Người Giám Hộ Đứng Đầu Chuỗi Thức Ăn

Quyển 1 - Chương 31: Mẹ Rồng Đen nam nuôi con nhỏ

Tô Tinh có chút ngốc lăng.

Trong trí nhớ của bé, vỏ trứng vỡ là một quả trứng khổng lồ, có thể chứa toàn bộ thân thể bé, tuyệt đối không phải quả trứng nhỏ xíu trước mặt này.

Suy tư một lúc, Tô Tinh liền minh bạch, lúc đó mình còn quá nhỏ mới có thể cảm thấy vỏ trứng rất lớn.

Tốc độ trưởng thành của bé rất nhanh, đặc biệt là trong tháng đầu tiên, cơ hồ mỗi ngày mỗi dạng, trong một tháng đã cao gấp mấy lần.

Hiện tại cảm thấy quả trứng này nhỏ cũng thực bình thường.

Chỉ là….thật khó để tưởng tượng rằng một quả trứng nhỏ như vậy, lại được sinh ra bởi con rồng đen có kích thước khổng lồ.

Sự khác biệt về kích thước có thể so sánh như giữa cá và trứng cá.

Cá có thể đẻ trứng nhỏ xíu chỉ một mm, vì vậy Hắc Long có thể sinh ra quả trứng nhỏ như vậy cũng thực bình thường….đi?

Thấy tiểu mao cầu không từ chối món đồ chơi, Hắc Long nhét quả trứng vào chiếc mai không quá lành lặn.

Đồ vật trong giáp xác đều thuộc về Tô Tinh, Hắc Long cũng sẽ không bao giờ chạm vào chúng.

Nó đem viên đá trứng bỏ vào trong mai, ý tứ chính là cái trứng đá kia từ lúc này thuộc về bé.

Nhận được món quà do chính chân mẹ Rồng Đen chế tác, Tô Tinh thực cao hứng.

Nhưng tại sao mamy lại tặng cho bé một quả trứng đá?

Tô Tinh nghĩ rồi lại nghĩ, đem sự chú ý chuyển đến quả trứng bạch long ở cửa hang.

Có phải vì chúng nó không?

Hắc Long ma ma phát hiện bé thích trứng rồng nhưng không muốn bé tiếp xúc với trứng rồng, cho nên đánh bóng một quả trứng đá cho bé.

Dụng tâm như vậy khiến Tô Tinh hạnh phúc đến muốn nhảy dựng lên.

Bé xác thực cũng đã nhảy cẳng lên, nhảy lên móng vuốt Hắc Long, dùng cái đầu lông xù xù thân mật mà cọ vào móng vuốt mẹ Rồng, cũng không thèm để ý đến lớp bột đá trắng dính đầy đầu mình.

___

Một ngày nhàn nhã, Tô Tinh tựa vào viên đá yêu quý của mình, ngồi trong mai cắn hạt dưa.

Đột nhiên bé nghe được tiếng ‘răng rắc’ âm thanh của cái gì đó vỡ vụn, đương nhiên nó không phát ra từ hạt dưa nứt.

Chẳng lẽ mẹ Rồng Đen nghiền nát thứ gì?

Tô Tinh thò đầu ra nhìn, liền thấy Hắc Long ngẩng đầu đôi con ngươi hẹp dài thẳng đứng nhìn chằm chằm vào quả trứng rồng ở cửa hang.

Trứng rồng?

Chằng lẽ rồng con muốn phá xác?

Tô Tinh nhảy khỏi mai, đang định đi đến kiểm tra thì bị đuôi rồng ngăn lại.

Cái đuôi dài và dày của mamy nhẹ nhàng quét qua, đem bé kéo trở vào.

“Chϊếp?”

Con không thể qua đó sao?

Sau khi nhận được quả trứng đá từ con rồng đen, hứng thú của Tô Tinh đối với trứng bạch long đã giảm đi rất nhiều, bé thỉnh thoảng nhớ đến trứng rồng đi đến liếc mắt nhìn tình huống chúng một chút Hắc Long cũng không ngăn cản.

Nhưng nếu bé tiếp xúc lâu với trứng rồng, rồng đen sẽ đến vớt bé về hoặc dùng quả trứng đá mới đánh bóng thu hút sự chú ý của bé.

Chỉ trong mấy ngày trôi qua, Hắc Long đã đánh bóng cho bé bốn quả trứng đá, còn nhiều hơn trứng bạch long một quả.

Tô Tinh cũng phát hiện ra rằng Hắc Long không phải không cho bé tiếp xúc với trứng rồng, mà là không hy vọng bé ở cùng chúng trong thời gian dài.

Là lo lắng bé và chúng nó quá mức thân thiết sẽ nảy sinh tình cảm sao?

Hiện tại quả trứng rồng sắp phá vỏ chui ra, cũng là lần đầu tiên Hắc Long ngăn cản bé một cách rõ ràng như vậy.

Tô Tinh bò lên chân rồng đen, nổ lực duỗi dài cổ hướng cửa động xem xem.

Quả trứng rồng ở giữa xuất hiện một vết nứt, vết nứt đặc biệt rõ ràng dưới ánh sáng đỏ của dung nham, nứt từ dưới lên trên, phía trên cũng vỡ thành vết nứt hình mạng nhện.

Răng rắc.

Nơi bị nức thành mạng nhện nhô ra một chiếc sừng nhỏ màu trắng.

Vỏ trứng rồng thoạt nhìn còn cứng hơn đá dần dần vỡ tan dưới tác động của con rồng con.

Càng nhiều bộ phận lộ ra ngoài hơn, mũi, miệng, mặt và sau đó là toàn bộ đầu.

Đôi mắt của con rồng con vẫn chưa mở ra, nó nhắm mắt lắc lắc đầu, đem những mảnh vỏ trứng nhỏ trên đầu hất văng, để lộ toàn bộ đầu rồng.

Giống như bố mẹ mình, nó có một chiếc sừng nhỏ ở giữa mũi và hai chiếc sừng nhỏ trên đỉnh đầu, giống như một phiên bản mini của con rồng trưởng thành nhưng trông non nớt hơn.

Vảy của nó cũng có màu rất nhạt gần như trong suốt, phảng phất như có thể nhìn thấy mạch máu màu hồng bên dưới.

Tô Tinh thăm dò nhìn chung quanh, bổng nhiên bắt gặp một đôi đồng tử thẳng đứng màu vàng nhạt.

Tiểu bạch long không biết đã mở mắt từ khi nào, nó đang nhìn bé, đôi đồng tử dài hẹp co rút lại thành hình chiếc kim nhìn bé chằm chằm làm Tô Tinh sống lưng lạnh run, có một loại cảm giác bị kẻ săn mồi theo dõi.

Tô Tinh núp sau móng vuốt Hắc Long ma ma, che giấu gần như toàn bộ thân thể mình, chỉ để lộ cái đầu ló ra ngoài nhìn.

Con ngươi thẳng đứng của con rồng con chậm rãi xoay tròn, quan sát hoàn cảnh xung quanh, khi tầm mắt chạm vào Hắc Long nó bất giác rụt đầu lại như muốn chui lại vào quả trứng.

Nó sợ hãi Hắc Long?

Đó có phải là bản năng sợ hãi của loài rồng trước những kẻ mạnh hơn?

Tô Tinh quay đầu nhìn Hắc Long.

Hắc Long không biết từ lúc nào đã nhặt một viên đá khác, dùng móng vuốt tiến hành đánh bóng.

Trong khi mài giũa nó lạnh lùng nhìn con rồng con, khiến con rồng con vừa thò đầu ra ngoài cứng đờ thân thể vì sợ hãi.

Hắc Long chú ý đến thân thể nhỏ nhắn trốn sau móng vuốt của nó, tựa hồ cho rằng bé muốn gãi đầu, Hắc Long đem hòn đá đã đánh bóng được một nửa buông xuống, cong một móng vuốt lại gãi nhẹ vào sau cổ bé.

Con rồng đen sợ làm tổn thương bé nên không dám dùng sức gãi mạnh, mỗi lần đều cào lông chim của bé chứ không hề gãi đúng chổ ngứa.

Tô Tinh xoay đầu, chủ động chà xát vào móng vuốt Hắc Long.

Sau khi đến núi lửa, môi trường trở nên ấm áp hơn, Tô Tinh rụng rất nhiều lông giữ ấm cho mùa đông, gần đây lại bắt đầu mọc lông mới có chút ngứa ngáy.

Chắc không có con rồng con nào rụng lông giống bé vậy, hai lần một năm, một lần rụng lại rụng đến nửa năm.

Mỗi ngày đều rụng lông cũ mọc lông mới.

Móng vuốt Hắc Long vảy dày đặc tựa như vỏ cây nhưng so với vỏ cây thì tốt hơn nhiều, sẽ không rớt vụn gỗ, cọ lên thực thoải mái.

Tô Tinh vui sướиɠ quá mức, nhất thời quên luôn con rồng con đã phá vỏ chui ra, say mê lăn lộn trên móng vuốt Hắc Long.

Con rồng con thấy sự chú ý của Hắc Long hoàn toàn bị cục lông nhỏ trên chân thu hút mới dám tiếp tục bò ra ngoài.

Nó di chuyển thân thể ra khỏi vỏ một cách thầm lặng nhất có thể, đồng thời con ngươi thẳng đứng vẫn nhìn chằm chằm vào phương hướng của Hắc Long và….tiểu mao cầu nằm trên móng vuốt của rồng đen.

Một số thú con cũng thỉnh thoảng có hành vi tương tự, khoe bụng bên cạnh mẹ, lăn lộn làm nũng nhưng những con rồng cường đại và độc lập không bao giờ làm như vậy.

Chúng có thể mở mắt ngay khi phá vỏ chui ra, thích ứng thêm một chút là có thể đi lại.

Chúng nó là kẻ săn mồi trời sinh, chỉ cần có con mồi xuất hiện trước mặt chúng nó sẽ biết cách đuổi bắt và cắn xé….

Ngay cả khi không có con mồi xuất hiện trước mắt, chúng cũng sẽ tự mình tìm kiếm thức ăn.

Con rồng con ngửi ngửi, khứu giác nhạy bén của nó đã bắt được mùi hương thức ăn trong không khí.

Trong đó, hấp dẫn nhất đương nhiên thuộc về tiểu mao cầu trong móng vuốt Hắc Long, dù sao thịt mới là thức ăn chính của loài rồng.

Nhưng con rồng con không săn lùng cục lông nhỏ kia, thậm chí liếc mặt nhìn nhiều hơn một cái cũng sẽ thu hút cái nhìn uy hϊếp của con rồng đen.

Tiểu bạch long bò sát bức tường đá, tận lực che giấu thân mình.

Tuy rằng màu sắc cơ thể trắng tinh của nó khiến việc ẩn nấp dưới bức tường đá núi lửa trở nên khó khăn hơn nhưng nó vẫn nghiêm túc mà lén lút di chuyển.

Mục tiêu của nó là thức ăn trong cái mai màu trắng xám kia.

Trong đó không có thịt nhưng rồng cũng sẽ bổ sung các loại thực vật như rêu, trái cây và các loại hạt vào chế độ dinh dưỡng của chúng.

Có thể lấp đầy dạ dày, dù sao thì sống sót mới là điều quan trọng nhất.

Nhưng trước khi nó kịp đến gần lớp mai, một cái đuôi màu đen đã vung đến hất nó đi.

Tác giả có lời muốn nói:

Nhãi con không nuôi trứng, nhiều nhất là trứng nuôi nhãi con, đây là văn [nhãi con bị nuôi dưỡng], nhãi con vĩnh viễn là cái bị dưỡng.

Julyyy: Cùng đón chờ màn tự vả đến từ vị trí của bạn tiểu bạch long nào.