Người Giám Hộ Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn

Quyển 1 - Chương 53: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Bé hiện đang có một cuộc sống tốt đẹp, không muốn nghĩ đến những kí ức bất lực và sợ hãi đêm đầu tiên bé thoát ra khỏi vỏ đó nữa.

Nhưng bé rõ ràng, nếu đêm đó không có ba Rồng Đen xuất hiện thì bé hẳn đã chết, cho dù không bị bầy sói làm thịt thì bé cũng chết đói, chết cóng.

Đến nay bé vẫn nhớ ngọn lửa nóng rực do ba ba mang đến, đem toàn thân ướt đẫm do vừa rơi vào vũng nước đọng, hông khô, mang đến cho bé hơi ấm như được sinh ra lần nữa.

Ba mang theo ngọn lửa từ trên trời giáng xuống, bảo vệ bé dưới bụng và ngăn cản bất kì mãnh thú nào thương tổn bé, giống như ba mẹ ấm áp trong ảo tưởng của bé, bộ dáng cường đại và yêu thương bé sâu đậm.

Có lẽ cũng vì nguyên nhân này, bé mới có thể kéo ra vài điểm tương đồng của mình và Hắc Long ba ba, bao gồm cả việc có cánh và phun ra lửa, sau đó liền làm lơ tất cả bất đồng khác, kiên định cố chấp mà đem hắn nhận thành "ma ma".

Bây giờ Đại điểu mới đến, có quá muộn rồi không?

Bỏ cũng bỏ rồi, hết thảy đều vô pháp cứu vãng.

Nhưng Tô Tinh vẫn muốn biết nguyên nhân vì sao mình bị bỏ rơi.

Kiếp trước là do bé mắc bệnh tim bẩm sinh, còn kiếp này thì sao?

Bé cố kìm nước mắt, tìm kiếm một đáp án.

“Pi…pi?”

Tại sao ngay từ đầu lại muốn bỏ rơi tôi?

Hắc Long cảm nhận được những cảm xúc giao động của tiểu mao cầu, hắn gầm lên giận giữ với những con chim lớn, đồng thời giơ móng vuốt bắt lấy tiểu mao cầu, bảo vệ bé trong móng vuốt của mình.

Lần này Tô Tinh cũng không cự tuyệt, ngoan ngoãn rúc vào trong móng vuốt Hắc Long ba ba, thông qua khe hỡ giữa các vuốt nhìn về phía con chim lớn bên ngoài.

Đàn chim bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi tiếng kêu u buồn của ấu nhi, chúng hoảng sợ lo lắng kêu lên, bất lực vây quanh tộc trưởng – Con chim hiện tại có khả năng giao tiếp với tiểu ấu tể, hy vọng nó có thể làm cho tiểu ấu tể vui lên.

Đôi mắt phượng từ ái và tràn đầy yêu thương của đại điểu thấm đẫm nổi đau đớn sâu sắc, nó chậm rãi nói.

Chúng ta chưa từng bỏ rơi con.

Tộc đàn sẽ không bỏ xuống bất luận thành viên nào, mọi thành viên đều trân quý.

Nói dối, lừa điểu!

Nếu chưa từng bỏ rơi bé, vì cái gì khi bé phá vỏ chưa từng gặp qua bất kì ai trong tộc?

Đã tự mình trãi qua, Tô Tinh cảm thấy bị lừa gạt, không chịu lắng nghe.

Nhưng lại có một âm thanh nho nhỏ dưới đáy lòng nói, có lẽ còn có nguyên nhân khác? Có lẽ bọn họ có nổi khổ bất đắc dĩ cũng không chừng?

Âm thanh kia xuất phát từ trái tim bé, Tô Tinh luôn mong muốn được yêu, được thương, trước sau nội tâm bé luôn tin tưởng vào thế gian tốt đẹp này.

Bé muốn biết rõ ràng hơn, biết hết thảy mọi nguyên do, cho dù cuối cùng bản thân có khả năng bị tổn thương càng thêm sâu sắc.

Tô Tinh xuyên thấu qua móng vuốt Hắc Long nhìn về phía con chim lớn, bất an mà cọ cọ vào vảy ba Rồng Đen.

Hắc Long cảm nhận được tâm tình bất an, căng thẳng của bé, duỗi chân nhẹ nhàng xoa xoa đầu bé, giúp tiểu mao cầu thả lỏng.

Đôi đồng tử sắc bén dựng thẳng màu vàng của hắn nhìn chằm chằm vào đàn chim lớn bên ngoài.

Hắn sẽ không để tiểu mao cầu bị chúng cướp đi cũng không để bọn chúng có cơ hội làm thương tổn cục lông nhỏ.

Nếu bọn chúng làm tiểu mao cầu buồn….

Con rồng đen nhe răng.

Ngọn lửa rồng không thể thiêu đốt bọn chúng ngay lập tức nhưng răng của hắn thì có thể.

Dưới ánh mắt chuyên chú của một con rồng và một con chim non, con chim lửa lớn chậm rãi kể lại câu chuyện về trận đại hỏa hoạn trên núi.

Rừng rậm mấy năm gần đây thiếu mưa, liên tiếp chịu hạn hán, mùa hè năm ngoái dài và nóng, mùa mưa vẫn chưa đến ngay cả hồ lớn cũng gần cạn nước….nắng nóng gay gắt và hạn hán có thể dẫn phát cháy rừng.

Chúng không sợ nhiệt độ cao nhưng lại sợ khói dày đặc của cháy rừng, và một khu cháy rừng xảy ra chúng sẽ mất đi nguồn thức ăn.

Sau khi quyết định cẩn thận, thân là tộc trưởng, nó dẫn theo tộc đàn cùng các loài chim thú trong rừng di chuyển đến những vùng ẩm ướt và có nhiều mưa hơn.

Cháy rừng quả nhiên đã xảy ra, đám cháy bùng phát, khói bụi cuồn cuộn đen kịt cả bầu trời, khói màu đen từ không trung bay xuống.

Ngay cả những sinh linh cách xa mấy cái rừng rậm cũng có thể nhìn thấy khung cảnh như luyện ngục thông qua bầu trời tối tăm đó.

Càng nhiều loài chim thú hoảng loạn gia nhập đội ngũ di cư.

Khi chúng nó quyết định di cư đến chổ xa hơn, tất cả những thành viên trong đàn đều cảm nhận được sự ra đời của tiểu ấu tể.

Đây là phương pháp cảm ứng độc đáo của tộc đàn, khi một ấu tể được giáng thế, mỗi thành viên trong tộc đàn đều sẽ điều cảm ứng được, có thể nhận biết vị trí gần đúng của quả trứng, chuyện này giúp tộc đàn dễ dàng đón được quả trứng vừa giáng thế bên ngoài.

Một đàn đã hàng chục năm không có sinh mạng mới lại có một tân ấu tể vừa xuất hiện, tất cả các thành viên đều vui mừng khôn xiết.

Chỉ là vị trí của ấu tể chính là….khu rừng chúng rời đi, khu rừng đang bị tàn phá bởi lửa lớn.

Không chút do dự, tất cả thành viên trong tộc đều lao về phía sau.

Mùa mưa chậm chạp không đến và lúc này cũng đã đến, mưa lớn trút xuống làm ướt đôi cánh của họ.

Họ vẫn kiên quyết bay trở lại cho đến khi lông ướt quá không bay được nữa và rơi xuống đất, họ sẽ tìm chổ trú mưa và phun lửa thổi khô cánh rồi lại tiếp tục cất cánh đi tìm.

Nhưng họ vẫn đến chậm một bước.

Khi họ vội vã trở lại khu rừng, đám cháy rừng đã được dập tắt và tiểu ấu tể cũng đã biến mất.

Họ chỉ tìm thấy một vỏ trứng vỡ và một số xác sói đã bị nhiều kẻ săn mồi khác nhau gặm chỉ còn lại khung xương.

Hoả hoạn và mưa lớn đã phá huỷ những dấu vết còn lại, bọn họ thậm chí còn không biết tiểu ấu tể còn sống hay đã chết.

Cho đến nửa tháng trước, ông nghe được tiếng kêu chấn kinh phẩn nộ của tiểu ấu tể phía bên kia hồ.

Khi biết tiểu ấu tể còn sống và đang gặp nguy hiểm, ông phát ra một tiếng kêu lảnh lót chứa đầy phẩn nộ, ý đồ kinh sợ mãnh thú bên cạnh tiểu ấu tể, rồi lập tức vỗ cánh lao về phía hồ.

Lại chậm một bước, cả tiểu ấu tể và con thú khiến bé sợ hãi đều biến mất, không thấy đâu nữa.

Nhưng lần này không có cháy rừng và mưa lớn, đủ để ông tìm thấy một số dấu vết, chẳng hạn như dấu chân rồng trên thảo nguyên ven hồ.

Phụ cận chỉ có một con cự long, một con rồng đen có ma thuật sống trên vách đá.

Trong nửa tháng tiếp theo, họ không ngừng theo dõi hành động của con rồng đen và xác nhận tiểu ấu tể đúng là bị Hắc Long bắt cóc.

Hắc Long mỗi ngày đều mang tiểu ấu nhi qua lại giữa hang rồng và đồng cỏ, thủ ấu nhi ăn cỏ, đem tiểu ấu tể của bọn họ làm thức ăn dữ trữ, đôi mắt máu lạnh và tham lam của nó vẫn luôn dán chặt vào ấu nhi.

Các thành viên trong tộc biết được những điều này đều rất tức giận, thề sẽ mang con non của bọn nó trở lại.

Hắc Long có sức tàn phá cực kỳ lớn, để không ảnh hưởng đến con non, chúng nó chỉ có thể lựa chọn tấn công khi ấu nhi đã tách ra.

Nhưng con rồng đen đem tiểu ấu tể xem thực khẩn, bọn họ chờ cơ hội ngày hôm nay đã rất lâu rồi.



Nghe đại điểu kể xong, Tô Tinh: “???”

Hắc Long căn bản nghe không hiểu nhưng cảm giác được sự thù địch của đàn chim, phát ra tiếng rít gào.

Những con chim đã căm thù Hắc Long từ lâu, đồng loạt kêu gào.

Tô Tinh nhanh chóng can ngăn.

Đầu tiên, dùng móng vuốt nho nhỏ chụp đánh hàm trên Hắc Long, đem cái miệng đang muốn phun ra lửa của ba bịt lại.

Lại hít một hơi thật sâu, phát ra tiếng kêu pi pi, quấy rầy dàn đồng ca của những con chim lớn.

Lúc này hai bên mới bình tĩnh lại chút.

Sau khi chiến đấu n lần trong một ngày, bé đã có cống hiến không thể xoá nhoà cho sự hoà hợp của rừng xanh, thỉnh được phong làm đại sứ hoà bình.

Từ miệng đại điểu biết được chính mình không phải bị bỏ rơi, Tô Tinh thực vui.

Nhưng nửa sau đoạn thuật lại này có điểm thái quá.

Cái gì mà Hắc Long ba ba đem bé là thức ăn dữ trữ? Cái gì mà ánh mắt tham lam máu lạnh luôn dán chặt vào người bé?

Đó là ánh mắt từ ái! Yêu thương!

Có lẽ cặp đồng tử dọc dễ gây hiểu lằm quá.

Những loài động vật không hiểu Hắc Long, căn bản vô pháp phán đoán cảm xúc của hắn qua ánh mắt.

Còn về lương thực dữ trữ thì…càng không có chuyện đó.

Hắc Long là một rồng ba ba tốt, thà chính mình chịu đói cũng muốn mang thức ăn cho bé trước.

Cuối cùng bé cũng biết nguyên nhân tại sao đại điểu lại có thái độ thù địch với Hắc Long như vậy, nói trắng ra, tất cả đều là hiểu lầm.

Nếu đã là hiểu lầm liền dễ xử lý.

Chỉ cần giải thích rõ ràng việc bé tương ngộ Hắc Long, hiểu lầm liền dễ giải quyết.

Nếu bọn họ vẫn không tin, bé cũng có thể giảng giải Hắc Long ba ba yêu thương bé như thế nào, nói cả ngày bé cũng có thể nói được.

Nhưng trước đó, Tô Tinh lại có một vấn đề khác.

Đại điểu nói bé là một đứa trẻ trong tộc của bọn họ, họ cảm nhận được bé ra đời những chưa từng đề cập đến ba mẹ của bé. Chuyện này thật kỳ lạ.

Nếu nói thẳng ra, bé cũng không quá để ý đến, né tránh khó tránh khỏi khiến bé cảm thấy nghi hoặc.

Ai đã đẻ ra quả trứng trong rừng cây? Rốt cuộc ai đã sinh ra bé?

Nghe được thắc mắc của Tô Tinh, con chim lửa lớn dừng lại, dường như không biết trả lời như thế nào.

Nửa ngày sau nó mới nói ra đáp án khiến Tô Tinh không hiểu ra sao.

—Ngươi được sinh ra từ tro tàn.