Người Giám Hộ Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn

Quyển 1 - Chương 40: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Cảm giác an toàn do mẹ Rồng Đen mang lại sau cú sốc này khiến bé không muốn rời xa mamy, mà Hắc Long cũng trước sau dung túng bé.

Có lẽ đây mới là điểm khác biệt nhất giữa Hắc Long và những con rồng khác.

Những con rồng khác thúc đẩy tiểu ấu long của chúng mau chóng trở nên độc lập, buộc chúng phải học được cách leo trèo và bay lên.

Ngay cả khi những con rồng con học được những thứ này, rồng bố mẹ cũng sẽ không chấp nhận chúng trở lại hang động mà sẽ để chúng hoàn toàn ly khai.

Nhưng Hắc Long vẫn nuôi nấng bé.

Sau khi học được cách bay, mẹ chưa từng đuổi bé mà vẫn đưa bé về tổ rồng.

Nếu bé không muốn bay, bé chỉ cần đứng trên sừng Hắc Long ma ma và mamy sẽ đưa bé đến bất cứ nơi nào bé muốn đi.

Cho dù bé có thể tự mình kiếm ăn, tìm thấy hạt cỏ, lá cây, trái cây và những thứ đồ có thể ăn được khác, Hắc Long vẫn sẽ chuẩn bị đồ ăn mỗi ngày cho bé.

Mẹ luôn chăm sóc bé như một đứa trẻ, đem bé dưỡng đến phi thường tốt, không cần lo lắng bất cứ sự tình phiền não nào.

Trước ngày hôm qua nổi lo lắng lớn nhất của bé chính là trông bản thân chẳng giống mẹ Rồng.

Tô Tinh không biết vì sao Hắc Long ma ma đối xử với bé lại đặc thù như vậy, thân là một con non được đặc biệt yêu thích, bé nhịn không được có một ít suy đoán.

Tất nhiên là vì bé quá đáng yêu rồi!

Bỏ đi bỏ đi, suy đoán như vậy thật không biết xấu hổ, Tô Tinh không có cái tự tin này.

Nguyên nhân chủ yếu có lẽ là do Hắc Long và những con rồng khác bất đồng đi.

Những con rồng khác đuổi con chúng ra khỏi hang vì bản thân những con rồng con có khả năng sinh tồn độc lập mạnh mẽ.

Nhưng Tô Tinh đoán rằng còn một nguyên nhân khác, đó chính là để cho bọn chúng có thể tiếp tục sinh ra những con rồng con khác.

Đàn rồng con này rời đi, mùa đông năm sau những con rồng trưởng thành vẫn có thể bay về núi lửa, sinh những quả trứng mới và nở ra những con tiểu ấu long khác.

Hắc Long thì khác.

Sau khi đến núi lửa, bé chưa từng nhìn thấy một con rồng đen nào khác.

Nếu mẹ Rồng Đen là con rồng đen cuối cùng trên thế giới này, mẹ đã được định sẳn không thể sinh con thì việc chăm sóc cho Tô Tinh, một tiểu ấu tể còn quá nhỏ bé và yếu ớt, không thể tự sống độc lập cũng là đứa con duy nhất trong đời mẹ, không phải là không có khả năng.

Hắc Long là mẹ duy nhất của bé và bé cũng là đứa con duy nhất của mẹ Rồng.

Bé và mẹ sẽ luôn ở cạnh nhau.

Tô Tinh thân mật mà cọ cọ vào vảy Hắc Long, nhận được móng vuốt Hắc Long phục vụ gãi đầu.

___

Đã đến lúc ra ngoài săn mồi, những chú rồng con rời khỏi núi lửa cùng đàn rồng.

Núi lửa quá cao, cho dù tiểu ấu long đã học được cách bay cũng vô phương vô pháp trực tiếp bay qua. Chúng nó dùng phương thức an toàn nhất, tứ chi bán trên vách đá, bò từ từ lêи đỉиɦ núi.

Sau đó chúng chạy hoặc lăn xuống từ miệng núi lửa, hướng đến mặt hồ lấp lánh mà lao xuống.

Tô Tinh trên sườn núi ăn rêu.

Hắc Long ăn xong nhanh hơn bình thường, lúc nhóm rồng con từ miệng núi lửa lao xuống nó nhanh chóng bay ngược trở lại, nằm trên sườn đồi canh giữ Tô Tinh.

Tô Tinh nhìn thấy rất nhiều tiểu ấu long lao xuống, ban đầu có chút sợ hãi nhưng khi quay đầu nhìn thấy mẹ Rồng Đen đang đi về phía mình, bé không còn sợ nữa.

Mẹ biết bé sợ rồng con cho nên lần này mới ăn nhanh như vậy, phải không?

Tô Tinh thực cảm động, nhặt một mảnh rêu tươi cho vào miệng Hắc Long.

“Pi~”

Mẹ ăn rêu đi, cái này siêu mềm.

Toàn bộ tuyết trên sườn đồi đã tan, thời tiết trở nên ấm áp hơn, mầm xanh nhỏ đã mọc lên trên rêu.

Mùa đông dường như đã sắp kết thúc.

Hắc Long khẽ há miệng ăn xong lớp rêu còn không đủ để nhét khẽ răng của nó.

Con cự long nằm trên sườn đồi trông rất bắt mắt.

Những con rồng con vừa lao xuống từ núi lửa đã cố tình tránh chổ sườn đồi, chỉ có ba con tiểu bạch long tách khỏi đổi hình chạy về phía sườn đồi.

Có Hắc Long bên cạnh, Tô Tinh không chút hoảng sợ khi nhìn thấy ba con rồng con lao đến, thậm chí còn thân thiện vỗ cánh mời chúng cùng ăn rêu.

Trước khi tiểu bạch long kịp đến gần, Hắc Long đã dùng cái đuôi của mình quét sạch tất cả bọn chúng.

Khi bị quét ra ngoài, ba con tiểu bạch long vẫn còn cách xa Tô Tinh, rất xa phạm vi do con rồng đen cho phép.

Hắc Long động đậy di chuyển thân thể của nó đến giữa bé và ba con rồng con, dùng thân hình to lớn bao bọc bé để ngăn ba tiểu bạch long đến gần.

Hành động bao vây này theo lý giải của Tô Tinh không phải ngăn cản ba con rồng con tiếp cận bé mà là ngăn bé tiếp cận đám rồng con này.

Tô Tinh nghi hoặc.

Thái độ của Hắc Long ma ma đối với việc ở chung của bé và đám rồng con tựa hồ có thay đổi, những hạn chế lúc trước không còn quá khắc khe nữa.

Bởi vì trước đó tiểu bạch long đã cho bé ăn rêu sao?

Không hẳn đi.

Nếu là vị sự kiện kia, Hắc Long hẳn là sẽ càng phẩn nộ hơn đối với tiểu bạch long mà không phải chỉ đơn giản đem chúng quét đi, bình tĩnh bao quanh bé như vậy.

Tô Tinh không nghĩ ra được, tạm thời giữ nghi hoặc trong lòng tiếp tục cho Hắc Long ăn thêm rêu.

Ăn thịt mãi cũng không tốt, tới bổ sung chút vitamin nào.

___

Cùng ngày, khi bọn họ quay trở lại hang động, ba chú tiểu bạch long cố gắng trèo vào hang động bị rồng đen chặn lại.

Con rồng con ngậm rêu trong miệng, đáng thương hề hề nhìn Tô Tinh.

Tô Tinh không biết phải nói gì.

Bé cảm thấy tiểu ấu long trở về mà không ngậm rêu khả năng trở lại hang động sẽ cao hơn một chút.

Những nếu chúng mang theo rêu…

Tô Tinh nhìn Hắc Long ma ma không ngừng đập đuôi xuống đất, biết rằng ba con tiểu bạch long hôm nay cũng không có khả năng vào hang động và rất có thể chúng còn bị tấu.

Quả nhiên, khi một con tiểu bạch long từ trên đỉnh hang bay vào, Hắc Long liền há miệng phun lửa.

Rêu lập tức hoá tro bụi, tiểu ấu long bị thiêu đen kịt vội vàng bỏ chạy.

Có lẽ vì đã nhận ra hiện thực, biết mình không vào hang động được, chú rồng con liền bò lên vách đá trong màn đêm đen.

Tô Tinh nghe được âm thanh bò nho nhỏ, ngẩng đầu nhìn về phía ngoài.

Tất cả những con rồng con đang treo trên vách đá cùng nhau leo lên và cuối cùng chúng cũng leo đến vòm miệng núi lửa, cùng những con rồng nhỏ, mỗi bên chiếm nửa khu vực.

Nhìn cảnh tượng này, Tô Tinh đột nhiên cảm thấy chút rung động.

Có vẻ như thẳng đến giờ phút này những con tiểu ấu long mới chân chính độc lập.

Tô Tinh thở phào một hơi nhẹ nhõm, không hiểu sao có loại cảm giác buồn bã mất mát.

Bé tận mắt nhìn thấy tiểu bạch long thoát xác dần dần lớn lên, rời xa bé….

Bé hy vọng chúng nó sẽ có cuộc sống tốt hơn.

Tô Tinh ngáp một cái.

Quả nhiên vừa đến đêm khuya liền dễ đa sầu đa cảm và buồn ngủ.

Bé trở mình, thϊếp đi phía trước con rồng đen.

Đang ngủ, Tô Tinh cảm giác được thân thể bị di chuyển.

Bé mở đôi mắt ngái ngủ của mình ra, bị đôi con người vàng rực của Hắc Long ma ma chiếu đến, liền lập tức nhắm mắt lại.

Dù sao thì mẹ Rồng Đen cũng không có khả năng thương tổn bé.

Nghĩ như vậy, Tô Tinh liền tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

Đột nhiên, bé cảm thấy thân thể mình chạm vào một vật mềm mại lông xù xù, đó hẳn là chiếc chăn da thú đặt trong mai giáp xác của bé.

Ngay sau đó, một cảm giác không trọng lượng ập đến.

Bé được mang bay lên không trung.