này, tay cầm hợp đồng của Tôn Văn đột nhiên khẽ run lên.

?

Cô nói kiểu này, sẽ khiến tôi sợ lắm đấy nhé.