Châu Phó thấy cậu nghễnh dài cả cổ thì nói: “Lại gần xem đi."
Lộ Thức Thanh lắc đầu.
Cách quá xa, không nghe rõ Dung Tự nói gì với đạo diễn Triệu.
Lộ Thức Thanh lén lút nhìn, hình như Dung Tự phát giác ra tầm mắt, hắn khẽ nghiêng đầu, như đã xác nhận mục tiêu từ trước, tầm mắt chuẩn xác xuyên qua đám đông, nhìn vào Lộ Thức Thanh không chút sai lệch.
Lộ Thức Thanh: “?”
Lộ Thức Thanh không kịp tránh, giống như chú mèo xù lông nhìn hắn.
Dung Tự mang cặp kính viền vàng trong phim, ánh nắng chiều vừa đủ soi lên gọng kính, khẽ phản chiếu ánh sáng, hình như hắn mỉm cười, sau đấy tự nhiên dời tầm mắt đi, cúi đầu tiếp tục nói chuyện với đạo diễn Triệu.
“... Đạo diễn Triệu cầm được đầu tư của Truyền thông Tinh Trần ư? Dù tuổi trẻ nhưng Tạ Hành Lan có ánh mắt “cay độc”, mấy năm nay đầu tư, không bộ nào không hot. Xem ra “Cửu Trùng truyện” có thể bạo ra vòng, cháu phải chúc mừng trước.”
Nụ cười của đạo diễn Triệu cứng đờ.
Nếu không biết hot search hắc lần trước, ông ta còn tưởng Dung Tự cố ý đến đây ra mặt cho Lộ Thức Thanh.
“Tàm tạm, tàm tạm.”
Dung Tự thuận miệng trò chuyện phiếm: “Đúng rồi, lần đầu tiên Truyền thông Tinh Trần sẽ thử sức với show livestream, vào nửa cuối năm nay. Khoảng thời gian trước bọn họ có liên lạc với phòng làm việc cháu. Mấy năm trước đạo diễn Triệu có quay show, có thể đưa ra ý kiến gì cho cháu không?”
Đạo diễn Triệu nghi ngờ: “Show livestream à?”
“Ừm, còn đang trong giai đoạn chuẩn bị.” Dung Tự cười đáp, “Để cám ơn cháu giải quyết hot search hắc thay Lộ Thức Thanh, Tạ tổng còn lấy ra không ít tài nguyên, thành ý đủ đầy, cháu chọn mãi, cảm thấy cái này cũng khá hay.”
Chỉ nói chuyện mấy câu, đạo diễn Triệu đã nhăn mày, sắc mặt có chút tệ.
Dù là Đậu Trạc - đỉnh lưu dưới trướng Truyền thông Tinh Trần lộ tin xấu thì cũng chỉ là người đại diện ra mặt làm quan hệ công chúng.
Tạ Hành Lan có gia thế hiển hách, mắt cao hơn đầu, là thương nhân lạnh lùng vô tình không hơn không kém, chỉ nói chuyện làm ăn và lợi ích, người trong ngành không ai dám chọc.
Nhưng lại nguyện ý, chủ động lấy ra không ít tài nguyên mời Dung Tự ra mặt nói đỡ chỉ vì cái hot search hắc không nặng không nhẹ kia.
Đạo diễn Triệu rùng mình, muộn màng hiểu ra.
Nếu Tạ Hành Lan muốn nâng đỡ Lộ Thức Thanh để kiếm tiền thì đã đập tiền vào vai nam chính hoặc nam phụ quan trọng rồi. Sở dĩ chọn cái vai tuyến 18, vậy thì hẳn là muốn kín tiếng mạ vàng lót đường cho Lộ Thức Thanh.
Dung Tự thoáng nhìn sắc mặt đạo diễn Triệu thay đổi liên tục, khóe môi nhếch lên, hắn ngồi trên ghế, chống cằm nhìn cảnh phim trong màn hình giám sát quay phim: “Vừa hay chiều nay cháu không có cảnh quay, đạo diễn Triệu không để bụng cháu ở đây một chút chứ?”
Đạo diễn Triệu còn đang sợ hãi, có hơi không nắm được ý hắn, chỉ đành gật đầu trước.
“Đương nhiên.”
Đang nói thì chợt có tin nhắn.
Đạo diễn Triệu sửng sốt, tiện tay mở ra xem, nháy mắt nét mặt sa sầm.
Trong tin nhắn đến từ số lạ còn đính kèm mấy tấm ảnh chụp màn hình phốt của nam phụ quan trọng trong “Cửu Trùng truyện”.
Bàn tay cầm điện thoại của đạo diễn Triệu run run, mồ hôi lạnh túa ra cả người, ông ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía Lộ Thức Thanh.
Lộ Thức Thanh lạnh nhạt, hờ hững ngồi dưới tán ô che nắng nhìn lại, ánh mắt như kết sương lạnh khiến người ta không rét mà run.
Châu Phó ngồi cạnh đã sớm đoán được ông ta sẽ nhìn sang, một tay cầm điện thoại, ngón trỏ với ngón giữa tùy ý gõ vào màn hình điện thoại.
Đạo diễn Triệu: “...”
Thằng điên.
Thằng điên họ Châu cười lạnh.
Hổ không gầm lại tưởng hello kitty phỏng.
Lộ Thức Thanh không nhận ra Châu Phó với đạo diễn Triệu đang giao chiến, dè dặt nhìn Dung Tự ngồi dưới ô che nắng, thấy có mấy diễn viên bạo gan cười đi tới, hình như đang xin phương thức liên lạc của Dung Tự. Lộ Thức Thanh đứng ngồi không yên mà đá chân.
Cũng muốn thêm wechat Dung Tự.
Châu Phó vẫn luôn quan sát đồng hồ.
3 giờ kém 5 phút, phó đạo diễn cười hớn hở chạy sang.
“Lộ lão sư, cảnh sau tới cậu đó!”
Châu Phó cười như không cười: “Nhanh thế cơ à? Tôi còn tưởng Thức Thanh nhà mình phải đợi tới tháng sau nữa cơ, khách sạn cũng đặt thêm cả tháng rồi.”
Phó đạo diễn cười gượng: “Sao, sao vậy được. Đạo diễn Triệu có hơi cầu toàn thôi, muốn quay chụp được hiệu quả tốt nhất... Giờ ánh sáng không tệ, Lộ lão sư dặm lại lớp hóa trang đi.”
Phó đạo diễn không chờ Châu Phó nã súng tiếp đã vội vã gọi tổ hóa trang, mình thì chạy biến.
Lộ Thức Thanh ngồi đấy, để mặc cho hóa trang dặm lại lớp trang điểm.
Đây là cảnh phim đầu tiên kiếm linh lên sân.
Tần Sơ, nữ chính bị người lập kế mai phục ở nơi rèn luyện, kinh mạch trọng thương, vào khoảnh khắc tính mạng như chỉ mành treo chuông, nàng nhỏ máu vào vào thanh kiếm cổ xưa rỉ sét nọ.
Mấy đạo tàn ảnh rời rạc của kiếm linh đánh kẻ mai phục như chém cải trắng, khiến cho đám người khoanh tay đứng nhìn kinh hãi.